Trò chuyện qua loa một lát, Sở Chước mang theo Bích Tầm Châu, A Chiếu đi theo Sở Khai Hào, Kha Tử Văn đi tới trấn Cổ Cát.
Đội Chiến Huyết trải qua vài năm phát triển, lại có người Sở gia giúp đỡ cùng nhau mưu đồ, nay đã thay đổi lớn, trừ bỏ Sở Khai Hào cùng Kha Tử Văn phụ trách công việc đội Chiến Huyết, không người nào biết mạng lưới tin tức đội Chiến Huyết có bao nhiêu khổng lồ, phạm vi bao phủ có bao nhiêu rộng.
Dọc theo đường đi, Sở Chước nghe Sở Khai Hào cùng Kha Tử Văn hội báo, trong lòng cũng là rất kinh ngạc, không nghĩ tới bọn họ có thể làm đến trình độ này.
Lúc trước nàng giữ lại tất cả đội Chiến Huyết, chẳng qua là tâm huyết dâng trào, kiêm một chút ý nghĩ kỳ lạ, sau đó bị Bích Tầm Châu tạt nước lạnh, nàng rất nhanh đã buông xuống.
Sau đó khi nàng tiếp nhận người Sở gia đến đại lục Nghiễm Nguyên, Sở Chước là nghĩ muốn đội Chiến Huyết trở thành hậu thuẫn Sở gia, mới giao cho Sở Khai Hào cùng Sở Nguyên Lâm, cũng không kỳ vọng có thể phát triển đội Chiến Huyết tốt bao nhiêu, chỉ vì để cho người Sở gia có thể có căn bản sống yên ổn lập mệnh ở đại lục Nghiễm Nguyên, không bị người bắt nạt nhục nhã.
Nay xem ra, đội Chiến Huyết phát triển tốt hơn trong tưởng tượng của nàng.
Thẳng đến khi bọn họ nói gần hết, trên mặt Sở Chước lộ ra tươi cười, nói với bọn họ: "Thất gia gia, Tử Văn, hai người làm tốt lắm, còn tốt hơn trong tưởng tượng của ta.
"
Nghe nói như thế, Sở Khai Hào cười cười, đây là hậu thuẫn Sở gia, hắn tất nhiên là tận tâm hết sức.
Trên mặt Kha Tử Văn lộ ra thần sắc trong kiêu ngạo xen lẫn kinh hỉ kích động, giống như có thể được Sở Chước thừa nhận, đối với hắn mà nói đều trọng yếu hơn tất cả.
Bích Tầm Châu liếc mắt Kha Tử Văn, nhìn thấy thần sắc trên mặt hắn, trong lòng khẽ động, làm sao không hiểu Kha Tử Văn này đã hoàn toàn bị Sở Chước thu phục, nghiễm nhiên chính là một fan cuồng, trung tâm như một, chẳng trách Sở Chước yên tâm giao đội Chiến Huyết cho hắn.
Không thể không nói, vào thời điểm nào đó, chủ nhân này của hắn quả thật có sức quyến rũ cùng thủ đoạn nào đó thu phục người, có thể làm cho người ta không tự chủ được tin tưởng nàng, đi theo nàng.
Mặc kệ là Mặc Sĩ Thiên Kỳ lúc trước, hay là đám người Kha Tử Văn, đều là như thế.
Đi đến trấn Cổ Cát, bọn họ đưa Sở Chước một chỗ động phủ.
Sở Chước hơi hơi nhíu mày, chợt nghe được Sở Khai Hào giải thích: "Ban đầu tòa nhà đó tính an toàn không tốt, chúng ta thương nghị qua, liền đều mua xuống nơi chung quanh linh khí đầy đủ, chế tạo thành bộ dạng động phủ, lại bày ra cấm chế, tính an toàn xem như miễn cưỡng.
"
Đội Chiến Huyết dần dần phát triển lớn mạnh, cũng không thể cũng chỉ có gian tòa nhà nhỏ như vậy, trải qua thương lượng, Sở Khai Hào làm chủ, khuếch đại địa bàn tổng bộ đội Chiến Huyết, gia tăng tính an toàn.
Trước mắt xem ra, coi như là không tệ, có loại cảm giác sung bắn chim đổi thành đại pháo.
Sở Chước nghe xong, gật gật đầu, trong lòng đã có ý tưởng, quyết định lần sau mang Huyễn Ngu tới đây, kêu nó hỗ trợ bày ra một tầng ảo trận bảo hộ.
Lấy bản lĩnh của Huyễn Ngu, chắc hẳn người tu luyện Linh thế giới muốn loại trừ ảo cảnh của nó cũng không dễ dàng.
Nguyễn Diệu Cầm đã chờ ở trong động phủ.
Bất đồng với Kha Tử Văn, Nguyễn Diệu Cầm từ lúc nguyện trung thành với Sở Chước, liền vẫn luôn núp ở chỗ tối, người biết nàng ấy rất ít, như thế coi như là một loại bảo hộ, không chỉ có là bảo hộ nàng ấy, cũng là bảo hộ người Sở gia, để tránh bị tà tu đuổi giết nàng phát hiện quan hệ giữa nàng cùng Sở gia.
Nhìn đến Sở Chước, Nguyễn Diệu Cầm cũng vô cùng cao hứng.
Nàng dung mạo ôn hòa, ôn nhu nói: "Sở cô nương, hồi lâu không thấy, tu vi của cô lại tăng trưởng, chúc mừng.
"
Sở Chước nói tiếng vất vả với nàng, đánh giá nàng, phát hiện tu vi của nàng cũng không có tiến bộ gì, ngẫm lại cũng hiểu rõ, Nguyễn Diệu Cầm lén giúp đội Chiến Huyết tìm hiểu tin tức, vừa phải tránh đám tà tu kia, thời gian tu luyện cũng không nhiều, hơn nữa không phải người tu luyện nào đều biến thái giống như Sở Chước cùng Mặc Sĩ Thiên Kỳ, ngắn ngủn vài năm có thể liên tục tấn thăng vài cái cảnh giới.
"Diệu Cầm, đám tà tu kia có động tĩnh gì sao?"
Nguyễn Diệu Cầm than nhẹ một tiếng, giữa lông mày hiện lên mấy phần lệ khí: "Không có, bọn chúng rất cẩn thận, từ sau khi cứ điểm Cô Nguyệt Nhai bị tiêu diệt, bọn chúng làm việc thu liễm rất nhiều, giống như lo lắng bị người nhận thấy được việc tồi tệ bọn chúng lén làm.
Mấy năm nay ta vẫn luôn giám sát bọn chúng, đáng tiếc lại vẫn không thể tra xét ra cái gì.
"
Nói tới đây, nàng ấy có chút áy náy.
Nàng ấy cùng tà tu có thù không đợi trời chung, nằm mơ đều muốn chém giết tận diệt, báo thù cho người thân uổng mạng.
Sở Chước nghe xong, cũng không kỳ quái, đám tà tu làm việc thần thần bí bí, mưu đồ thật lớn, thậm chí khả năng
.
Danh Sách Chương: