Nhìn thấy vô số Tài Phán giả quân đoàn cùng Thái Thản quân đoàn chết thảm dưới tay của Ma thú thần hệ, Cự Linh Thần lớn tiếng rít gào, chỉ huy đại quân lao thẳng tới chỗ bọn người Dương Lăng. Thanh âm rung trời, tốc độ rất nhanh, ảnh hưởng của ảo trận một chút cũng không thèm để ý tới. Cũng không biết là thần thức hơn người, hay là trên người có mang cao nhất thần khí có thể phá giải ảo trận. Chỉ huy đông đảo binh lính, mắt nhìn không tới cuối, cuồn cuộn như thủy triều đi tới, giống như mọi khi đều thể hiện ra khí thế bức người. Xem hình dáng, tựa hồ như quân đoàn chủ lực đang phong tỏa Vân Trung Thành cùng Trật Tự vị diện đã ra quân.
Phô thiên cái địa, khí thế kinh người!
Nhìn quân đoàn chủ lực của địch, số lượng hằng hà sa số đang ầm ầm kéo tới, bọn người Kim Bằng cùng Mẫu Hoàng cảm thấy cực kì lúng túng, không biết phải làm gì, đám ma thú bình thường lại càng không cần phải nói. Bất chấp là nhờ có sự hỗ trợ từ đại vu thiên địa, huyết hải cùng ảo trận, ma thú quân đoàn đã đập tan đại lượng Tài Phán giả cùng thần hệ liên quân, nhưng bây giờ chủ lực của quân địch đã đến , chỉ sợ Ma thú thần hệ có mạnh hơn nữa cũng không thể dùng cứng chống cứng, trực tiếp đối mặt chém giết với quân địch.
Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần đưa đến Tài Phán giả quân đoàn cùng thần hệ liên quân tinh nhuệ, số lượng thật sự là nhiều lắm!
" Viện quân, là chủ lực quân đoàn của chúng ta!"
" Đứng vững, cố gắng kiên trì một hồi nữa, cố gắng đứng vững!"
Trong lúc phần đông ma thú đang rơi vào trạng thái khiếp sợ , ngược lại, trên chiến trường đám Tài Phán giả còn sống sót lại lớn tiếng hoan hô, nhanh chóng kết trận, thấy được hy vọng thoát khỏi đại nạn. Một bộ phận cường hãn của Tài Phán giả, thậm chí còn phát động phản kích, ý đồ giữ chân chủ lực của Ma thú thần hệ!
" Hừ, muốn chết!"
Nhìn thấy sĩ khí của quân địch đang lên cao, Dương Lăng lạnh nhạt hừ một tiếng, nghiêm giọng hạ lệnh:
" La Đức Lý Cách Tư, toàn quân đột kích, chém giết mấy đám tàn quân này. Sau đó lưu lại bộ phận con rối ở phía sau cản đường, chủ lực lập tức dùng tốc độ nhanh nhất rời đi!"
Chiến trường còn cách Vân Trung Thành mấy ngàn dặm, cho dù chủ lực quân đoàn của địch tốc độ có nhanh hơn nữa, ít nhất cũng phải sau một hai canh giờ nữa mới có thể tiến sát Vân Trung Thành. Nếu điều động vong linh đại quân cùng thiên sứ chiến đội bất chấp thương vong để ngăn chặn. Ít nhất cũng có thể kéo dài thời gian, có cũng đủ thời gian để bày binh bố trận. Hiện tại, nhiệm vụ chiến lược của Ma thú thần hệ là kiên cường phòng thủ mười ngày, giữ chân Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần cùng đại quân của hắn trong mười ngày là thành công. Trừ phi bất đắc dĩ. Căn bản là không cần thiết phải đối mặt với chủ lực của bọn chúng!
Dương Lăng không cần suy nghĩ nhiều liền nhanh chóng quyết định chủ ý. Đương nhiên, trước khi lui lại, không thể không cấp cho Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần đang lớn tiếng rít gào một phần đại lễ!
Ngao......
