"Khặc khặc khặc."
Gã bật cười lên tiếng quái dị, nói:
"Tiểu tử, ngươi cho rằng chỉ bằng mấy bữa ăn thì có thể khuất phục bổn vương sao?"
"Ngươi không đồng ý?"
“Ta chính là Võ Vương, há sẽ khom mình bởi dăm ba bát cơm!
"Được thôi."
Quân Thường Tiếu đứng dậy rời đi, sau đó ra lệnh ngừng việc cung cấp đồ ăn, bắt đầu tàn phá trên phương diện tinh thần của đối phương.
Hắn vốn cho rằng, mỹ thực có thể cám dỗ được Giang Tà.
Nhưng thực tế hoàn toàn sai.
Bởi vì tên kia không ăn cơm mấy ngày, ý chí vẫn có thể bền như thép.
Liễu Uyển Thi làm ra mỹ thực tuy là có sức hấp dẫn rất cao, bất quá thân là Vương giả võ đạo, tự nhiên sẽ có kiêu ngạo của Vương giả, tuyệt đối không thể đánh đồng với cấp bậc Võ Đồ như Nhất Hắc Nhị Hắc!
Nói là vậy thôi.
Giang Tà vẫn còn rất thèm miệng đây này.
"Chưởng môn."
Tô Tiểu Mạt vò đầu nắm tóc nói:
"Tên này rất ương ngạnh, có cần đệ tử tiếp tục ngược hắn không?"
Quân Thường Tiếu xoa cằm, nói:
"Chỉ bằng ngoại lực không cách nào phá vỡ ý chí của hắn, trước mắt chỉ còn cách chậm rãi tiêu hao."
Liễu Uyển Thi nói:
"Chưởng môn, người cho hắn ăn một chút gì đi, ngộ nhỡ hắn chết đối thì làm sao giờ?"
"Ừm."
Quân Thường Tiếu nói:
"Ngươi cho hắn chút thức ăn đi"
Liễu Uyển Thi lại cầm hộp cơm đi vào, Giang Tà cũng không có cái gì khách khí, há miệng như sói gặm hổ táp ăn sạch sẽ.
Chỉ cần có thức ăn, vậy cứ việc ăn.
Nhưng muốn khuất phục bổn vương?
Đừng có nằm mơ!
Tên này xương cứng như vậy, chuyện này khiến Quân Thường Tiếu cảm thấy rất đau đầu.
Sau cùng chỉ có thể lựa chọn tiếp tục giam giữ, tập trung chuẩn bị cho môn phái thi đấu lần thứ nhất.
Còn cao thủ Ma Sát tông ngoài kia, bọn hắn không cách nào phá trận, lại ngày đêm không thấy Giang Tà trở về, chỉ có thể đứng ở trước sơn môn ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, bộ dáng mười phần không biết làm sao.
Năm ngày chậm rãi trôi qua Tiểu Long Long vẫn trong trạng thái suy yếu, sức ăn cũng giảm đáng kể.
Có thể thấy, loại sinh vật nắm giữ thực lực ngược đãi Võ Vương như nó, mặc dù rất cường hãn bá đạo, nhưng tác dụng phụ cũng là rất khốc liệt.
Có người sẽ hỏi.
Tiểu Long Long đã trâu bò như vậy rồi, vì cái gì còn phải sợ Lục Thiên Thiên?