Nhìn Y Thước Á trải qua đại chiến đang nghiến răng ken két, Dương Lăng lắc đầu, lên tiếng tiếp :
-Trước mặt mọi người để lộ ra cái mông đít trắng nõn thì cũng chỉ mất mặt mà thôi, nhưng không nên để bị cảm lạnh. Nếu không, ngươi về thay bộ quần áo khác rồi tiếp tục quay lại đây đánh?
Mông đít trắng nõn?
Tại Dương Lăng có hảo ý nhắc nhở, mọi người đều chăm chăm nhìn vào mông đít Y Thước Á. Quả nhiên, quần của Y Thước Á chẳng biết từ khi nào bị lửa đốt thành mất miếng to như ngón cái, cái mông đít trắng nõn như ẩn như hiện.
-Ha ha, không sai, quả nhiên là chỗ trắng chỗ đỏ, so với mông đít con khỉ còn đẹp hơn nhiều
-Hắc hắc, bắt lũ An Tạp gia tộc bọn họ bán vào lầu xanh ở Ban Đồ đế quốc, chỉ bằng vào cái mông đít trắng nõn này thì làm ăn tuyệt đối càng thêm thịnh vượng.
-Ha ha ha, tìm vài tên thú nhân cho hắn, hoặc là đem hắn đến cho nữ thú nhân cưới!
-Không, hẳn là phải đem hắn cấp cho Công toa la thú nhân gây giống, cái mông đít tuyệt vời như vậy không thể nào mai một được
Ha ha cười to, một ít tên dong binh lớn tiếng ầm ĩ, mọi người nghe được đều phụ họa nói theo, làm cho Y Thước Á trên sân tức giận hai mắt rực nửa, cả người đều phát run. Nếu không phải biết rõ không là đối thủ của thú một sừng sợ rắng hắn đã ngay lập tức lao đến Dương Lăng là nguyên nhân gây ra chuyện này.
-Đáng tiếc, lại mắc thêm một lỗi lầm nữa rồi, đáng tiếc một thân trang bị cực phẩm!
Thấy Y Thước Á đã thất bại rõ ràng, thần điện kỵ sĩ Khắc Lỗ Tư lắc đầu. Theo cái nhìn của Khắc Lỗ Tư , bằng vào đông đảo cực phẩm trang bị trên người, Y Thước Á hoàn toàn có thể nhanh chóng giải quyết ngay khi mới bắt đầu cuộc chiến. Dựa vào vòng phòng ngự do đại địa thủ hộ phi phong hóa thành, dụng tường lửa vây quanh Dương Lăng rồi kiên quyết tấn công. Cứ như vậy, Dương Lăng đừng nói rằng chuyển bại thành thắng, sợ rằng ngay cả cơ hội triệu hồi Tà nhãn cũng không có.
Ngoài điều này ra, Tà nhãn Dương Lăng triệu hồi mặc dù lực công kích cường đại, nhưng tốc độ di chuyển lại quá chậm, khả năng phòng ngự quá thấp, điểm ấy từ việc chúng nó không chịu nổi một kích của ác ma Ba Thác lộ ra hết. Nếu Y Thước Á kinh nghiệm đủ phong phú, tại trước khi đông đảo Tà nhãn lập thành đội hình hoàn toàn có thể sử dụng hỏa cầu liên tiếp đốt bọn nó thành tro bụi.
Kể từ đó, Dương Lăng sẽ trong nháy mắt mất đi khả năng, chỉ cần Y Thước Á thừa thắng truy kích khiến hắn luống cuống tay chân đâu còn có cơ hội triệu hồi con thú một sừng? đáng tiếc, Y Thước Á mắc thêm lỗi lần nữa, lãng phí rất nhiều cơ hội tốt đấy Dương Lăng vào chỗ chết.
Khắc Lỗ Tư tin tưởng, nếu thay đổi là chính mình có nhiều trang bị cao nhất như vậy, thì ngắn ngủi mấy chiêu có thể dồn Dương Lăng vào chỗ chết. Triệu hồi sư có tác dụng rất lớn trong các cuộc chiến đấu quy mô lớn, nhưng tại một đối một thì rõ ràng không quen cận chiến, thời gian hắn niệm chú ngữ để triệu hồi ma thú, cũng đủ để cao minh kiếm sư hoặc là kỵ sĩ một kích giết chết rồi.
Bên ngoài sân đấu, mọi người vẫn tiếp tục lớn tiếng hét lên. Bên trong sân đấu, Y Thước Á nghiến răng ken két, hung hăng nhìn chằm chặm về Dương Lăng phía đối diện.
Đối mặt với lời mắng nhiếc của mọi người, nhìn Dương Lăng với vẻ hận thấu xương, Y Thước Á khuôn mặt lúc trắng lúc xanh. Từ nhỏ đến lớn, cuộc sống hắn rất tự do tự tại, mỗi ngày ăn thịt cá, bọn người hầu tiện lợi, mỗi lần đi ra ngoài đều được hộ tống long trọng, trẻ con người già trong Duy Sâm Trấn có ai dám bất kính với tên Đại thiếu gia hắn? Ngay cả một chút dong binh phóng túng nhìn thấy mình cũng phải ngoan ngoãn, an phận.
Nhưng hết thảy, từ khi gặp phải Dương Lăng liền thay đổi tất cả.
Tại Tinh linh bộ lạc, mắt thấy sẽ giết chết hết được võ sĩ tinh linh, bắt được rất nhiều cô gái tinh linh trẻ tuổi xinh đẹp, ai ngờ tên triệu hồi sư Dương Lăng đáng chết lại đột nhiên đánh bất thình lình. Còn chỉ huy Giác phong thú cắn nát cái mông hắn, làm hại hắn suốt một tháng trời phải nằm im trên giường.
Không phải nằm ngửa một tháng, mà là nằm sấp suốt một tháng, nhớ tới cái cảm giác như bị bỏ tù đó, Y Thước Á hận không được đốt Dương Lăng thành tro bụi.
Liên lạc được với hiệp hội sát thủ, hắn vừa định uống rượu chúc mừng thì nghe được tin tức xấu là ám sát thất bại. Nuốt sự nhục nhã vài ngày, dưới sự cố vấn của mưu sĩ Cổ Đức đã liên lạc được với gã Ba Đế Tứ là hoàng gia đại kiếm sư của Ban Đồ đế quốc, vốn tưởng rằng rốt cuộc có thể mượn đao giết người, tiết được mối hận trong lòng. Ai ngờ cuối cùng lại có tình huống bất ngờ xảy ra, ngược lại lại bị tên Dương Lăng này nhân cơ hội trên mông đít Ba Đế Tứ vẽ hai chữ -An Tạp càng làm hắn thêm nhục nhã.
Cái gì gọi là xấu hổ hóa thành giận dữ, cái gì gọi là khuất nhục, cái gì gọi là hận thấu xương?
Mấy ngày nay, Y Thước Á thật sâu cảm nhận được những cảm giác trước đó chưa từng có. Từ khi khi thất bại thảm hại ở Tinh linh bộ lạc, hắn cảm giác dường như mọi thứ hết thảy đều thay đổi.
Hồi âm của cha thường trách mắng mình ngu dốt, mưu sĩ Cổ Đức thi thoảng nhìn chính mình than thở oán than, liền ngay cả mấy tên người hầu luôn ngoan như chó cũng đồn đại sau lưng.
Còn đồn đại nói mình không học lẫn kỹ năng, không có cha giúp đỡ thì cái gì cũng không làm được, còn có đồn đại nói Dương Lăng đang chiêu binh mãi mã với quy mô lớn chuẩn bị công phá lâu đài của mình, các loại các dạng lời đồn trần ngập khắp mọi ngõ ngách lâu đài. Mỗi lần trong lúc vô ý nghe được, Y Thước Á cảm giác được khí huyết dâng lên, hận không thể cắt lưỡi các tên bàn tán lung tung.
Hắn chịu đựng đủ rồi!
Điều dày vẫn còn tiếp tục kéo dài, Y Thước Á thậm chí còn hoài nghi chính mình có thể hay không trở thành một người điên, một thằng điên gặp người là cắn.
-Y Thước Á huynh đệ, ngươi vẫn ổn chứ? Chẳng lẽ đúng như lời tại hạ nói, vì mông đít lộ ra mà cảm lạnh?
Thấy Dương Lăng tức giận đến mức sắp điên lên, cả người phát run, Dương Lăng mặt ngoài cười cười mang vẻ thân thiện, nhưng trong lòng lại hiểm độc gian lận.
Sướng, thật sự quá vui sướng!
Khi yêu một người sẽ không giống như một số tiểu thuyết hay bài hát, không bệnh mà giả vờ rên rỉ, mà phải cố gắng tìm phương pháp theo đuổi. Cũng như vậy, hận một người sẽ đả kích tinh thần và thân thể của hắn, khiến hắn ngã xuống rồi hung hăng bồi thêm một đao, khiến hắn vĩnh viễn cũng không thể xoay người.
Nhìn Y Thước Á mặt lúc xanh lúc trắng bị mọi người chế nhạo, Dương Lăng cảm giác so với trên ngực hắn đâm một đao còn thấy sướng hơn nhiều.
-Hắc hắc, tên tiểu tử này càng ngày càng thú vị!
Nghe mọi người không hề lo lắng chế ngọc, xem Y Thước Á tức giận sắp hộc máu đến nơi, lại nhìn Dương Lăng che giấu thanh đao trong nụ cười, lão già áo đen gật gầu đầu khen ngợi.
-Thú vị? Nhìn Dương Lăng đang ở giữa sân, Mai Lệ Nhĩ Tư trong lòng rung động nói :
-Hiếm có người nào được đạo sư đánh giá tốt, nhưng hắn có thể dùng được hay không phải thử mới biết được
-Mai Lệ Nhĩ Tư, đối phương có lẽ xuất thân từ một cổ lão gia tộc thế lực khổng lồ, cần phải cẩn thận chú ý, đừng có tùy tiện động vào!
Lão già áo đen lắc đầu, tính cách Mai Lệ Nhĩ Tư hắn so với ai khác càng rõ ràng hơn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Lão già áo đen không nói còn tốt, nhưng hắn nói như vậy thì Mai Lệ Nhĩ Tư hứng thú đối với Dương Lăng càng lớn hơn. Chinh phục được một nam nhân mà ngay cả đạo sư cũng khen ngợi tuyệt đối so với chinh phục một tên quý tộc có tiền có thế kích thích hơn nhiều, đối với sức hấp dẫn của mình nàng rất tự tin. Cho tới bây giờ không có một người con trai nào không bị nàng làm mê mẩn thần hồn, trước kia không có, bây giờ không có, và sau này cũng không có.
Sau khi phân phó vài câu, lão già áo đen từ từ nhắm lại hai mắt, cẩn thận dò xét ma lực ba động ở bên đỉnh núi trước mặt. Cao thủ không động thì thôi, đã động thì như sư tử bắt thỏ, một kích phải chết.
Bên ngoài sân, mọi người lớn tiếng chế nhạo. Trong sân, Y Thước Á trong lòng đang cảm thấy rất khó khăn lựa chọn. Nhìn vẻ mặt cười nhạo của Dương Lăng, nghe mọi người chế nhạo lọt vào tai càng ngày càng khó chịu, hắn cảm giác mình rất nhanh sẽ nổi điên
Liều mạng với hắn?
Sau một lát do dự, Y Thước Á cắn răng cắt cổ tay, nhỏ máu lên trên thanh Xà yêu huyết trượng. Nhất thời pháp trượng phát ra một đạo ma lực dao động mê hoặc.
Ma Thú Lĩnh Chủ.