Tối đến
Linh Vũ đứng canh ở trước cửa phòng nữ sinh kia. Nữ sinh đó thấy Linh Vũ thì sắc mặt trở lên tái nhợt
" Bạn học này, chúng ta nói chuyện một chút được chứ? " Linh Vũ mỉm cười hiền từ
" Cậu...làm sao...? " Nữ sinh sợ hãi lùi lại
" Không cần sợ hãi đến vậy...tớ chỉ hỏi cậu vài câu thôi. Được mà phải không? "
Nữ sinh nuốt một ngụm khí lạnh
Một lát sau
" Đừng! Dừng lại đừng nhồi nhét cho tôi mấy thứ đó nữa...Tôi kể mà! " Nữ sinh mặt mày trở lên đỏ bừng liên tục lắc đầu
" Nói đi nếu không...phù... " Linh Vũ thổi một hơi vào tai nữ sinh
Nữ sinh rùng mình bịt tai nép vào tường
" Thật sự...là...là...bạn học Ngọc Khiết bảo tôi làm vậy chứ tôi không dám làm gì hết! " Đầu óc nữ sinh quay cuồng
Linh Vũ ngồi xổm trước mặt nữ sinh " Cô ta có uy hiếp gì cô không? "
" Không! Không có! Cô ấy chỉ nói tôi làm vậy để giải thoát cho Từ đàn anh thôi "
Linh Vũ: "..." Giải thoát anh ta khỏi mình? Ý gì vậy?
Quả nhiên nữ chính và nữ phụ chưa bao giờ hòa thuận được với nhau (ngoại trừ bách hợp và các thể loại khác)
Linh Vũ chậm rãi đứng dậy
" Giờ cậu có thể về phòng được rồi. Chuyện hôm nay nếu cậu nói ra thì...."
Nhìn cửa miệng của Linh Vũ mặt nữ sinh liền trở lên đỏ ửng
" Mình biết rồi! Biết rồi! Đừng nói nữa! "
Nữ sinh nhanh chóng đứng dậy chạy tuột mạng
Cô ta quả nhiên là biến thái!
Linh Vũ: "..."
...
11:00
Nhà trường tổ chức một buổi thám hiểm vào ban đêm dành cho hai lớp E và A.
Bọn họ đã phân ra làm hai nhóm một nhóm sẽ đóng giả ma và ẩn trốn một nơi bất kỳ, một nhóm sẽ làm đội thám hiểm đi vào trong rừng và tìm được đích thì họ sẽ thắng
Linh Vũ mặc dù bị trọng thương nhưng vẫn muốn tham gia cuộc chơi này
Mục đích của cô là đóng giả làm ma để đi dọa nữ chính Ngọc Khiết
Còn Minh Triệt anh ta thì từ lúc trở về phòng đã không thấy ló mặt ra nữa, dù có gọi hết hơi cũng chẳng thấy anh ta mở cửa. Nhiều lúc còn cảm thấy anh ta bí ẩn hơn cả cô
Nhưng chắc là cả ngày hôm nay anh ta mệt rồi
" Bạn học Đàm...cậu đóng giả làm Annabella sao? " Một nam sinh giả trang quỷ đứng bên cạnh hỏi
" Đúng vậy! Giống không? " Linh Vũ toe toét cười
Nam sinh: "..." Làm ơn đừng cười nữa
Tôi đứng cạnh còn cảm thấy ớn lạnh nữa là...