Tại sao! Tại sao hả Nghê Lam!
MC Điền Điền dung mạo rất ngọt ngào, giọng nói cũng ngọt ngào nhưng câu từ sắc bén, thường dùng ánh mắt mà chửi thầm.
Nội dung tiết mục của cô là bình luận những tin tức giải trí vừa mới ra lò, tám nhảm, hóng phim bàn điện ảnh, bình phẩm khả năng ca hát, khả năng diễn xuất của các vị minh tinh.
Việc này nghe qua nghĩ là không khó, rất nhiều kênh đều có thể làm được, nhưng nếu có thể phát triển một bước mới cho những câu chuyện này, câu chuyện liền trở nên thú vị, vì vậy rất cần người có thực lực.
Nhân vật Điền Điền là ‘Cô tám chuyện giải trí biết trăm thứ’, danh hiệu của cô là thiếu nữ trưởng thành nhờ theo đuổi sao, thích đủ thứ, không thật lòng, tâm như gương sáng, ánh mắt sắc bén.
Một khi có sự kiện nóng trong giới giải trí, cô mở miệng ra thì có thể liên kết lại năm ngàn năm trong giới giải trí, chẳng những quan hệ của nhân vật được tỉa tót rõ ràng, người ta còn có thể nói tới năm sáu bảy tám phiên bản, cuối cùng thì có thật hay không? Đã tới bảy tám phiên bản rồi, thì cái nào là thật, bạn tin cái nào cũng được.
Vì điều này, Điền Điền nhanh chóng tích lũy cho mình không ít fan, cũng nhận rất nhiều công kích.
Nhưng cô không thèm để ý, tiếp tục duy trì phong độ.
Có người vạch trần Điền Điền có thể nhanh chóng nổi tiếng như vậy là do dựa hơi một công ty truyền thông nào đó, mà hễ có tin tức tám nhảm đều có thể mở miệng ra là nói được thì sau lưng cũng có nguyên một đội vận hành cho cô, viết bản thảo cho cô.
Nhưng điều này có liên quan gì không? Fan của Điền Điền không quan tâm, chính Điền Điền cũng không quan tâm, cô bình luận thẳng: ‘Bị đần à? Nếu có đoàn đội vận hành thì việc gì phải đơn thân chiến đấu? Lúc đi học còn có thầy cô dạy cho bạn biết, không lẽ bạn không thể được gọi là học bá hả?’
Vì phong cách như vậy của Điền Điền, độ nổi của tiết mục rất cao, nhưng fan đều là ghét sao, đập sao, đủ các sao.
Tiết mục ‘Điền Điền không ngọt ngào’ chính là tiết mục nhiều anti-fan, thị phi nhiều.
Chương trình trực tiếp vừa mới ra mắt thì rất nhiều nghệ sĩ đã tham gia vì muốn nâng cao tuyên truyền hình ảnh, sau đó Điền Điền càng lúc càng bay bổng thì nghệ sĩ dám tới tham gia trực tiếp càng ngày càng ít.
Bây giờ, Nghê Lam đã tới.
Cả ngày này Nghê Lam toàn bận chuyện vụ án.
Vì Lam Diệu Dương đã hứa hẹn với cảnh sát sẽ nộp báo cáo, mà đêm hôm đó thật sự Nghê Lam thu được không ít tư liệu.
Ngoại trừ chụp được mặt Kim Thụ Bồi và A Sinh, cũng vì tải về được toàn bộ nội dung trong điện thoại của A Sinh, những thứ có thể phân tích được quá nhiều.
Thông tin trong điện thoại như một con nhện, nhả mỗi chỗ một thứ ti ti kết lại với nhau thành một cái lưới.
Nghê Lam không cần phải để ý đến tấm lưới này nhưng cô cần phân tích con nhện này, nói rõ lai lịch và tình huống của con nhện này.
Trong văn phòng thám tử người giỏi việc này chỉ có cô.
Nói cách khác, người có thể thực sự viết báo cáo chỉ có cô.
Lam Diệu Dương đi làm kiếm tiền rồi.
Cùng với hai chiếc điện thoại liên quan tới ‘ma quỷ’ vẫn luôn tắt máy, việc truy tung tích không có tiến triển.
