Nàng bỗng nghĩ đến điều gì đó nên vội vàng bổ sung: “Đương nhiên ngươi sẽ không tham gia miễn phí đâu, bọn ta sẽ trả thù lao cho ngươi!”
Tô Trạch thầm cảm thấy buồn cười.
Hóa ra bọn họ bày thế trận lớn như vậy chỉ vì việc này?
Nhưng hắn vẫn hỏi: “Thù lao thế nào? Ngươi nói ta nghe thử xem.”
Lâm Diệu Y đáp lại bằng vẻ chân thành: “Ba bình Linh Nguyên đan chuyên cung cấp cho linh thú sử dụng, nó có thể giúp linh thú cấp F tăng thực lực lên nhanh chóng, hơn nữa nó còn có công hiệu giúp linh thú mở linh trí.”
Tô Trạch lập tức hiểu ra thứ này được chuẩn bị cho Tiểu Thanh.
Thế nhưng Lâm Diệu Y không biết Tiểu Thanh đã không còn là linh thú cấp F nữa…
Nhưng Linh Nguyên đan vẫn có tác dụng đối với Tô Trạch.
Đợi sau khi Hỏa Diễm Điểu chui ra khỏi trứng, Linh Nguyên đan sẽ thích hợp với nó.
Hắn suy nghĩ trong chốc lát rồi đồng ý với đề nghị của Lâm Diệu Y.
“Vậy cũng được, các ngươi định lúc nào xuất phát? Ta cần phải chuẩn bị.”
Lâm Diệu Y vui vẻ trả lời: “Thật sao? Bọn ta dự định năm ngày sau sẽ xuất phát, khi đó chúng ta sẽ tập hợp tại điểm giao dịch tạm thời ở ngoài rừng!”
Tô Trạch gật đầu.
Năm ngày sau, hắn có thể nhân dịp đó đến rừng rậm Man Hoang để kiểm tra xem trứng Hỏa Diễm Điểu đã nở đến đâu rồi.
Hy vọng Hùng Đại có thể bỏ những suy nghĩ lạc hậu đó.
Hy vọng nó sẽ tận tâm tận lực ấp trứng Hỏa Diễm Điểu.
Nếu không, có lẽ hắn sẽ thử thưởng thức mùi vị của món chân gấu kho tàu.
Bọn họ vui vẻ tụ tập lại một chỗ và thảo luận kế hoạch cho chuyến đi.
Mọi người hiểu rất rõ lực chiến đấu của Tô Trạch như thế nào.
Có sự gia nhập của hắn nên bọn họ to gan quyết định tiến vào khu vực sâu hơn để khám phá.
Rất nhanh.
Tiếng chuông vào lớp vang lên.
Lão giáo sư xuất hiện, khi thấy trong lớp có nhiều học sinh như vậy, hắn còn nghi ngờ mình đã vào nhầm phòng.
Sau khi hắn liên tục xác nhận, lúc này lão giáo sư mới tiến vào lớp học.
Lâm Diệu Y ngồi bên cạnh Tô Trạch, nàng thấy thế thì ngây thơ cười nói:
“Thông thường không có ai tham gia vào khóa học của giáo sư Lâm, bây giờ mọi người đều đến đông đủ, chắc hắn cảm thấy không quen.” Thiếu nữ che miệng cười trộm, dáng vẻ rất đáng yêu: “Những người này cũng thật là, thật ra các khóa học này rất có ích đấy!”
Nàng quay đầu nói tiếp: “Có lẽ bọn họ nên học tập từ Tô Trạch ngươi mới phải, thiên phú vừa tốt, chiến lực lại cao, nhưng ngày ngày ngươi đều tham gia các khóa học đầy đủ. Ta chưa từng thấy ngươi vắng mặt buổi học nào, quả nhiên ban đầu ngươi đã nói đúng, bọn ta chẳng thể nào chăm chỉ bằng ngươi!”
Tô Trạch cố nhịn để mình không cười thành tiếng.
Thật ra hắn muốn nói cho nàng bé ngây thơ này biết.
Hắn có thực lực như hiện giờ không phải chỉ vì chăm chỉ.
Hằng ngày hắn đều đến lớp không phải vì siêng năng…
Chỉ do Tô Trạch ở nhà rảnh rỗi quá nên sinh ra nhàm chán, vì thế hiện giờ hắn mới lựa chọn đến trường.
Một vì giết thời gian, hai là vì hắn muốn mượn thư viện ở trường học để tìm đọc những tài liệu bí mật.
Tất nhiên Tô Trạch sẽ không nói những thứ này với Lâm Diệu Y.
Cho dù hắn có nói.
Lâm Diệu Y cũng sẽ cho rằng hắn đang nói đùa, cùng lắm nàng chỉ đáp lại một câu: “Ngươi thật là hài hước.”
Reng reng reng!
Tiếng chuông tan lớp vang lên, các bạn học lại tụ tập để thảo luận một lần nữa.
Chỉ có một mình Tô Trạch bước ra khỏi lớp và đi đến tiệm sách.
Hắn tìm thấy một cái máy tính và nhập một cụm từ vào thanh tìm kiếm.
Viện nghiên cứu Không gian dị độ!
Một trang web xuất hiện.
Hàng trăm nghìn thông tin liên quan đến viện nghiên cứu hiện ra.
Tô Trạch nhấn mở một trang web và bắt đầu đọc một cách nghiêm túc.
Trong khoảng thời gian này, Tô Trạch đều dùng tất cả thời gian trống của mình để tìm đọc những tài liệu như thế.
Hắn biết được rất nhiều điều.
Nhưng phần lớn đó đều là những tài liệu được công khai trước công chúng.
Hoặc chỉ là một ít suy đoán của cư dân mạng, tính chân thật của thông tin giảm đi rất nhiều, thậm chí còn có những thông tin vô căn cứ được tung ra nhằm hấp dẫn ánh mắt của mọi người!
Thế nhưng trong đống tin tức ấy, Tô Trạch nhạy bén phát hiện một điều gì đó khác thường!
Có rất nhiều tài liệu về Viện nghiên cứu Không gian dị độ.
Hàng năm, những hoạt động của viện nghiên cứu đều được ghi lại, hoặc là nói có những bài báo liên quan.
Thế nhưng.
Vào mười năm trước, một năm trước khi cha mẹ Tô Trạch mất tích.
Trong năm đó, những tin tức liên quan đến Viện nghiên cứu Không gian dị độ bất chợt ít đi rất nhiều, hầu như là không có.
Đây là chuyện không thể nào xảy ra.
Tô Trạch từng nhớ mang máng.
Vào năm đó, Viện nghiên cứu Không gian dị độ đã đột phá một kỹ thuật quan trọng!
Chuyện như vậy mà chẳng có bất kỳ bài báo thay thông báo gì từ phía chính phủ!
Điều đó quá bất thường.
Tô Trạch bất chợt nhớ ra hình như trong năm đó, cha mẹ mình bỗng bận hơn rất nhiều.
Hai người thường xuyên hơn mười ngày không về nhà, cho nên mới tìm bảo mẫu để chăm sóc hắn.
Vì thế, chuyện này cực kỳ khắc sâu trong ấn tượng của Tô Trạch.
Sau một năm đó.
Trong lúc tham gia nhiệm vụ, cha mẹ Tô Trạch lại bất ngờ mất tích!
Những điểm đáng ngờ nối tiếp lẫn nhau khiến cho khoảng thời gian này lộ vẻ bất thường!
Chắc chắn trong năm đó đã có chuyện gì đó xảy ra.
Nhưng.
Tô Trạch không tìm kiếm tài liệu liên quan đến một năm đó.
Một là chắc chắn không thể nào tìm thấy.
Hai là khi mình tìm hiểu về phương diện này thì rất có thể sẽ khiến cho người khác chú ý.
Trước khi thực lực của bản thân mạnh lên, hắn sẽ cố gắng không thể hiện lòng tò mò của mình quá nhiều!
Tô Trạch thoát ra khỏi trang web có liên quan, bắt đầu xem sách có trong nhà sách.
Thư viện trường học sưu tầm rất nhiều sách nói về rất nhiều khía cạnh, thậm chí trong có còn có một số ít nói về công pháp tu luyện!
Nhưng mà cấp bậc của chúng không cao lắm.
Hơn nữa, trước mắt Tô Trạch không cần công pháp.
Chỉ với Long Tượng Tu Thân quyết cũng đủ nghịch thiên rồi!
Trong lúc không hay không biết.
Tô Trạch đã đi đến khu vực sách về đan dược.