• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi ăn sáng xong, Cố Từ Dư định đến công ty xem thử.

Sau khi nói chuyện với dì Lâm và Nguyên Lâm, Cố Từ Dư thu dọn đồ đạc vừa định ra ngoài thì đã nhìn thấy chiếc xe quen thuộc dừng ở cửa.

Cửa sổ xe từ từ hạ xuống.

“Đi thôi, tôi đưa cô đi.” Nguyên Lạc Sâm ngồi ở ghế sau, vẻ mặt kiên nhẫn chờ đợi.

Cố Từ Dư chần chờ đánh giá anh một lát, nghĩ đến màn thăm hỏi thân mật lúc sáng, cô cảm thấy người này… Có chút quá tự nhiên rồi!

Tối qua đã xảy ra chuyện xấu hổ như vậy, thật là!

Phải nói không hổ là người có thể nắm giữ tập đoàn Nguyên thị? Loại tâm trạng này người bình thường chắc chắn không thể sánh bằng.

Cố Từ Dư bước tới ngồi xuống bên cạnh Nguyên Lạc Sâm.

Vừa mới ngồi xuống, một chai sữa nóng hầm hập đã đặt vào trong tay cô.

Cố Từ Dư có chút mơ hồ nhìn sang. Nguyên Lạc Sâm lẳng lặng nhìn văn kiện trong tay, cũng không quay đầu lại.

“Cầm đi, tốt cho dạ dày.”

“...” Cố Từ Dư nghe nói như thế cũng không biết nên phản biện gì.

Đoán chừng là buổi sáng phát hiện cô ăn quá ít, nhưng mà…

Cố Từ Dư lẳng lặng nhìn chằm chằm bình sữa trong tay, tự hỏi liệu cô có nên nói lời này hay không.

Dù sao thì cho tới nay, người không ăn cơm đúng giờ, người thường xuyên đau dạ dày là anh mới đúng.

Cảm nhận hơi ấm tỏa ra từ thân cốc, dường như nội tâm cũng đều ấm cả lên. Cố Từ Dư nhìn Nguyên Lạc Sâm: “Cảm ơn vì cái này, nhưng thật ra, tôi cảm thấy anh cần cái này hơn.”

Cố Từ Dư lắc lư ly sữa trước mặt anh.

“Hả?” Nuyên Lạc Sâm ngẩng đầu.

“Bắt đầu từ ngày mai, để đáp trả thì tôi sẽ tiếp tục làm cơm hộp cho anh.” Cố Từ Dư quyết định.

Thật ra, chuyện của Chu Càn coi như cô nợ Nguyên Lạc Sâm một phần ân tình, tuy rằng người này có vẻ không có ý tứ gì khác, việc nào ra việc đó, cô sẽ xử lý tốt chuyện này.

Trước khi thỏa thuận kết thúc, Cố Từ Dư định nhân cơ hội này để loại bỏ thói quen xấu không ăn đúng giờ của Nguyên Lạc Sâm, trong cốt truyện, đây sẽ là mối nguy hiểm tiềm ẩn cho kẻ ác trong tương lai.

Xe đúng giờ chạy đến dưới tầng tòa nhà công ty giải trí Tinh Lộc, Cố Từ Dư xuống xe, cô vừa định rời đi đã bị người phía sau gọi lại: “Cố Từ Dư.”

“Ơi, làm sao vậy?” Cố Từ Dư nhìn túi xách và điện thoại di động trong tay, xác định mình không để quên thứ gì trên xe.

“Tan tầm chờ tôi tới đón cô.”

“Ờ…”

Nghe được câu trả lời vừa lòng, Nguyên Lạc Sâm đóng cửa sổ xe, nghênh ngang rời đi.

Cố Từ Dư đứng nguyên tại chỗ, xâu chuỗi lại những việc này một lần nữa, sau đó tùy ý ném ý nghĩ này ra sau đầu.

Người này, không phải thích cô rồi chứ.

Càng nghĩ càng kinh hãi, Cố Từ Dư ném ý nghĩ này ra sau đầu, nhưng nếu có cơ hội cô vẫn phải thăm dò một chút, bằng không nếu cứ phát triển theo tình tiết như này, vậy chẳng phải vừa mất thỏa thuận vừa mất tự do sao?

Không nghĩ nhiều nữa, Cố Từ Dư xách túi chạy lên tầng, bộ dáng giống như có người đang đuổi theo.

Hiện tại, tình hình của công ty giải trí Tinh Lộc coi như khá ổn định.

Bởi vì có Chu Càn và Minh Lâm gia nhập, rất nhiều người trước đây từng hoài nghi và không tín nhiệm bây giờ đã bắt đầu từ từ tiếp nhận Cố tổng mới xuất hiện này.

Tuy nhiên, hầu hết những người này đều nhắm vị trí nghệ sĩ của công ty.

Bọn họ đều đã nghe nói về danh tiếng của Chu Càn và Minh Lâm.

Ai không muốn có tài nguyên dồi dào trong tay, nhanh chóng nổi danh thành ảnh đế ảnh hậu.

Gần đây, công ty giải trí Tinh Lộc đã bị các công ty giải trí khác chèn ép, cộng với một số lý do nội bộ, rất nhiều nghệ sĩ đã lâu không lộ diện, sự xuất hiện của Chu Càn và Minh Lâm vào thời điểm này đã thắp lại hy vọng của họ.

Khi Cố Từ Dư đến công ty, cô đã kêu Trình Dương mang báo cáo những năm gần đây của công ty đến và đọc cả buổi sáng. Nghe nói Hạ An Dịch gần đây có nhận một bộ phim, mặc dù là vai phụ, nhưng là do Chu Càn tự mình lựa chọn, nhất định sẽ khiến cho danh tiếng của Hạ An Dịch tăng vọt.

Đúng lúc cô định ra ngoài hít thở không khí, Cố Từ Dư kéo Trình Dương đi làm tài xế miễn phí, đến phim trường, lập tức đụng phải chiến trường.

Trong lúc nhất thời không khí trường quay có chút yên tĩnh đến quỷ dị.

Một người phụ nữ trang điểm tinh xảo giơ tay chỉ thẳng vào Hạ An Dịch, khí thế nhìn qua có chút hung hăng, lời nói ra cũng rất cay độc.

“Hạ An Dịch, là người mới thì phải biết tôn trọng tiền bối, cho dù cậu có chống lưng lớn đến cỡ nào thì nơi này cũng không phải Tinh Lộc, không phải là nơi không nói phép tắc.”

Hạ An Dịch chỉ ôm kịch bản của mình, nhìn qua dường như không để người khác vào mắt, phải nói là căn bản không quan tâm đến lời châm chọc khiêu khích của đối phương.

“Hạ An Dịch, tôi đang nói chuyện với cậu đấy, cậu có nghe thấy không?”

Hồ Nhã Di bị thái độ không chút phản ứng của Hạ An Dịch chọc nổi trận lôi đình, tuy rằng tính tình luôn không tốt, nhưng cũng không đến mức hoàn toàn thất thố như hôm nay.

Thấy Hạ An Dịch vẫn không để ý tới, Hồ Nhã Di cầm tách trà nóng bên cạnh lập tức hất lên người anh ta.

Hạ An Dịch đứng dậy trực tiếp dùng một tay giữ chặt cánh tay Hồ Nhã Di, trà nóng lắc lư một cái bị cô ta buông tay ném xuống đất.

“Hồ Nhã Di, cô điên đủ chưa, không cần dùng chút hào quang này của cô để thể hiện bản thân đâu, thật không biết lúc trước sao công ty đó có thể ký hợp đồng với cô chứ, từ giờ trở đi tốt nhất đừng đến làm phiền tôi nữa, nếu không chuyện hư hỏng giữa cô và hai cậu cháu kia, tôi không ngại phanh phui toàn bộ mọi người biết đâu. Bây giờ thì cút khỏi phòng của tôi.”

Hạ An Dịch hất cô ta ra, không thèm nhìn nữa.

Đứng ở cửa không cẩn thận nghe hết toàn bộ sự việc khiến Cố Từ Dư không khỏi kinh ngạc, xem ra lần trước những gì lần trước cô nói với Hạ An Dịch anh ta đều nhớ.

Cô rất quen thuộc với cái tên Hồ Nhã Di này, lúc trước định tiếp nhận công ty giải trí Tinh Lộc đã sớm điều tra qua một số nhân vật quan trọng.

Mà Hồ Nhã Di này chính là một nữ nghệ sĩ được một phó giám đốc khác của công ty giải trí Tinh Lộc bao nuôi, ngoại trừ ba của Trình Dương, hơn nữa Hồ Nhã Di này hình như cũng có quan hệ với cháu ngoại của phó tổng giám đốc Tề Cách, cũng chính là người lúc trước tính kế Cố Từ Dư.

Ngay ngày đầu tiên Hạ An Dịch vào công ty người phụ nữ này đã bắt đầu có tâm tư xấu, luôn nghĩ có thể khiến Hạ An Dịch đầu hàng dưới váy của mình. Một người phụ nữ tính tình ác liệt đến cực điểm, lại cực kì không an phận.

Có thể chọc giận được Hạ An Dịch luôn ngoan ngoãn lễ phép, cũng là có bản lĩnh rồi.

Hồ Nhã Di thấy Hạ An Dịch cũng không dễ đối phó như cô ta tưởng tượng, chửi rủa vài câu rồi tức giận rời khỏi phòng nghỉ của Hạ An Dịch.

Lúc đi ngang qua Cố Từ Dư, còn hung hăng trừng cô một cái.

Cố Từ Dư khẽ cười một tiếng.

Trình Dương ở bên cạnh nói: “Xem ra Hồ Nhã Di không nhận ra cô. Nhưng người phụ nữ này thật sự rất hay gây chuyện.”

“Vậy sau này nhờ Trình đại soái ca của chúng ta dạy dỗ một chút.” Cố Từ Dư nghiêm túc khen.

“... Đừng đừng đừng, vẫn là cô xử lý đi, tôi sợ dính vào mấy thứ bẩn thỉu này lắm.” Trình Dương kiên quyết cự tuyệt.

Cố Từ Dư cười với anh ta một tiếng, gõ cửa.

“Cút.” Bên trong truyền đến tiếng rống giận lạnh lùng của Hạ An Dịch.

“Tiểu Hạ, lớn như vậy rồi tức giận cũng không được đâu, nếu là nhân viên trang điểm hay trang phục đến đây, không phải anh đã thất lễ với người ta rồi sao?”

“Cô Cố, sao cô lại tới đây?” Nghe được thanh âm quen thuộc, cuối cùng Hạ An Dịch cũng thay đổi tính tình có chút nóng nảy vừa rồi, có chút kinh ngạc nói.

“Xem báo cáo đến hoa mắt rồi nên đến nhìn trộm anh một chút. Nhìn tình cảnh của anh vừa rồi, lại bị Hồ Nhã Di quấn lấy à?” Cố Từ Dư tìm một chỗ ngồi xuống.

Nhìn trộm mà lại quang minh chính đại như vậy à, Trình Dương thầm than.

Hạ An Dịch ừ một tiếng, có vẻ như đã bị cô ta làm phiền nhiều ngày rồi.

"Thật không dễ dàng gì, có thể nhẫn nhịn không đánh người, thiệt thòi cho cậu rồi." Trình Dương mười phần khâm phục vỗ vỗ bả vai Hạ An Dịch.

“...” Hạ An Dịch đẩy tay anh ấy ra.

“Được rồi, đừng tám nữa.” Cố Từ Dư nói với Trình Dương xong, lại quay sang Hạ An Dịch, hỏi: “Lần này tới chính là muốn xem tình hình của anh, thế nào, công việc có vấn đề gì không?”

“Không có, chuyện công việc thầy Chu đều giúp tôi sắp xếp rất thỏa đáng, tôi làm theo là được. A... Nhưng hình như là có một việc muốn cô Cố hỗ trợ xử lý một chút." Hạ An Dịch đột nhiên nghĩ đến.

Cố Từ Dư: “Chuyện gì?”

“Chuyện trường học bên kia, thầy hướng dẫn của tôi khá là cứng đầu, tuy rằng tôi đã cam đoan với ông ấy sẽ không vì đóng phim mà chậm trễ việc học, nhưng ông ấy vẫn muốn người phụ trách công ty đến một chuyến.” Hạ An Dịch có chút ngượng ngùng nói.

“Được. Cho tôi biết thời gian, tôi sẽ sắp xếp lịch trình.” Đúng lúc Cố Từ Dư phải đến đó có chút việc.

"Chiều nay thì sao? Đúng lúc buổi chiều quay xong cảnh của tôi.” Hạ An Dịch cảm thấy gặp được Cố Từ Dư thật sự là may mắn của anh ta.

Sau đó mỗi cảnh quay anh ta đều diễn tốt, cố gắng phát triển để chứng minh bản thân.

Cố Từ Dư kiểm tra lịch trình của mình một chút, vừa hay có lịch trống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK