• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Hả? Vậy sao cậu không nghỉ ngơi cho tốt mà còn đi họp lớp làm gì?"

 

"Đã hẹn từ lúc vừa nghỉ hè rồi. Mấy ngày trước bạn thân nhắn tin hỏi tôi có đến không, tôi cũng không thể không trả lời cậu ấy. Vậy nên hôm nay tôi nghĩ cứ đến đó gặp mặt một chút, rồi về nhà ngủ một giấc thật ngon, ngày mai lại đến tìm chị. Dù sao thì chắc chị cũng mắng tôi tơi bời rồi, mắng thêm một tối nữa cũng không sao."

 

"Kết quả là chị cũng xuất hiện ở buổi họp lớp, còn là bạn gái của Lý Sở nữa. Chị có biết lúc đó tôi cảm thấy tuyệt vọng đến mức nào không? Tôi thật sự không dám tưởng tượng, nếu chị trở thành bạn gái của người khác, tôi phải làm sao đây?"

 

"Tôi thấy cậu có tuyệt vọng lắm đâu? Rõ ràng là tôi mới là người tuyệt vọng..."

 

Cố Duệ dập tắt điếu thuốc, không để ý đến tôi, tiếp tục nói: "Chị có biết cảm giác của tôi lúc nhìn thấy chị ôm Lý Sở là gì không?"

 

"Không biết." Tôi nhìn anh với nụ cười không rõ là thật hay giả.

 

"Đau lòng." Cố Duệ xoa tóc tôi.

 

"Có một khoảnh khắc, tôi thật sự muốn chạy lên kéo chị ra khỏi tay Lý Sở..."

 

Sự hiểu lầm này cuối cùng cũng được giải quyết, nhưng tôi lại không cảm thấy nhẹ nhõm như mình tưởng, mà cảm giác trong lòng lại cay cay và nghẹn ngào.

 

"Cố Duệ, xin lỗi."

 

Cậu ấy nâng cằm tôi lên: "Người nên nói xin lỗi là tôi."

 

Nói xong, Cố Duệ liền hôn lên môi tôi, tôi cảm nhận được sự ấm áp lan tỏa trong chính trái tim mình, còn có nước mắt nóng hổi lăn qua khoé mắt.

 

"Chị đừng khóc." Cậu ấy nhẹ nhàng lau nước mắt cho tôi. 

 

"Tôi không hôn dỗ chị được đâu..."

 

Tôi mơ màng, không rõ Cố Duệ muốn nói gì, chỉ ngây ngốc nhìn cậu ấy.

 

"Vẫn còn nhìn? Không hiểu à? Nếu còn hôn thêm lần nữa, tôi sẽ không dừng lại được đâu, hiểu không?"

 

Tôi: !!!

 

Lúc này, tôi mới chậm chạp hiểu ra…

 

"Ngủ đi, tôi thực sự rất mệt rồi."

 

Cố Duệ tắt đèn, còn tôi nằm trong vòng tay cậu ấy, cảm giác trong lòng vô cùng phức tạp, suy nghĩ vẩn vơ…

 

"Cố Duệ..."

 

"Ừ." Cậu ấy phát ra âm thanh trầm thấp từ cổ họng.

 

"Trong suốt thời gian huấn luyện, cậu có mệt không?"

 

"Mệt chứ, không chỉ phải điều chỉnh nhịp điệu, hát với nhảy, còn phải luyện thanh, phối khí, sáng tác nhạc… nói chung là nhiều lắm. Cảm giác còn mệt hơn bây giờ ôm chị nhiều."

 

"Ý của cậu là gì? Cảm thấy ôm tôi cũng rất mệt, đúng không? Nếu vậy thì đừng ôm nữa, bỏ tôi ra..."

 

"Chị đừng làm loạn nữa, cũng đừng cử động lung tung! Nếu tiếp tục như vậy, chị sẽ hại c.h.ế.t tôi đấy..."

 

20. 

 

*từ giờ hai người sẽ chuyển sang xưng hô anh-em nhớ. Cố Duệ sẽ từ ‘cậu ấy’ thành ‘anh ấy’ nhé hehe

 

Có lẽ là vì tất cả những u ám tích tụ trước đó đã hoàn toàn tan biến khi Cố Duệ xuất hiện, vậy nên tôi đã ngủ rất yên bình và thoải mái trong vòng tay anh ấy.

 

Ngày hôm sau khi thức dậy, tôi phát hiện anh ấy đang nhìn tôi bằng ánh mắt đầy tình cảm, khuôn mặt có chút suy tư.

 

"Em tỉnh rồi à?"

 

"Ừm…"

 

Trời ơi! Không biết Cố Duệ thức dậy từ khi nào, anh ấy đã nhìn tôi bao lâu rồi?

 

Tôi hơi xấu hổ, kéo chăn lên che đầu.

 

"Ngủ ngon không?"

 

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

"Ngon..."

 

Làm sao có thể không ngon được chứ? Được nằm trong vòng tay của một mỹ nam thế này, đây là điều mà bao người ao ước đấy!

 

"Em định cứ tiếp tục nói chuyện như vậy với anh sao?" 

 

Anh ấy kéo nhẹ chăn trên đầu tôi, nhưng tay tôi nắm chặt không buông: "Hóa ra cũng có lúc ngại ngùng à?"

 

"Để em từ từ..."

 

Cố Duệ cười nhẹ: "Từ từ gì?"

 

"Em không quan tâm, anh đừng nhìn em như vậy có được không? Em còn chưa rửa mặt nữa..."

 

"Vậy à?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK