" Vì thực lực, không tiếc bỏ qua tự do để gia nhập A Khuê Long thần hệ, rốt cuộc là có đáng hay không ?" nhìn đông đảo lưu lãng giả tự do tự tại trong đại điện, lại nghe những thanh âm không chịu nổi bên trong trướng bồng lọt vào tai, Duy Tháp Lợi khẽ thở dài.
Rất rất lâu trước kia, hắn cũng có một thời tuổi trẻ, cũng từng cùng một nhóm huynh đệ đi khắp mọi nơi, là một thời gian tiêu dao khoái hoạt. Khi đó, hắn chỉ là một thượng vị thần bình thường, thực lực nhỏ bé trong đông đảo cường giả . Nhưng khi đó lại có đàn bà âu yếm, có huynh đệ đồng cam cộng khổ. Mặc dù thực lực không đủ, nhưng mỗi ngày đều trôi qua rất vui vẻ.
Cho đến một ngày, hết thảy đều thay đổi!
Mặc dù đã cách hàng trăm vạn năm, nhưng Duy Tháp Lợi vẫn nhớ kỹ rõ ràng một ngày làm hắn đau khổ không muốn sống!
Ngày đó, hắn cùng mọi người cùng nhau lưu lãng đến một toàn núi lớn, người bạn gái xinh đẹp của hắn tựa như con ong mật bận rộn không ngừng, chuẩn bị cho hắn một bữa ăn trưa xa hoa. Để thay đổi khẩu vị, hắn cùng vài tên huynh đệ đi ra ngoài săn được một đầu vân báo. Song, khi bọn hắn đang hân hoan khiêng con vân báo về thì lại thấy một màn khiến hắn đau khổ không muốn sống nữa.
Cô bạn gái xinh đẹp thiện lương bị một tên cầm thú đặt ở hạ thân, bên cạnh còn có một đoàn lưu lãng giả thực lực cường đại vây quanh!
Đối mặt với một màn khiếp sợ đó, Duy Tháp Lợi điên cuồng xông tới. Vài tên huynh đệ theo sát phía sau. Nhưng đối mặt với đông đảo lưu lãng giả có thực lực cường đại, bọn họ căn bản là không chịu nổi một kích. Trơ mắt nhìn cô bạn gái bị vũ nhục. Trơ mắt nhìn mấy tên huynh đệ bị xé thành mảnh nhỏ!
Sau khi bị đông đảo lưu lãng giả đánh trọng thương rồi rơi xuống một vách núi cao không lường được, Duy Tháp Lợi may mắn sống sót, từ đó về sau tính tình đại biến, trầm mặc ít nói. Vì theo đuổi lực lượng mà không từ thủ đoạn, gia nhập vào A Khuê Long thần hệ hung danh lan xa, sau khi trải qua vô vàn sóng gió, cuối cùng trở thành một gã thần chức cường giả. Nhờ vào thế lực khổng lồ của A Khuê Long thần hệ, tìm lại những cừu nhân năm đó, mỗi ngày cắt một đao. Trải qua mấy trăm năm từng chút từng chút một hành hạ họ đến chết.
Sau khi đã báo được huyết hải thâm cừu, kích động qua đi, Duy Tháp Lợi lại cảm thấy một cổ mất mát thật sâu. Mặc dù thực lực so với năm đó mạnh hơn chẳng biết bao nhiêu lần, nhưng hắn rốt cuộc không tìm lại được người bạn tốt có thể nói đủ thứ chuyện, rốt cuộc không thể lấy lại được nữ nhân xinh đẹp thiện lương, rốt cuộc không thể trở về được cuộc sống tiêu diêu tự tại trước kia.
Cuộc sống, đối với hắn mà nói, chỉ còn lại vô cùng tu luyện, cùng với vô tận nhiệm vụ do A Khuê Long thần hệ phân phó!
Sa…..
Thanh âm của tiếng bước chân như có như không càng lúc càng gần trướng bồng của Địch Áo. Nếu là bình thường, tuyệt đối không thể gạt được Duy Tháp Lợi có thực lực cường đại và rất cảnh giác. Đáng tiếc, Duy Tháp Lợi lúc này lại đang nhớ đến những ký ức đau khổ trước kia, vẫn chưa phát hiện ra được nguy hiểm đang đến gần, cho đến khi cảm giác được một cổ năng lượng ba động khác thường mới phản ứng. Đáng tiếc, đã quá trễ!
Mội mảnh ngân quang chói mắt xẹt qua, trong đại điện đột nhiên xuất hiện một đám lớn phi hành ác ma, quỷ dị một tiếng cũng không nói, đằng đằng sát khí. Như thủy triều cuốn thẳng đến nơi nhân mã A Khuê Long thần hệ đang ở, tập trung vào trướng bồng của Địch Áo. Duy Tháp Lợi đang ngồi trên đất trong nháy mắt đã bị đông đảo phi hành ác ma vây chặt lấy.
" Bảo vệ thiếu gia. Nhanh!"
Thời khắc mấu chốt, Duy Tháp Lợi lâm nguy không hãi sợ, lớn tiếng hạ lệnh, bá một tiếng rút ra trường kiếm sắc bén. Một mảnh hàn quang hiện lên, mang mười tên phi hành ác ma gần người chém thành hai đoạn. Vốn định nhanh chóng hướng trường bồng của Địch Áo chạy tới, không ngờ, một màn ngoài ý muốn xuất hiện.
Phi hành ác ma bị cắt thành hai đoạn đột nhiên đưa tay ôm lấy hai chân hắn, như bạch tuộc cuốn chặt lấy. Đám phi hành ác ma ở mặt sau theo sát mà lên, như thủy triều mãnh liệt tràn tới. Theo sát, oanh một tiếng liên hoàn nổ mạnh, tản mát ra một cổ khí vị làm người khác phát sặc, nương theo đó là một tảng lớn khói đen nồng đậm.
Một người, hai người…..
Phi hành ác ma kết thành đội nổ mạnh liên hoàn, trong nháy mắt tỏa ra một cổ khí lãng kinh khủng!
Nhanh chóng phá hủy phụ cận trướng bồng. Tên Địch Áo trơn tuột cùng mỹ nữ thị vệ bên người còn chưa kịp phản ứng đã bị nổ cho máu tươi đầm đìa, lưu lãng giả chung quanh bị nổ bay ra xa. Duy Tháp Lợi gánh chịu chủ yếu, trong nháy mắt cũng bị nổ đến miệng phun máu tươi, cho dù thực lực cường thịnh trở lại, dưới sự ứng phó không kịp cũng thân bị thương nặng. Càng không ổn chính là, sau khi hít phải cái mùi hăng hắc đấy vào, cả người từ trên xuống dưới đột nhiên phồng rộp lên, cơ thể nhanh chóng thối rữa, ý thức càng ngày càng mơ hồ.
Tự bạo thần cách!
Dưới sự điều khiển từ xa của Thi Vu Vương, phi hành ác ma mang theo kịch độc như độc khí đạn liên hoàn nổ mạnh, trong nháy mắt phát huy uy lực kinh người. Thần cách nổ mạnh làm nổi lên khí bạo, ngay cả thần giai cường giả cũng khó có thể may mắn thoát khỏi kịch độc, hơn nữa đột nhiên xuất hiệt một đám lớn phi hành ác ma cùng khói đen quỷ dị, khiến cho đại điện nhanh chóng rơi vào hỗn loạn chưa từng có.
" Hắc giáp đại ác ma phát khởi phản công, chạy mau a!"
" Thái Lợi, Thái Lợi huynh đệ, chạy mau!"
Dưới tình huống không rõ ràng, lưu lãng giả trong đại điện kinh hoảng rút lui, ngay cả những hộ vệ của A Khuê Long thần hệ đang đứng ở góc xa, trong nháy mắt cũng theo bản năng lui về phía sau. Dọc theo đường đi, phi hành tiểu ác ma họ đã thấy nhiều, nhưng cho tới bây giờ cũng chưa thấy qua việc quỷ dị như vậy. Ác ma không thèm nói một tiếng tự bạo thần cách. Trong khoảng thời gian ngắn, cho dù thực lực cường thịnh trở lại cũng không dám trực tiếp xông lên.
" Chính là lúc này, động thủ!" Sau khi đánh lén đắc thủ, thuận lợi gây ra hỗn loạn chưa từng có, Dương Lăng quyết đoán hạ lệnh!
Xuy…. Nguồn truyện: Truyện FULL
Một đạo Tử vong văn ba xuy xuy tác hưởng, cuồn cuồn nổi lên từng cái khe không gian, như tia chớp đánh vào trong cơ thể Duy Tháp Lợi, công kích linh hồn của hắn. Theo sát, đám người huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á cùng Liệt Hỏa Tinh Linh Vương phi thân xông lên, dưới sự yểm hộ của khói đen hướng Duy Tháp Lợi phát khởi những đòn nghiêm trọng như cuồng phong bạo vũ.
Sau một loạt cú nổ mạnh liên tiếp qua đi, cả người Duy Tháp Lợi sớm đã đầm đìa vết máu, sau khi trúng độc thì tốc độ cùng lực lượng đều suy yếu đi, ý thức mơ hồ. Lại bị bọn người Thi Vu Vương liên thủ mãnh công, khổ không nói được, nháy mắt đã bị thương nặng.
Cho dù thân là một gã thần chức tam giai, nhưng đột nhiên bị tập kích hung mãnh như vậy thì cũng vỡ đầu nát trán!
A…
Sau khi bị cự nhận của Áo Phỉ Lợi Á hung hăng chém một nhát nơi ngực, Duy Tháp Lợi kêu lên một tiếng đau đớn, múa may trường kiếm sắc bén ngang dọc, nhịn đau hướng về phía Địch Áo sinh tử không rõ cách đó không xa phóng đến. Mặc dù ý thức mơ hồ, nhưng bọn người Thi Vu Vương vừa động thủ, hắn liền hiểu được hết thảy những việc này không quan hệ đến Hắc giáp đại ác ma, hiểu được cừu gia của A Khuê Long thần hệ đã giết đến tận cửa.
A Khuê Long thần hệ không nghi ngờ là rất cường đại, nhưng trăm vạn năm qua, đắc tội với không biết bao nhiêu cừu gia. Trong đó, có không ít tuyệt thế cường giả cùng gia tộc có thế lực khổng lồ. Mặc dù tình thế không ổn, nhưng Duy Tháp Lợi vẫn không quên nhiệm vụ , ý đồ mang theo Địch Áo sinh tử không rõ mạnh mẽ lao ra. Nếu không, cho dù may mắn thoát được một kiếp, cũng khó có thể trở về báo cáo.
Ông…
Duy Tháp Lợi tốc độ rất nhanh, song, không đợi hắn kịp vọt tới bên cạnh Địch Áo, trong không trung đột nhiên truyền ra một tiếng ngâm khẽ. Nương theo đó là một cổ sát khí tận trời, một mảnh hắc quang như tia chớp từ xa đến gần. Cùng lúc đó, trọng lực đột nhiên bạo tăng, trong nháy mắt tựa như đi vào ao đầm, cất bước khó khăn!
"Ngươi…, là các ngươi…."
Nhìn Dương Lăng đột nhiên xuất hiện trước mặt mình, Duy Tháp Lợi cả người chấn động, rốt cuộc hiểu được cừu nhân lần này là ai. Song, tốc độ phản ứng dưới sự ảnh hưởng của không gian trói buộc chậm đi rất nhiều, còn chưa kịp lớn tiếng hô cứu, còn chưa kịp tránh đi, đã bị Dương Lăng một đao chém bay đầu.
Hô….
Sau khi nhanh chóng giết chết Duy Tháp Lợi là uy hiếp duy nhất bên cạnh Địch Áo, luyện hóa linh hồn của hắn, lấy xuống long đầu giới chỉ, Dương Lăng mang một bộ phận phi hành ác ma, tên Địch Áo đang thoi thóp cùng bọn người Thi Vu Vương thu hết vào vu tháp không gian. Rồi dưới sự yểm trợ của khói đen thuấn di ra ngoài. Phía sau, theo một tiếng nổ, hơn mười tên phi hành ác ma lưu lại đồng thời tự bạo thần cách, mang thi thể của Duy Tháp Lợi cùng đông đảo mỹ nữ đang hấp hối hoàn toàn nổ thành mảnh nhỏ, hủy diệt hết thảy dấu vết.
Cho dù khói dày tan hết, đám lưu lãng giả đang khiếp sợ cũng không tìm được chứng cứ hữu dụng gì, sẽ quy hết tội trạng lên người tên Hắc giáp đại ác ma trong truyền thuyết. Không ai biết, tất cả việc này đều là do Dương Lăng động tay chân!
" Ngươi…, các ngươi muốn làm gì?"
Bên trong vu tháp không gian, sau khi bị Cự Viên Vương tạt cho một chậu nước lạnh thấu xương, rồi lại bị dẫm lên một cây xương sườn, tên Địch Áo đang thoi thóp liền tỉnh dậy. Nhìn Dương Lăng cách đó không xa, nhanh chóng hiểu được chuyện gì xảy ra. Dưới sự đau nhức lại khiếp sợ không thôi. Trong lòng càng ngày càng trầm. Hết nhìn đông lại nhìn tây, hy vọng có thể thấy được bóng dáng của hộ vệ Duy Tháp Lợi. Đáng tiếc, hộ vệ một người cũng không có, nhưng ma thú cuồng bạo khát máu lại rậm rạp một đoàn.
" Dát dát dát, chúng ta muốn làm gì, ngươi nói xem, bắt ngươi lại còn có thể làm gì ?" Thi Vu Vương dát dát cười to, chỉ huy hai tên phi hành ác ma kéo Địch Áo đứng dậy, đánh cho một bạt tai khiến mắt thấy đầy sao, trên bộ mặt tái nhợt của hắn lưu lại rõ ràng năm dấu ngón tay.
"Ta…., ta là thiếu gia của đương đại gia chủ của A Khuê Long thần hệ, giết ta, Ba Đế Nhĩ cùng Bác Cam Tư đại nhân tuyệt sẽ không buông tha cho các ngươi." Thấy không ổn, Địch Áo liền nói ra uy danh của gia tộc, ý đồ chấn nhiếp nhóm Dương Lăng .
" Hắc hắc, ở nơi này, ta là chúa tể của vị diện. Đừng nói cái là Ba Đế Nhĩ cùng Bác Cam Tư, cho dù là A Khuê Long chủ thần của các ngươi cũng không thể cứu được ngươi một mạng!"
Nhìn xem tên Địch Áo tuy bên ngoài mạnh miệng nhưng thân thể lại run lên từng trận, Dương Lăng lạnh lùng cười cười, hướng tên Cự Viên Vương cuồng bạo bên cạnh ra hiệu. Tên kia hội ý, liền vừa cười vừa bẻ gãy từng ngón tay của Địch Áo, để cho hắn hiểu được thật sâu cái gì là thập chỉ liên tâm, cái gì là sống không bằng chết!
" Sách sách, tư vị này không tệ, so với vừa rồi nằm sấp trên người mỹ nữ hộ vệ còn thoải mái hơn phải không?" nhìn hạ thể của Địch Áo co lại như chiếc đinh sắt ba tấc, Thi Vu Vương dát dát cười to, đối với việc làm như thế nào để tù binh có thể bảo trì ý thức thanh tỉnh dưới tình huống cảm thụ những thống khổ kinh khủng nhất, hắn vẫn có hứng thú thật sâu cùng nghiên cứu thấu đáo.
"A….., tha mạng, đại nhân tha mạng!" dưới sự đau đớn, Địch Áo lớn tiếng cầu xin tha thứ, " Dương Lăng đại nhân, chỉ cần…., chỉ cần ngài tha cho ta một mạng, ta có thế…., có thể cho ngài vô số mặc tinh, có thể nói cho ngài bí mật của ác ma vị diện, ngài muốn điều gì cũng đều có thể!"
" Cho dù có biến thành một người chết, ta cũng có biện pháp biết được bí mật của ngươi!"
Nhìn xem tên Địch Áo đang lớn tiếng cầu xin tha thứ, nhìn vẻ mặt ghê tởm của hắn, Dương Lăng hung hăng nói. Lúc trước, mấy lần thiếu chút nữa đã chết tại đây do âm mưu của tên này, bây giờ, cả vốn lẫn lãi đều phải đòi lại. Sau khi lạnh lùng cười cười, liền đưa tay đặt trên não môn của hắn luyện hóa linh hồn, đào ra thần cách của hắn, rồi lập tức dẫn đám người Thi Vu Vương rời đi. Phía sau, đông đảo ma thú thị huyết cuồng bạo tràn lên, mang tên Địch Áo tứ chi co quắp xé thành mảnh nhỏ.
Ma Thú Lĩnh Chủ.