• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Khang Dụ sau khi đã lên ngôi liền ra tay chấn chỉnh lại toàn bộ triều đình, các quan viên có dính dáng đến Hàn Khang Thừa đều xử trí tùy theo tội trạng nhưng hầu hết tội danh của bọn họ đều không thoát được cái chết. Tội nhẹ thì chỉ có thu hồi quan phẩm, còn tội nặng có thể đến tru di. Khắp triều đình ngày ngày đều có người bị xử phạt nên không khí vô cùng căng thẳng, những người không liên quan cũng không vui vẻ gì, chỉ sợ sơ suất thì mình cũng dính vào.


Không khí căng thẳng kéo dài cho đến sau khi thái thượng hoàng qua đời.


Trên triều thì luôn là bầu không khí không thoải mái như vậy nhưng không khí ở Càn Thanh cung thì lại khá hòa thuận, ấm áp.


Từ khi Hàn Khang Dụ chuyển đến Càn Thanh cung thì Cảnh Ninh hiển nhiên cũng phải đi theo đến, chẳng những vậy mà Cảnh Ninh còn phải ở lại Dưỡng Tâm điện cùng hoàng thượng nữa kìa. Về phần Cảnh An thì ở sương phòng cạnh bọn họ, Hoa Việt Bân và Vũ An Nghi thì được đưa đến nơi gần Càn Thanh cung vì Hàn Khang Dụ không có hậu cung nên phân cho bọn họ ở đâu cũng được.


Hàn Khang Dụ vừa trên triều trở về đã đến ngay Dưỡng Tâm điện tìm Cảnh Ninh rồi, khi hắn đến thì Cảnh Ninh đang ngồi đọc sách, đây đều là những cung quy mà Hàn Khang Dụ đưa cho y. Hắn chỉ định cho y xem qua là được rồi, nào ngờ y lại đọc đến chăm chú như vậy.


Hàn Khang Dụ đi đến sau lưng Cảnh Ninh, từ phía sau ôm chầm lấy y
"Có gì hay mà đọc đến chăm chú như vậy hửm ?"
Hàn Khang Dụ nói xong còn không đứng đắn mà cắn vành tai y nữa.


Vành tai của Cảnh Ninh ngay lập tức bị đỏ lên, khuôn mặt cũng ửng hồng khiến Hàn Khang Dụ càng yêu thích thêm, hắn liền không nghĩ ngợi gì tiếp tục hôn xuống gáy y.


"Hoàng thượng, dừng lại, ở đây có rất nhiều người"
Cảnh Ninh xoay trái ngó phải rồi định đẩy hắn ra.


Nhưng nào có dễ như thế, Hàn Khang Dụ vẫn một mực ôm chầm lấy y.
"Ngươi yên tâm, bọn họ không dám nhìn đâu"


Quả thật là không một ai dám nhìn, từ ngày hoàng thượng đăng cơ chuyển đến Càng Thanh cung đến nay hầu như ngày nào bọn họ cũng sẽ thấy cảnh tượng như thế. Sau vài lần bị hoàng thượng trừng làm bọn họ sợ suýt té xỉu thì nay tất cả đã tập thành thói quen là xem như không nhìn thấy gì cả.


Bọn họ còn đang khanh khanh ta ta thì một bóng dáng nhỏ từ trong sương phòng chạy đến, chạy nhanh đến chỗ bọn họ. Rồi bóng dáng nhỏ đó ngay lập tức chui vào lòng Cảnh Ninh
"Cha, hôm nay con đến chỗ Hoa thúc thúc và Vũ thúc thúc có được không ?"


"An An sau này không được chạy nhanh như thế, có biết không ?"
Cảnh Ninh xoa xoa đầu Cảnh Ninh


"Con biết rồi ạ"


"Chiều con hẳn đến đó, trưa nay cùng chúng ta đến Từ Ninh cung dùng cơm cùng thái hậu đi"
Hàn Khang Dụ cũng đưa tay xoa đầu đứa nhỏ. Sau khi sớm chiều ở chung thì giờ đây ba người bọn họ đã ra dáng một gia đình lắm  rồi.


"Vâng phụ thân"
Từ khi Hàn Khang Dụ lên ngôi thì cũng cho Cảnh An gọi mình là phụ thân trước mặt mọi người luôn. Trước đây định khi về kinh thành sẽ giấu một thời gian để an toàn cho Cảnh Ninh và Cảnh An nhưng nào ngờ chưa kịp về thì đã có nhiều chuyện xảy ra, đến khi hắn quay về được kinh thành thì cũng chuẩn bị đăng cơ luôn rồi. Giờ thì hắn đã là chủ thiên hạ, hắn đã hoàn toàn có năng lực bảo vệ bọn họ rồi.


Sau đó một nhà ba người liền đến Từ Ninh cung của thái hậu. Từ khi đăng cơ thì Hàn Khang Dụ thỉnh thoảng cũng có đến thăm thái hậu nhưng hầu như đều ghé qua một lúc rồi đi ngay, hôm nay hắn muốn mang Cảnh Ninh và Cảnh An đến là để xem như ra mắt thái hậu. Vì tiếp theo đây hắn sẽ hạ chỉ đại hôn.


Vừa đến Từ Ninh cung thì đã thấy thái hậu đang ngồi uống trà trước đại sảnh rồi
"Tham kiến thái hậu"
Cảnh An và Cảnh Ninh đang định quỳ xuống hành đại lễ thì thái hậu đã dừng bọn họ lại kịp lúc.


Thái hậu dù không ra khỏi Từ Ninh cung nhưng chuyện trong cung làm gì có chuyện mà nàng lại không biết kia chứ. Nên chuyện thái tử mang theo thái giám thân cận của mình ngày ngày ngủ cùng một giường, như hình với bóng nàng đã sớm biết rồi. Lúc đầu thái hậu còn khá buồn rầu vì cả đại nhi tử lẫn nhị nhi tử đều yêu thích nam phong, đều muốn thú nam thê khiến nàng lo sợ bản thân không có cháu. Nhưng sau vài lần Hàn Khang Dụ đến đây ngoài mặt là thăm nàng nhưng trên thực tế là đến ngầm thông báo cho nàng biết rằng đời này nếu hắn không thú được người mình yêu thì hắn sẽ không thành thân.


Sau đó nàng đã từ từ nghĩ thông suốt rồi cũng không còn buồn rầu nữa. Đời này nàng chỉ còn hai sự quan tâm lớn nhất đó là Hàn Khang Dụ và Hàn Khang Trung thôi nên chỉ cần bọn họ sống vui vẻ thì nàng cũng vui rồi. Nếu nàng làm việc quá phận gây cản trở hạnh phúc của bọn họ thì nàng sợ mình sẽ đánh mất luôn nhi tử ruột thịt của mình.


Vì đã nghĩ thông suốt từ sớm nên khi nhìn thấy một nhà ba người bọn họ đến nàng cũng rất vui vẻ mà gọi bọn họ vào dùng cơm.


Trên bàn ăn Hàn Khang Dụ hết gắp cho Cảnh Ninh thì lại thỉnh thoảng gắp thức ăn cho Cảnh An. Hắn biết bọn họ đến đây đều mang tâm lý lo lắng nên ăn uống cũng không thoải mái.


"Ui chao, hoàng thượng còn chưa từng gắp thức ăn cho ai gia đâu"


Nàng nhìn ra được Cảnh An và Cảnh Ninh không thoải mái nên cũng muốn tạo bầu khí cho dễ chịu một chút. Nếu đã muốn tiếp nhận bọn họ thì nàng cũng muốn thân cận với bọn họ hơn.


Cảnh Ninh nghe được chỉ cười ngượng ngùng rồi đẩy đẩy tay Hàn Khang Dụ. Hắn cũng chỉ cười cười rồi gắp thức ăn cho thái hậu.


Sau đó thái hậu gắp lấy một phần thức ăn cho Cảnh An
"An An ăn nhiều vào, không cần sợ"


Nàng cũng biết đây là nghĩa tử mà hoàng thượng đã nhận, nàng trước nay ao ước được có cháu nhưng giờ cũng hiểu mong ước này không thành hiện thực rồi nên liền muốn xem đứa nhỏ này như cháu mình thực sự.


"Đa tạ thái hậu"
Cảnh An dù có sợ sệt nhưng vẫn hiểu lễ nghi


"Sao lại gọi thái hậu chứ, con gọi hoàng thượng là phụ thân thì cũng nên gọi ai gia là hoàng tổ mẫu biết chưa ?"


"Dạ. Hoàng tổ mẫu"


Nhìn thấy đứa nhỏ này ngoan ngoãn đến như vậy nàng cũng bắt đầu yêu thích nó rồi. Lâu rồi nàng mới có thể tiếp xúc được với người ngoan ngoãn, thành thật trong chốn cung đình này.


"Đợi một thời gian nữa khi ban thánh chỉ xuống thì con cũng phải sửa lại gọi ta là phụ hoàng, gọi cha con là phụ hậu"


Hắn từ sớm cũng muốn dạy đứa nhỏ này sửa xưng hô như thế rồi nhưng hắn nghĩ chưa chính thức sắc phong thì sửa cũng không hợp lý lắm, người ngoài nhìn vào sợ là lại có người ác ý mang chuyện này đồn đãi không tốt cho Cảnh Ninh và Cảnh An. Hôm nay đến Từ Ninh cung hắn nói những lời này là để ngầm thông báo cho thái hậu biết dự định của mình, hắn biết nàng sẽ ủng hộ hắn và không gây khó dễ cho hai người quan trọng của hắn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK