• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn nữa, có một lần cô suýt bị bắt cóc, cũng là Từ Thiếu Văn đã cứu cô, cậu ấy còn bị trúng đạn, nhưng không nguy hiểm đến tính mạng. Cậu ấy không muốn cho cô biết những chuyện này, nhưng tôi không muốn cô tiếp tục nghĩ xấu về cậu ấy. Xin cô nhìn cho rõ, ai mới là người thật lòng với cô”

Nói xong Hà Thần rời đi. Cô ngã khụy xuống đất, khóc đến thương tâm.

__________

“Nhóm người của Lão Thất đã được bọn người Từ Thiếu Văn cứu, hiện giờ vẫn không rõ tung tích. Chắc chắn bọn họ sẽ khai ra những địa điểm bí mật của chúng ta. Có khi hiện giờ Từ Thiếu Văn đã biết nơi cất giấu hàng cấm” Sở Ngôn Nhất nói

“Tuyệt đối không thể để bọn chúng phá hoại chuyện tốt của chúng ta” La Trì nói

“Đúng vậy. Ngày mai cũng là ngày thành hôn của tôi và Hạ Lạc. Hắn ta chắc chắn sẽ tìm cách phá hôn lễ này”

“Cho nên…”

“Hắn ta phải chết”

Đúng lúc này, có tiếng động phát ra phía sau, bọn họ vội đi xem thử thì phát hiện chỉ là một con mèo nên buông lỏng cảnh giác. Nhưng ở nơi bọn họ không nhìn thấy, có một người đã nghe hết toàn bộ cuộc trò chuyện vừa rồi. Người đó chính là Hạ Lạc, cô nghi ngờ bọn người bắt cóc mình trước đây có liên quan đến Sở Ngôn Nhất, nên đã bí mật theo dõi hắn ta.

“Mấy ngày hôm nay tôi đã cho người theo dõi Từ Thiếu Văn nên nắm rõ khung giờ của hắn ta. Con đường mà hắn ta thường đi qua có một nơi vắng người. Tối nay tôi sẽ cho người hành động”

“Không. Hắn ta là kẻ thù không đội trời chung của tôi, nên đích thân tôi sẽ ra tay”

___________

Sau khi nghỉ việc ở nhà xưởng, anh đã tìm được một công việc mới, nhưng vẫn thường xuyên về muộn, hôm nay cũng không ngoại lệ. Trên đường về, trong bóng tối, từ xa anh đã nhìn thấy một bóng người. Khi anh tiến lại gần mới nhìn rõ người đó là ai.

“Sở Ngôn Nhất, mai là ngày trọng đại của anh, anh không lo chuẩn bị, lại đến đây tìm tôi làm gì?”

“Chính vì ngày mai là ngày trọng đại của tôi nên hôm nay tôi mới tìm anh. Không có anh thì hôn lễ của tôi mới được cử hành thuận lợi”

“Sở Ngôn Nhất, anh định làm gì?”

Dường như đoán được ý định của hắn ta, anh bất giác lùi ra phía sau. Quả nhiên hắn ta lấy từ trong người ra một cây súng, sau đó chĩa đầu súng về phía anh.

“Giờ thì mày đã đoán được tao định làm gì rồi chứ?”

“Sở Ngôn Nhất, anh nghĩ sau khi giết tôi, Hạ Lạc vẫn có thể ở bên anh sao?”

“Cô ấy chắc chắn sẽ không thể nào biết được mày là do tao giết. Mày cứ yên tâm ở dưới suối vàng, tao sẽ thay mày chăm sóc tốt cho cô ấy”

Không đợi Từ Thiếu Văn nói thêm câu nào, hắn ta nổ súng bắn vào ngực anh. Nhưng một khắc trước khi hắn ta bóp cò, cô đã lao ra chắn trước người anh, vì vậy viên đạn đã ghim sâu vào người cô.

Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến anh không kịp trở tay, khi anh định thần lại thì cô đã ngã vào vòng tay của anh. Lúc này anh lại thà rằng người trúng đạn là mình chứ không phải cô. Sở Ngôn Nhất khụy gối xuống đất, hắn ta run rẩy bò về phía cô.

“Không. Hạ Lạc, người anh muốn bắn không phải em. Hạ Lạc, em không được chết, ngày mai hôn lễ của chúng ta được diễn ra rồi, em không được bỏ anh. Hạ Lạc, em không được bỏ anh”

Hắn ta liên tục lẩm bẩm. Nhưng hiện giờ cô không còn quan tâm đến hắn ta. Cô đưa tay lên sờ mặt anh, anh cũng nắm lấy tay cô.

“Thiếu Văn, cuối cùng em cũng làm được rồi. Em xin lỗi vì đã lừa gạt anh, thật ra em vốn không mất trí nhớ, em cũng chưa từng quên anh”

“Anh biết, Hạ Lạc, em đừng nói gì hết, anh sẽ đưa em đến bệnh viện”

“Không kịp nữa rồi. Thiếu Văn, em chỉ muốn nhìn anh lâu hơn một chút”

“Hạ Lạc, anh xin lỗi, là anh không tốt, anh không thể bảo vệ được em”

“Chuyện này không phải lỗi của anh. Nhưng mà anh biết em giả vờ mất trí từ khi nào?”

“Ngay từ đầu anh đã biết rồi. Em có thể dùng lời nói để gạt anh, nhưng ánh mắt của em lại không biết nói dối”

“Quả nhiên không thể lừa được anh”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK