- Ưm...... ưm.....
Tiếng rên mềm mại như kích thích Tần Cảnh Chi, khiến lưỡi của anh càng hung hăng càn quét trong khoang miệng nhỏ nhắn, làm nước bọt bị ép tràn ra ngoài khoé miệng cô. Nụ hôn càng lúc càng sâu càng lúc càng nóng bỏng và lâu hơn.
Sợ cô nhóc không thở nổi, Tần Cảnh Chi liền tách môi ra khỏi môi cô. Nào ngờ, cô gái nhỏ tưởng anh rời đi, gấp gáp đem hai tay ôm cổ anh, nhằm giữ anh ở lại. Đôi mắt mơ mơ hồ hồ nhìn anh, nức nở cầu xin:
- Đừng.... đi...hức.... muốn..... muốn......
Vừa nói, Mộ An vừa nâng đầu lên nhắm trúng môi anh mà hôn. Thấy vậy, Tần Cảnh Chi cũng rất phối hợp hé môi ra, để cô hôn dễ hơn.
Mới đầu, cô ngậm lấy môi anh vừa mút lại vừa liếm như nhấm nháp. Sau đó, đầu lưỡi nhỏ bé chui vào miệng anh, rồi chủ động quấn lấy lưỡi anh. Mặc dù, nụ hôn của cô vô cùng chậm rãi và vụng về nhưng vẫn khiến anh bị mê đắm. Lưỡi của cả hai không ngừng dây dưa, quấn quýt lấy nhau.
Lâu dần, nụ hôn không thể khiến Mộ An cảm thấy thoả mãn nữa. Tay cô nhanh chóng lột bỏ lớp áo choàng tắm vướng víu ra khỏi người. Sau đó, cô nóng vội áp thân thể trần như nhuộng vào người anh, để áp chế cơn khó chịu trong cơ thể.
Nhưng cả người cô vẫn bứt rứt khó chịu vô cùng. Chịu không nổi, Mộ An ngước đôi mắt âng ấng nước mắt đáng thương nhìn anh, khóc nấc lên từng cơn nói:
- Hức.... nóng..... Cảnh Chi..... hức.... em nóng..... cứu em....... hức hức
Tiếng kêu mềm mại kết hợp với cơ thể cô vừa trắng vừa mềm mại, lại thật nóng bỏng và rực cháy. Dáng người thì mảnh mai và nhỏ như một cây gậy, nhưng hai cái bánh bao trước ngực lại tròn trịa và đầy đặn. Chiếc eo cô nhỏ nhắn gợi cảm, tựa như anh chỉ cần dùng chút sức là nó sẽ gãy mất.
Tần Cảnh Chi khẽ nuốt nước miếng một cái cho cổ họng bớt khô khan, mới giọng khàn khàn dỗ cô:
- Bảo bối ngoan, đừng khóc. Anh sẽ giúp em giải nhiệt ngay đây.
Lời vừa dứt, bàn tay to lớn bắt đầu chu du trên khắp cơ thể cô. Chiếc lưỡi ma mãnh của anh liếm láp từ môi cô rồi từ từ chuyển xuống cổ, xuống xương quai xanh, lẫn bờ vai tròn.
Sau mỗi cái động chạm của anh, người Mộ An như bị điện giật, run run lên từng hồi, đôi môi cô còn khẽ phát ra những tiếng kêu ngâm nga thoải mái.
Lưỡi Tần Cảnh Chi dần dần lân la đến hai bầu ngực đầy đặn, có hai hạt đậu đỏ non mềm đáng yêu. Anh nhanh chóng mở miệng ngậm lấy một bên mút mát. Bên còn lại cũng được bàn tay to lớn bắt lấy, nắn bóp nhiệt tình.
Thân thể chưa từng trải qua loại kích thích xa lạ như vậy, Mộ An vô thức phát ra những âm thanh rên rỉ kiều mị:
- Ưmmmmmmm.... ưmmm
Dưới sự liế_m láp tận tình, chẳng mấy chốc hạt đậu đỏ săn cứng lại. Ánh mắt anh hiện lên vẻ hài lòng rồi di chuyển miệng qua bên ngực còn lại.
Bên dưới, một tay nhàn rỗi của anh bắt đầu mon men đến nơi tư mật. Anh nhẹ nhàng xoa nắn vô về *** *****.
Hạ thân truyền đến cảm giác tê dại xa lạ, khiến cơ thể cô không ngừng run rẩy, hơi thở cũng trở nên gấp gáp, dồn dập.
Miệng nhả bầu ngực của cô ra, anh cười khẽ nói:
- Bảo bối thật là nhạy cảm.
Nói xong, anh cúi xuống tạo thêm dấu ấn trên ngực cô, đến tận khi hài lòng anh mới tiếp tục dời môi hôn tới bụng cô, tiến dần tới u cốc khiến người ta mong chờ kia. Đầu lưỡi anh nhẹ nhàng liế_m qua khe hở phấn hồng khiến toàn thân cô chấn động.
Mặc dù, thần trí Mộ An đã mơ hồ nhưng đột nhiên bị anh kích thích như thế, hai chân cô vẫn vô thức kẹp lại, cái miệng nhỏ nhắn thoát ra tiếng rên rỉ yêu kiều:
- Ưm.. đừng......
Cánh tay rắn chắc của anh kiềm chế hai chân cô khép lại, dịu dàng dụ dỗ:
- Nằm mgoan, anh giúp em thoải mái.
Thật ra, Tần Cảnh Chi cũng muốn làm cô luôn, nhưng anh sợ tiểu huynh đệ của mình to quá sẽ làm tổn thương cô bé của cô, nên anh mới làm nhiều màn dạo đầu như thế.
Thấy cô gái nhỏ chịu nằm yên, anh liền đỡ mông cô lên, miệng dán chặt vào hoa huyệ_t non mềm, đầu lưỡi anh đưa đẩy vào trong u cốc.
- Ưm.... hức.....ưm....
Nơi tư mật dâng lên khoái cảm xa lạ khiến Mộ An vừa khóc vừa rên rỉ lớn. Có lẽ cảm giác này quá kích thích, làm hoa huyệ_t cô chẳng mấy chốc chảy ra lượng lớn mật dịch. Tần Cảnh Chi tham lam liế_m sạch, lưỡi còn không ngừng mói sâu vào bên trong để vét mật dịch ra.
- Ưmmmmm
Thấy cô rên rỉ thoải mái, Tần Cảnh Chi nổi lên ý nghĩ xấu xa để trêu ghẹo cô, anh dừng lại mọi động tác thân mật. Ngay tức khắc, cô gái nhỏ uốn éo người, miệng bất mãn kêu lên:
- Hức.... hức.... Cảnh Chi.... ngứa...... muốn..... muốn nữa.
Khoé môi anh khẽ cong cong, biết rõ cô muốn gì nhưng vẫn giả vờ hỏi:
- Rùa con, em muốn gì hửm? Nói anh nghe nào.
Nơi tư mật trống rống ngứa ngáy khiến Mộ An chịu không nổi mà khóc lóc cầu xin:
- Muốn... muốn hức...... muốn.... hức.... hôn hức... muốn... Cảnh Chi.... hức
Nhìn cô gái nhỏ khóc lóc đáng thương, Tần Cảnh Chi không đành lòng liền gục đầu xuống tiếp tục liế_m láp hoa huyệ_t để cô thoải mái.
Tiếng khóc dần dần mất, thay vào đó là tiếng rên rỉ kiều mị và tiếng nước nhóp nhép mờ ám phát ra ở thân dưới cô.