Nghê Lam ở văn phòng thám tử vừa viết báo cáo vừa dạy Tôn Triết Ngôn và Giang Húc Hồng sử dụng chương trình cô lập trình.
Thiệu Gia Kỳ tới rất sớm để bắt Nghê Lam duyệt lại một lượt phỏng vấn vào buổi tối mà không có cơ hội, cuối cùng cô vào phòng giải trí xem chương trình hài xoa dịu tâm tình.
Buổi tối, trong đầu Nghê Lam còn đảo qua nội dung báo cáo, nghĩ cách điều tra manh mối rồi cứ thế lên xe Thiệu Gia Kỳ, đi thẳng tới văn phòng Lý Mộc.
Chương trình trực tiếp của Điền Điền diễn ra trong một căn chung cư Lý Mộc thuê, địa điểm ngay trong khu gần bên cạnh văn phòng Lý Mộc.
Rất gần, rất thuận tiện.
Tất cả mọi người trong văn phòng Lý Mộc rất coi trọng buổi trực tiếp tối nay.
Điền Điền mặc một bộ trang phục đẹp như tiên, trang điểm cũng kỹ càng.
Cô đọc bản thảo thuộc làu làu, xem lại rất nhiều lần tất cả tài liệu của Nghê Lam, từ bài viết tới hình ảnh, video.
Lý Mộc gọi hơn 10 cuộc điện thoại xác nhận là Nghê Lam không cho bọn họ leo cây.
Bảy giờ Điền Điền đã bắt đầu lên sóng, tạo thêm bầu không khí nóng cho chương trình, đợi Nghê Lam.
Chương trình cũng tạo bảng quảng cáo tức thời để tuyên truyền lớn cho cuộc phỏng vấn.
Fan Nghê Lam vào xem trực tiếp, dân mạng tràn vào xem trực tiếp, anti-fan cũng lao vào xem trực tiếp.
‘Lam ca của tui không hay lên chương trình, vừa lên đã chọn ngay không ngọt ngào?’
‘Người ta có thể ngọt có thể mặn, Nghê Lam là vừa mặn vừa muối?’
‘Phong cách tiết mục này rất hợp với Nghê Lam, vừa đỏ vừa đen.’
Điền Điền nắm chắc thời gian tổng kết mấy chuyện tám nhảm trước khi Nghê Lam tới, bao gồm cả quá trình ra nghề bê bối của cô, chương trình thực tập sinh lúc Nghê Lam mới ra mắt, chưa được mấy kỳ thì đã bị rớt, rồi tới tâm tư muốn leo lên giường Lam Diệu Dương không thành bị Lam Diệu Dương ném ra khỏi phòng khách sạn, từ đây thì một bước lên mây.
Rồi lại nói đến cả chặng đường rong ruổi của mình, đá trái đánh phải, bắn súng bốn phía, không rõ nghề chính nghề phụ của cô là cái gì, cuối cũng đã đoạt tới tay ‘người đàn ông độc thân hoàng kim’ Lam Diệu Dương.
“Các bạn có câu hỏi bùng nổ nào thì nhanh chóng nhắn lại, một chút nữa Nghê Lam đến rồi.
Lúc cô ấy hỏi trực tiếp các bạn dám sao? Vẫn là để tôi ghi vào sổ thì hơn.” Điền Điền nói rất hưng phấn, vừa kể lại chuyện này chuyện kia của Nghê Lam, vừa kích động mọi người.
Tám giờ đúng Nghê Lam vào phòng.
Điền Điền hét lên khoa trương: “Cô ấy tới thật rồi!”
Màn mưa bình luận lại ào ào trên màn hình.
Nghê Lam mỉm cười ngồi bên cạnh Điền Điền, chào hỏi.
“Hoan nghênh Nghê Lam!” Điền Điền làm ra vẻ vỗ tay, sau đó nói: “Chúng ta hãy bỏ qua phần chào hỏi xã giao, câu hỏi đầu tiên, cô và Lam Diệu Dương đã xếp hình mấy lần rồi?”
‘Quả nhiên là Điền Điền!’
‘Hahahahahha, tôi nghi là tôi lên xe thì chỉ cần chờ tài xế thôi.’
‘Chờ mong câu trả lời của Lam Lam.’
‘Quá siêu rồi, tôi thích câu này.’
“Là ai hỏi vậy?” Nghê Lam mỉm cười với camera.
Màn mưa bình luận trên màn hình bỗng dưng biến mất.
Sau đó có có người cẩn thận gõ mấy dấu chấm …..
Tiếp theo đó là nguyên mảng ….
Wa, sao có người mỉm cười mà khí thế như vậy, hơi sợ.
Nghê Lam bĩu môi: “Không dám nhận à?”
Điền Điền vốn rất linh hoạt, bây giờ lại không biết nói tiếp thế nào, bầu không khí đột nhiên có gì không đúng rồi?
Lý Mộc đang ngồi trong phòng khách bên ngoài trước màn hình, cầm điện thoại di động lên nhắn vào: ‘Là tôi hỏi.’
Sau đó anh đổi sang chiếc điện thoại khác, dùng một tài khoản khác nhắn ra giống như vậy.
“Nhắn cùng anh mày đi.” Lý Mộc còn đánh tiếng với Từ Hồi và một đồng nghiệp phụ trách kiểm soát bình luận.
Từ Hồi lắc đầu, đút khoai tây chiên vào trong miệng.
Vị đồng nghiệp phụ trách bình luận kia lại nhanh chóng nghe theo mệnh lệnh, dùng máy tính vào chương trình kiểm soát bình luận, dùng rất nhiều tài khoản thủy quân nhắn ra giống vậy: ‘Là tôi hỏi.’
Kích động như vậy, rất nhiều dân mạng đã nhao nhao nhắn lên lời này, trên màn mưa bình luận đều là câu này.
Nghê Lam lại cười: “Rất tốt, những ID này của các bạn tôi nhớ kỹ rồi.” Cô chỉ ngón tay vào màn hình: “Những tài khoản marketing hay thủy quân trong này, nghe kỹ nhé, tôi tuyên bố, tài khoản của các bạn sống không quá đêm nay.”
Lý Mộc: “…”
Đồng nghiệp của Lý Mộc: “…”
Từ Hồi tiếp tục ăn khoai tây chiên, chân thành nói: “Đừng làm nữa, thật đấy, mua lại tài khoản cũng tốn tiền.”
“Thật.” Thiệu Gia Kỳ ngồi ở một góc hẻo lánh cầm một gói khoai tây chiên cũng nói: “Tới lúc đó lại ảnh hưởng tình cảm.”
Trong phòng trực tiếp, Điền Điền tìm đường lui: “Hahaha, Nghê Lam cực giỏi nha, giống y trong lời đồn.”
“Không phải lời đồn.” Nghê Lam nghiêm mặt: “Thật đó, hôm nay tôi đến để xem rốt cuộc ai muốn đào đời tư làm tôi khó chịu.”
Điền Điền: “…” Vậy là bản thảo cô học thuộc đành phải bỏ phế đúng không?
Lý Mộc bỏ đi động lên bàn.
Từ Hồi buồn bã nói: “Không phải nói cô ấy càng giận thì hiệu quả Điền Điền càng tốt?”
Lý Mộc nhìn màn hình, nói: “Là rất tốt, cậu xem số người tham gia trực tiếp đi.” Vượt gấp ba lần kỷ lục, còn đang tăng thêm.
Nghê Lam đặc biệt thu hút người khác, không phải fan không phải anti-fan cũng muốn xem rốt cuộc cô ấy là thế nào, đang phách lối đắc ý cái gì.
Trong một căn phòng nhỏ, Hàn Châu cầm chiếc máy tính bảng cũng đang xem trực tiếp Nghê Lam.
Cách anh không xa là A Sinh, anh ta đang xem TV.
Vì lý do an toàn, bọn họ không thể dùng điện thoại, cũng tạm thời không thể ra ngoài.
A Sinh xem TV đến buồn chán, quay đầu trừng mắt nhìn Hàn Châu: “Mày đang làm gì vậy?”
“Xem trực triếp.”
A Sinh lại gần: “Hay không?”
“Cũng tạm.”
A Sinh nhìn thấy thì ngẩn người: “Nghê Lam? Mày xem cô ta làm gì?”
“Đẹp chứ sao.” Hàn Châu nhìn biểu cảm của A Sinh một chút, không nói qua loa: “Cô ta không phải dễ chọc, tao quan sát một chút.”
A Sinh im lặng, liếc nhìn Hàn Châu.
Bên phòng làm việc của Lý Mộc.
Từ Hồi nhìn Điền Điền miễn cưỡng cười giữ thể diện, Nghê Lam thờ ơ, trò chuyện không hợp, bầu không khí cực kỳ lúng túng, thật sự có chút không đành lòng.
“Chúng ta phải theo mấy chục triệu người xem xem Nghê Lam và Điền Điền trò chuyện một giờ sao?”
Thiệu Gia Kỳ cũng không đành lòng, tốt bụng truyền thụ kinh nghiệm: “Nhanh báo cho MC các anh khen Lam tổng, khen nhiều vào.”
Từ Hồi: “À?”
“Hôm nay Nghê Lam viết báo cáo cả một ngày rất mệt mỏi rồi, tâm tình không tốt.
Tìm chủ đề cô ấy có hứng thú chút.
Các anh muốn kéo giẫm cô ấy để tạo hiệu quả chắc chắn cô ấy không tiếp lời, nhưng khen Lam tổng cô ấy có thể nói liên hồi, một giờ kia còn ngắn.”
“Cô ấy phải viết báo cáo nữa à?” Từ Hồi kinh ngạc.
“Chắc chắn là Lam tổng kêu viết.” Lý Mộc gửi tin cho Điền Điền, chỉ đạo thay đổi chủ đề.
Điền Điền rất thông minh, bắt đầu trò chuyện từ văn phòng thám tử Nhị Lam Thần của Nghê Lam và Lam Diệu Dương.
Nghê Lam trả lời cũng không hứng thú gì, hỏi một câu đáp hai chữ.
Sau đó Điền Điền bắt đầu nói Lam Diệu Dương đang bận cái này lại bận cái kia, thực sự quá hiệu quả, quá có năng lực.
Lúc này Nghê Lam nói tiếp: “Đúng, anh ấy thực sự là một người biết quản lý thời gian, hơn nữa rất kiên nhẫn.
Sẽ không vì công việc bận rộn mà nổi nóng.
Anh ấy làm xong việc, còn rất chăm sóc người nhà, rồi còn sắp xếp thời gian tập thể hình, còn học thêm kiến thức mới.”
Điền Điền lại bắt đầu hỏi Lam Diệu Dương đang học cái gì vậy, lại hỏi anh ấy kiên nhẫn như thế nào.
Lần này Điền Điền hỏi một câu Nghê Lam đáp 10 câu, vẽ cầu vồng lên tận mây xanh.
Trên màn bình luận lại nhảy như điên, cực kỳ high.
Dáng vẻ ‘mê muội’ ‘cuồng chồng’ này của Nghê Lam quá buồn cười.
Có fan của Lam Diệu Dương cùng lên với Nghê Lam, cảm xúc Nghê Lam từ từ dâng lên, hưng phấn đọc khích lệ trong bình luận về Lam Diệu Dương.
Người ta nói đúng cô liền nói: “Đúng đúng, chính là như vậy.
Anh ấy chính là ưu tú như vậy.”
Nếu có anti-fan nói không tốt, cô liền giận người ta.
Điền Điền muốn nói sâu vào chủ đề, Nghê Lam còn cắt lời cô: “Chờ chút, câu này khen hay quá rồi, tôi phải đọc một chút.”
Tất cả mọi người trong phòng đều thoáng nhìn Thiệu Gia Kỳ, Thiệu Gia Kỳ đắc ý hất cằm: “Không cần cảm ơn.
Nhưng cũng nhắc nhở MC một chút, giảm bầu không khí, Nghê Lam hễ mà nóng lên thì lại dễ nóng quá, vừa đắc ý là mất hình tượng.
Đến lúc đó gây ra phiền toái gì, tôi sẽ không bỏ qua cho các anh đâu.”
Lý Mộc: “…”
Nghê Lam thật là có độc, khả năng truyền nhiễm thật quá mạnh.
Ngay cả Thiệu Gia Kỳ còn dám nói kiểu ‘Tôi sẽ không bỏ qua cho các anh đâu.’
Trong phòng trực tiếp, Nghê Lam đã khống chế cục diện, đây chính là đại hội khen ngợi Lam Diệu Dương.
Điền Điền cười bụm mặt, từ bỏ cướp lời nói chuyện.
Fan của Lam Diệu Dương còn đăng lên màn mưa bài hát chế ‘Ông chủ ấy’ lúc Lam Diệu Dương yêu Nghê Lam, Nghê Lam còn hát lên.
“Ông chủ ấy, hoàn toàn yêu em… Ông chủ ấy yêu em, trái tim thút thít.
Em nhiều chuyện xấu như vậy, tin xấu như vậy, sao em có thể đáp lại tình yêu của anh ta… Chúng tôi hi vọng thế nào anh ấy mau chóng vứt bỏ em…” (Ca khúc gốc: Người đàn ông ấy, biễu diễn Dương Tông Vỹ)
Thiệu Gia Kỳ bật dậy: “Cái này mạnh quá rồi, kêu MC các anh khống chế một chút.”
“Khống chế thế nào?” Lý Mộc hỏi.
Thiệu Gia Kỳ nghẹn lời, bịa đại ra một giải pháp: “Chọc chọc cô ấy, để cô ấy bình tĩnh chút.”
Từ Hồi chỉ vào màn hình: “Xem kìa, có người chọc rồi, nói Nghê Lam lần nào cũng dựa hơi Lam tổng để tăng nhiệt cho mình.”
Tất cả mọi người nhìn chằm chằm màn hình, vì câu nói này bị người kia bình luận suốt, Nghê Lam chắc chắn nhìn thấy.
Nghê Lam quả nhiên đáp lại: “Vậy giờ bạn đang dựa hơi tôi để lên bình luận đấy, nếu không ai thèm đọc bình luận của bạn.”
Người kia nói tiếp, nói bình luận là quyền lợi của anh ta, mà anh ta cũng không mưu lợi gì.
Cho nên việc Nghê Lam dựa hơi không thể đánh đồng với bình luận của anh ta.
“Nói dóc à.
Anh dựa hơi tìm chủ đề phê bình người khác trước mặt mọi người rồi tìm được sung sướng, việc này sao không mưu lợi gì, lời lẽ của anh thẳng thắn cái gì!” Nghê Lam chọc điên anh ta.
Lý Mộc hưng phấn, hahahha, trâu bò, như vậy cũng có thể cãi được, Nghê Lam cô thật là ưu tú.
Nghê Lam bắt đầu cầm chuột lên click click: “Block rồi, kế tiếp.”
Điền Điền: “…” Cô mới là MC chủ trì nha.
Người kế tiếp tới.
‘Nghê Lam chị có bằng lòng hi sinh vì Lam Diệu Dương không?’
Nghê Lam đáp lại ngay: “Không bằng lòng, tôi làm gì phải hi sinh vì anh ấy.
Bạn có biết ý nghĩa của hi sinh là gì không? Không có thời gian đánh máy giải thích cho bạn, người tiếp theo.”
‘Nghê Lam, nếu Lam Diệu Dương không đẹp trai cũng không có tiền như vậy, cô còn yêu anh ấy không?’
Nghê Lam: “Đây không phải nói nhảm à.
Tôi yêu anh ấy, vừa hay anh ấy vừa đẹp vừa có tiền.
Sao tôi không yêu một người khác vừa đẹp vừa có tiền? Sao bạn không hỏi một người khác vừa không đẹp không tiền sao tôi không yêu anh ta? Đàn ông trên đời này nhiều như vậy, không hiểu câu này có ý nghĩa gì nữa, kế tiếp.”
Xem ra cảm xúc của Nghê Lam càng ngày càng tăng vọt, hết cái này tới cái khác, hoàn toàn không cần động não.
Thiệu Gia Kỳ lắc đầu: “Không được, mấy câu này không được.”
Lý Mộc cầm điện thoại: “Để tôi hỏi một câu.”
Tài khoản của Lý Mộc đặt câu hỏi khác: ‘Nghê Lam, cô luyện nhảy thế nào rồi?’
Thiệu Gia Kỳ sững sờ: “Trời má, chúng ta kết thù rồi, thật sự.
Lúc Nghê Lam phách lối như vậy sao anh có thể hỏi câu này!”
“Đánh vào tử huyệt!” Lý Mộc đắc ý.
Trong phòng trực tiếp, Nghê Lam nhìn thấy câu hỏi, sắc mặt cô hoàn toàn không thay đổi, mặt mày hớn hở không chút xấu hổ: “Tôi nói với bạn, bạn đừng tưởng lấy câu này ra làm nhục tôi.
Tôi là người cực kỳ dễ nhận cổ vũ, tôi là kiểu người dốc lòng chỉ cần cố gắng là có thể đi báo danh chương trình ‘Chúng ta hãy khiêu vũ đi’ đấy.”
Màn hình bình luận đầy tiếng cười, toàn hahahahahahaha
Thiệu Gia Kỳ che mặt.
Thật sự, cô thật sự bái phục Nghê Lam.
‘Chúng ta hãy khiêu vũ đi’ là chương trình nhảy múa văn nghệ, tìm những người có chí hướng học nhảy múa nhưng không có cơ hội được huấn luyện chính quy, hoặc là thông qua học nhảy mà thay đổi tâm tính và cách sống của mình.
Mọi người thông qua mấy tuần huấn luyện, thi đấu bằng kỹ năng khiêu vũ không am hiểu ban đầu của mình thắng 50 vạn và cơ hội tham gia đội vũ đạo.
Phạm vi chiêu mộ người thi không hề hướng tới những người nhảy múa chuyên nghiệp, cũng không có minh tinh tham gia.
Là chương trình dành cho người không chuyên, bây giờ đang trong giai đoạn tuyên truyền, khắp nơi đều có thể nhìn thấy quảng cáo chiêu mộ của bọn họ.
Bất kể là danh tiếng hay thân phận của Nghê Lam, tham gia cái này đều không thích hợp.
Giáng cấp, mất mặt.
Nghê Lam nói lời này trong chương trình trực tiếp cũng cực kỳ không thích hợp.
Da mặt dày, không có trách nhiệm.
Lại còn quảng cáo miễn phí giúp người ta.
Trong chương trình trực tiếp, mọi người đều đang hahahaha nói chuyện khiêu vũ của Nghê Lam, không ai để ý tới câu này của Nghê Lam.
Nhưng trên Weibo, trang Weibo chính thức của ‘Chúng ta hãy khiêu vũ đi’ lặng lẽ đăng tải một câu: ‘Chúng tôi vừa hưng phấn lại thấp thỏm, chân thành mời Nghê Lam tham gia tiết mục của chúng tôi.’
Vì quá biết Nghê Lam có độc, cho nên Lý Mộc nghe xong câu nói kia của Nghê Lam liền quan tâm một chút động tĩnh trên Weibo.
Anh nhìn thấy trang chính của tiết mục này đăng câu này thì cười ra tiếng.
Mẹ nó, dựa hơi chuyên nghiệp tới rồi.
Thiệu Gia Kỳ lại gần xem thử: “Anh Lý Mộc, nếu anh mà châm lửa thổi gió, tôi không có quản nổi Nghê Lam đâu.”
“Không dám, không dám.” Lý Mộc đặt điện thoại xuống, không nhắc Điền Điền chuyện này.
Nhưng trong màn bình luận có người nói: ‘Nghê Lam, cơ hội dốc lòng của cô tới rồi!’
Có người phát hiện ra thư mời của chương trình, chia sẻ trực tiếp trên màn bình luận.
Trong màn bình luận nhao nhao lên, mọi người cười không thể nhịn được.
Vẻ mặt Nghê Lam đơ ra.
Chém gió phát mà ra bom nguyên tử rồi?
Thiệu Gia Kỳ quả thực sắp phát điên, nhìn xem, đã nói đừng để cô mất bình tĩnh, đắc ý quên hết hình tượng.
Có người gõ cửa, Từ Hồi chạy ra mở cửa.
Thiệu Gia Kỳ nói với Lý Mộc: “Nhanh, nói MC của các anh cứu nguy đi, nói lịch trình của Nghê Lam rất kín, không thể tham gia tiết mục này.
Chuyện này qua rồi, chúng ta vẫn là bạn bè.”
“Lịch trình của Nghê Lam rất kín ai mà tin mấy lời này chứ.” Lý Mộc vừa nói xong đã nhìn thấy Lam Diệu Dương, suýt chút nữa là anh bị nghẹn.
Sao Lam Diệu Dương lại tới rồi.
“Phòng trực tiếp ở đâu?” Lam Diệu Dương hỏi, vẻ mặt anh có chút nghiêm trọng, làm Lý Mộc hoảng sợ nhanh chóng chỉ chỉ gian phòng.
Lam Diệu Dương đi thẳng qua đẩy cửa ra, không có ai ngăn anh.
Lý Mộc và Thiệu Gia Kỳ nhìn chằm chằm màn hình.
Lý Mộc có chút khẩn trương: “Đùa quá mức rồi phải không? Tiểu Lam tổng bực mình rồi?”
Trong màn hình, Lam Diệu Dương dịu dàng cười: “Có chỗ cho tôi không?”
Lý Mộc: “…” Mẹ nó, khả năng diễn này.
Từ Hồi lại ngồi xuống lần nữa: “Gương mặt này với khả năng diễn xuất này, không làm diễn viên quá đáng tiếc.”
“Làm diễn viên thì kiếm được bao nhiêu tiền?” Thiệu Gia Kỳ lạnh nhạt nói.
Lý Mộc: “…”
Từ Hồi: “…” Lời này nói Lam Diệu Dương thì quả thực có lý.
Trong phòng trực tiếp, Nghê Lam rất kinh ngạc khi thấy Lam Diệu Dương tới.
Lam Diệu Dương mỉm cười: “Anh tới dựa hơi em.”
Điền Điền ở bên cạnh thét lên cười nói: “Không được rồi, màn ân ái này muốn xỉu rồi.”
Lam Diệu Dương lại nói: “Anh thấy sắp tới giờ rồi, anh đón em về.
Vừa nãy nghe nói có phượt thủ phát hiện thi thể ở núi Lộc, hiện tại an ninh không tốt, cho nên nghĩ ngợi một chút vẫn nên tới đón em.”
“Phát hiện thi thể?” Điền Điền khoa trương la lên ở một bên.
Nghê Lam: “…” Cô nhìn ánh mắt Lam Diệu Dương, đã hiểu ra.
Nhưng vẫn còn đang trong tiết mục, Nghê Lam đành phải tiếp tục diễn: “Yên tâm, em sẽ bảo vệ anh.”
Lam Diệu Dương: “…”
Cả màn mưa bình luận lại toàn hahahaha
‘Lộ chân tướng rồi, Lam Diệu Dương tới đón cô ấy là muốn cô ấy bảo vệ mình.’
‘Ai công ai thụ đã rất rõ rồi.’
Trong cục cảnh sát, Âu Dương Duệ đang xem trực tiếp, “Được rồi, Lam Diệu Dương gặp được rồi, anh ta đã nói ra.
Địa điểm núi Lộc này rất rõ ràng.
Nếu như ma quỷ đang theo sát Nghê Lam, chương trình này anh ta sẽ không bỏ qua.”
Lưu Tống đang trên điện thoại, nói: “Chuẩn bị tốt việc anh ta sẽ liên lạc với Nghê Lam.”
“Lam Diệu Dương đã sắp xếp rồi.
Chúng tôi đang chờ, bên kỹ thuật đang chờ mệnh lệnh.
Lam Diệu Dương nói một lúc nữa sẽ đón Nghê Lam tới, ông cũng qua đi.”
“Tôi đang trên đường.” Lưu Tống trả lời.
Bọn họ cần thảo luận gấp đối sách.
‘Ma quỷ’ này là nhân vật nằm ngoài dự liệu của bọn họ.
Anh ta rốt cuộc là ai, muốn làm gì?