Thi Vu Vương hai mắt hiện lên một ánh hàn quang, nhanh chóng hiểu được ý tứ của Dương Lăng, chỉ huy đại quân toàn lực đột kích, điên cuồng công kích , kết trận tựa vào cùng nhau, đập tan ý đồ chống cự để chờ viện quân đến của đám tàn quân. Kim Bằng, Mẫu Hoàng cùng Độc long vương các chủ lực của ma thú không chút do dự, đều thi triển ra tuyệt kỹ của mình. Dựa vào uy lực của cấm chế cùng ảo trận , phát động công kích hung mãnh,điên cuồng chém giết đám Tài Phán giả còn sống sót.
Theo sự chỉ huy của Thi Vu Vương , ma thú Đại thống lĩnh. Ma thú quân đoàn máu tanh, cuồng bạo bùng nổ lực chiến đấu kinh người, Hắc long vương, Cự viên vương cùng Thiên thủ huyết đằng còn điên cuồng hơn, chỉ có công không cần thủ, chém giết đám địch quân đang ngoan cố kháng cự. Nhưng lực chiến đấu của bọn chúng so với Hậu Thổ, Cộng Công cùng Đế Giang, tam đại Tổ vu vẫn còn chênh lệch quá lớn.
Phốc......
Dựa vào tốc độ cùng thân thể cường hãn, tam đại Tổ vu giống như là gặp thần giết thần, gặp phật giết phật, đi theo Dương Lăng tả xung hữu đột, thế như chẻ tre chém giết thẳng tay tất cả các thống lĩnh của đám tàn quân. Dùng tốc độ nhanh nhất phá tan đội hình của quân địch. Xé rách thân thể , niết bạo thần cách, cắn nuốt linh hồn của bọn chúng......
Đối mặt với chủ lực của quân địch đang phô thiên cái địa kéo tới. Thoáng khiếp sợ ngắn ngủi của ma thú quân đoàn cũng nhanh chóng qua đi, được mùi máu tươi kích thích liền bùng nổ lực chiến đấu kinh người. Có những kẻ tập hợp thành một nhóm. Liên thủ đem thân thể của Tài Phán giả xé ra thành vài mảnh; Có kẻ lớn tiếng rít gào, đối với cự nhận sắc bén của địch làm như không thấy, không tiếc việc mình bị trọng thương để đổi lấy tính mạng của đối phương, lại có kẻ hai mắt đỏ bừng, chỉ còn một hơi cuối cùng, cũng phải cắn được đối phương một cái......
Phần đông ma thú trời sinh ra đã cuồng bạo, khát máu. Bây giờ chính là lúc thú tính của chúng đã có dịp để bộc phát!
Nương theo cấm chế cùng ảo trận của Dương Lăng bày ra, ma thú quân đoàn như trận cuồng phong lao vào quân địch, tranh thủ thời gian trước khi thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần thống soái quân đoàn chủ lực đuổi tới, đem đám tàn quân còn lại lần lượt chém giết! Sau đó theo lệnh của Thi Vu Vương nhanh chóng rút lui, chỉ lưu lại một đội khôi lỗi làm nhiệm vụ cản hậu, chủ lực thì rút vào trong huyết vụ ngập trời, trong nháy mắt đã biến mất bóng dáng.
" A......, hỗn đản, đáng chết!"
Đến chậm một bước, nhìn thấy đám Tài Phán giả còn lại thi thể đã bị xé ra thành từng mảnh nhỏ, Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần đùng đùng nổi giận, liền đem đại quân lao thẳng tới chỗ Dương Lăng đang đứng để cản hậu cho đại quân của mình, hận không thể một chùy đem hắn , Ma thú chủ thần băm chém thành tương.
" Hoan nghênh đã tới Vân Trung Thành!"
Nhìn Cự Linh Thần, hai mắt đỏ bừng đang tiến tới gần, Dương Lăng cười cười lạnh lùng, dùng sức miết một cái , miết vỡ miếng thần cách của một tên Tài Phán giả cuối cùng còn sống sót. Thủ kháp vu ấn, tại thời khắc cuối cùng thông qua truyền tống môn thuấn di đi ra, thân ảnh nhoáng lên liền biến mất. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
" Ngao......"
Cảm ứng không được hơi thở của Dương Lăng, Cự Linh Thần lớn tiếng rít gào trông như mãnh thú bị thương, buồn bực thiếu chút nữa bị hộc máu. Nổi giận, tự mình dẫn đại quân tăng tốc đi tới, ý đồ một trận đoạt lấy Vân Trung Thành. Không ngờ, Dương Lăng còn lưu lại ở phía sau một đội khôi lỗi, không chỉ không lùi bước, ngược lại còn tăng tốc đi tới, dưới sự điều khiển của Dương Lăng trực tiếp lựa chọn phương án tự bạo thần cách!
Oanh......
Mấy trăm cái khôi lỗi Tài Phán giả cùng tự bạo, tạo ra một cổ khí lãng kinh người, tất cả Tài Phán giả trong phạm vi mấy trăm bước dưới sức ép của vụ nổ đều tan thành mảnh nhỏ! Chủ lực quân đoàn vốn hành quân theo đội hình tam giác trận để tạo thành công kích sắc bén, tiền quân trong khoảnh khắc liền hôi phi yên diệt, phía hậu quân lập tức trận hình đại loạn.
Ngao......
Gặp tình huống ngoài dự đoán, Cự Linh Thần thất khiếu muốn trào máu, đối với sự giảo hoạt của Dương Lăng cảm giác căm hận thấu xương, nhưng vì mục tiêu chiếm đoạt Vân Trung Thành, không thể không dừng lại để chấn chỉnh đội hình. Phái ra đại lượng thám báo, thông qua linh hồn truyền âm để giữ liên lạc cùng bọn họ, tránh gặp phải mai phục của Ma thú thần hệ, thận trọng tiến lên.
Lâm vào ảo trận chồng chất của đại vu thiên địa cùng huyết hải khôn cùng, thần thức của Tài Phán giả bình thường đã bị trói buộc rất nhiều, mất đi cảm ứng đối với bên ngoài. Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần có thực lực cường đại nên cũng không bị ảnh hưởng nhiều, tuy trong khoảng thời gian ngắn cũng không tìm ra biện pháp phá giải, nhưng để phân biệt được phương hướng thì không có vấn đề gì.
Cảm ứng được quân địch đang tới gần, huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á trong lòng cực kỳ lo lắng. Tài Phán giả quân đoàn cùng liên quân thần hệ số lượng thật sự là nhiều khủng khiếp, ảo trận lại không có tác dụng đối với Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần, dựa vào cái gì để đánh lui quân địch.
Hiện thời, vong linh đại quân cùng thiên sứ chiến đội chỉ có thể kéo dài thời gian, không thể chân chính ngăn cản bước tiến của quân địch. Huống chi, thiên sứ tuy có thể thông qua chuyển sinh trì để sống lại, nhưng mỗi một lần như vậy đều cần tiêu hao rất nhiều năng lượng. Cứ tiếp tục tiêu hao như vậy, cho dù đã được tụ linh trận cùng sinh mệnh nước suối duy trì, hắn cũng không thể kéo dài mãi được!
" Đại nhân, nếu không, ta đưa chủ lực của vong linh quân đoàn tiếp tục chiến đấu, có thể duy trì được bao lâu thì cố gắng duy trì!"
Thi Vu Vương gắt gao nắm vong linh hào giác trong tay, phất tay chỉ huy vong linh kết trận. Hy vọng có thể làm chậm bước tiến của quân địch.
" Ngăn đón cũng không phải là biện pháp tốt nhất, biện pháp tốt nhất chính là......"
Dương Lăng mở ra một bức bản đồ tác chiến thật lớn, chỉ vào quân doanh bên ngoài huyết hải khôn cùng , nhàn nhạt nói tiếp:
" Thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần , tự mình chỉ huy đại quân công kích Vân Trung Thành, phía sau nhất định sẽ bỏ trống!"
" Đại nhân, ý tứ của ngươi là đánh bất ngờ đại bản doanh của bọn chúng?"
Thi Vu Vương mừng rỡ lên tiếng, nhanh chóng đoán được ý tứ của Dương Lăng, càng nghĩ càng kích động. Chỉ cần đột nhiên tấn công đại bản doanh của quân địch, quân đoàn chủ lực của bọn chúng sẽ không thể không quay lại để cứu viện;
" Đúng vậy, đánh bất ngờ đại bản doanh của quân địch, nguy cơ tại Vân Trung Thành tự nhiên sẽ tan biến. Cho dù quân đoàn chủ lực của đối phương không trở về cứu viện, chúng ta cũng có thể nhanh chóng thông qua vu tháp không gian trở về phòng thủ Vân Trung Thành. Nếu không thể giữ được Vân Trung Thành, lập tức phá hủy vị diện thông đạo đi thông vu tháp không gian tại đây, sau đó rời bỏ Vân Trung Thành, ở mặt khác khai mở một cái chiến trường mới, sẽ có khả năng làm cho bọn chúng sa lầy tại Trật Tự vị diện!"
Đối mặt với tình thế ác liệt, Dương Lăng quyết đoán nghĩ ra một quyết định kinh người.
Chiến dịch Vân Trung Thành, nhiệm vụ chiến lược không phải là tử thủ Vân Trung Thành, mà là níu chân chủ lực của quân địch ở chỗ này, tranh thủ thời gian cho liên minh hành động. Chỉ cần bảo tồn được thực lực đồng thời làm cho thủ hộ chiến tướng Cự Linh Thần cùng quân đoàn của hắn sa lầy ở đây, một thành một trấn bị mất cũng không phải là điểm trọng yếu, Vân Trung Thành nếu có bị công chiếm , một ngày nào đó cũng còn có thể đoạt lại.
Quyết định chủ ý, Dương Lăng nhanh chóng hành động, huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á ở lại trấn thủ Vân Trung Thành, phụ trách chỉ huy vong linh quân đoàn cùng thiên sứ chiến đội ngăn đón quân địch, tận lực kéo dài thời gian càng lâu càng tốt; Chủ lực của Ma thú thần hệ chuyển vào vu tháp không gian nghỉ ngơi, dưỡng sức chuẩn bị cho kế hoạch đánh bất ngờ tiếp theo. Sau khi bố trí thỏa đáng mọi việc, Dương Lăng thông qua truyền tống môn thuấn di ra ngoài, thân hình vừa nhoáng lên đã tới bên ngoài đại bản doanh của địch .
"Có âm thanh ở đâu đó?"
Đứng ở trên tháp canh, một gã Tài Phán giả nghi hoặc quay sang hỏi đồng bọn đứng bên cạnh, cảm giác loáng thoáng nghe được vài tiếng rít gào trầm thấp, phảng phất như có mãnh thú đang tiến đến.
" Không có a, nào có âm thanh gì?"
Tên Lạp Sa Đức lắc lắc đầu, nói tiếp:
" Đây chính là đại bản doanh của chúng ta , bên ngoài còn có rất nhiều binh lính tuần tra cùng trạm gác ngầm, cho dù là một con muỗi cũng không thể chui lọt. Bội Phổ, ta biết ngươi lần trước thiếu chút nữa đã chết ở bên trong huyết vụ, nhưng cũng không cần thiết phải cả ngày ngưng thần nghi quỷ a!"
" Chẳng lẻ, đúng thật là mình đã gặp ảo giác?"
Nghe Lạp Sa Đức nói như vậy, tên Bội Phổ cay đắng gật đầu. Sau khi thoát chết trở về, hắn thật sự không thể quên sự khát máu cùng khủng bố của Ma thú thần hệ, nhớ tới cảnh đám Tài Phán giả bị xé thành mảnh nhỏ mà cả người phát run. Đang thất thần suy nghĩ, bất ngờ trong vùng phụ cận lều trại xuất hiện vài đầu ma thú , hai mắt đỏ bừng, một đầu, hai đầu......, càng ngày càng nhiều!