Mục lục
Cùng Trời Với Thú
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nhìn thấy hai tỷ muội Sở Chước và Sở Thanh Từ xuất hiện, những người tu luyện đang nói chuyện không tự chủ được mà chuyển ánh mắt qua.

Nói thật ra, từ lúc biết hai người là tỷ muội, hơn nữa là đến từ thế giới cấp thấp, người của năm đại gia tộc đều có chút không tưởng tượng nổi.

Lai lịch của Sở Thanh Từ cũng không phải bí mật gì, bởi vì của thân phận Khuyết Quan Hoành ở Khuyết thị, hắn là đệ tử chính mạch Khuyết thị, thiên phú tương đối cao, tương lai có hi vọng tiếp nhận bộ tộc Khuyết thị, cũng xứng đáng với cái tên gọi là thiếu chủ Khuyết thị, người bên cạnh hắn, tự nhiên cũng có chút khiến người chú ý.

Ngày đó hành vi hắn mang theo một thị nữ tiến vào băng cung, cũng không ít làm cho người bốn gia tộc khác ghé mắt.

Chỉ là bọn hắn không nghĩ tới, có người xông vào băng cung, một đường giết đến, là vì một thị nữ bên người thiếu chủ Khuyết thị.

Nếu không có bởi vì Sở Chước bọn họ đã đến, tổn thất ngay lúc đó của bọn hắn là không thể đánh giá, trong lòng của người năm đại gia tộc đối với Sở Chước bọn người là cực kì cảm kích lễ ngộ.

Kể từ đó, mặc kệ Sở Chước là đến từ thế giới nào cũng đã không quan trọng.


Cho dù bọn họ đến từ đại lục cấp thấp, nhưng thực lực của bọn họ không giống bình thường, có thể làm cho người xem nhẹ xuất thân của bọn họ.

Sở Chước chú ý tới vẻ một lời khó nói hết trên mặt Sở Thanh Từ, không khỏi có chút muốn cười, vì không kích thích nàng ấy, liền nói sang chuyện khác hỏi: "Thanh Từ, vì sao Băng Mục Sư biến thành như thế?"
Nghe nói như thế, lực chú ý của Sở Thanh Từ chuyển dời đến trên người Băng Mục Sư dựa vào tường, nhìn nó giống như một nàng dâu nhỏ thật cẩn thận đối với tiểu yêu thú trong lòng Sở Chước, trong lòng có chút buồn bực nho nhỏ.

Bình thường còn không biết thì thôi, hiện tại biết thân phận của Phong Chiếu, nhìn sao cũng thấy khác thường.

"Từ lúc đi đến băng cung, sau vài lần gặp được nguy hiểm, đều là Băng Mục giúp ta! " Nói tới đây, Sở Thanh Từ thương tiếc sờ sờ Băng Mục Sư, từ khi đi theo chủ nhân nàng đây tới Đại Hoang giới, Băng Mục Sư luôn luôn bị thương, cũng là nàng vô năng, không thể cẩn thận mà bảo vệ tốt nó.

Băng cung nguy hiểm không cần nói cũng biết, hơn nữa tu vi của nàng thấp, không có khả năng hoàn toàn dựa vào người ngoài che chở, đối mặt không ít nguy hiểm.

Băng Mục Sư làm yêu thú khế ước của nàng, cảm giác được chủ nhân có nguy hiểm, tự nhiên phấn đấu quên mình, thường xuyên mang theo một thân bị thương.

Một lần bị thương nghiêm trọng nhất, yêu đan thiếu chút nữa vỡ tan, nên mấy ngày này Sở Thanh Từ vẫn luôn để cho nó dưỡng thương ở trong túi linh thú.

Băng Mục Sư dùng cái đuôi quét quét tay chủ nhân, tiếp tục nhìn chằm chằm Phong Chiếu, kể khổ với hắn.

Yêu đan cảu nó thiếu chút nữa vỡ tan, ngẫm lại thực sự sợ hãi, gặp được lão đại, đương nhiên muốn kể khổ cùng lão đại.

Phong Chiếu nói câu vô dụng, sau đó hiếm khi mà cho sắc mặt tốt【Đã nhìn thấy mi ở trong này, thì bổn đại gia sẽ che chở mi, về sau đi theo bổn đại gia hỗn, bao ngươi ăn ngon uống ngọt.


Băng Mục Sư ngốc hồ đồ hỏi:【Vậy chủ nhân của đệ thì sao?】
Phong Chiếu vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép:【Chủ nhân của mi là muội muội của sáng quắc, có thể thiếu được chổ tốt cho nàng sao?】Tốt xấu gì cũng là tộc nhân của Sở Chước, hơn nữa cảm tình cũng không tệ lắm, Phong Chiếu cũng không keo kiệt về chút tài nguyên này.


【Cảm ơn lão đại.

】Băng Mục Sư vô cùng cao hứng nói, hai cái chân trước giơ lên:【Nhưng mà lão đại, huynh nói sai rồi, ta chủ nhân là tỷ tỷ mới đúng! 】
Phong Chiếu phản ứng là, một móng vuốt đánh về phía túi linh thú bên hông Sở Chước, đánh bé rùa còn đang trong hôn mê ra, đập tới sư tử ngốc.

Băng Mục Sư bị đập đến ngao kêu một tiếng, thấy rõ ràng đập mình là Uyên Đồ Huyền Quy cấp mười năm đó cũng ở Sở gia trèo ở trên đầu mình, nhất thời có chút không vui.

Trải qua nhiều năm như vậy, mai rùa Uyên Đồ Huyền Quy càng thêm cứng rắn, đập ở trên người thật đau nha.

Bé rùa càng mất hứng hơn nó, thời tiết lạnh, nó đang yên lành ở trong túi linh thú, nào biết đâu đột nhiên đã bị đào ra đập đến trên người một con tuyết sư tử.

Sở Thanh Từ nhìn thấy một màn này, lại trầm mặc một lần nữa.

Nàng nhớ tới năm đó ở rừng trúc Thanh Tâm Sở gia, một đám người bọn họ chơi rất thân, giữa thú khế ước cũng thường tiến đến chơi cùng nhau, tự nhiên cũng biết tiểu yêu thú được Sở Chước lượm về nhà là đứa bá đạo, có thể hiệu triệu thú khế ước của bọn họ.

Chỉ là bọn hắn vẫn luôn cho rằng nó là một tiểu yêu thú cấp thấp, thật sự cho tới bây giờ không hề nghĩ tới tiểu yêu thú có một ngày hóa thành người, đột nhiên biến thành bạn cùng tu tương lai của Sở Chước.


Khẩu vị này cũng quá nặng đi.

Hơn nữa hiện tại xem ra, con tiểu yêu thú này vẫn bá đạo như cũ, nhìn xem một màn này, sai sử khế ước thú của Sở Chước đến xoay quanh, người không biết, còn tưởng rằng đó đều là tiểu đệ của hắn.

Sở Chước thấy bé rùa bò lên trên người Băng Mục Sư, nên cũng kêu huyễn hồ ly mười đuôi trong túi linh thú ra, để cho bọn nó chơi cùng nhau.

Rất nhanh, Băng Mục Sư liền ngậm linh đan Mặc Sĩ Thiên Kỳ cho, cõng Huyễn Ngu cùng bé rùa, thúc đẩy Mặc Sĩ Thiên Kỳ chạy ra động băng chơi.

Hai tỷ muội Sở gia thấy thế, vẫn chưa ngăn cản.

Người năm đại gia tộc nhìn thấy một màn này, làm sao mà còn không biết đoàn người Sở Chước vẫn chưa vội rời khỏi, vì
.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK