Anh dừng lại ở đèn đỏ , quay sang nhìn nó , khuôn mặt nó nó có vẻ tốt hơn nhưng kh giấu được nỗi buồn vô vọng . Mối tình đầu là mối tình khó phai . Anh có thể hiểu cho nó , bỗng phút chốc mất hết tất cả , ai mà có thể vượt qua trong khi nó vẫn còn ở tuổi hồn nhiên . Cú sốc khá lớn với nó . Anh đưa tay vuốt mái tóc bạch kim của nó :
- Nhóc , ổn chứ ? - Anh hỏi
Nó giật mình khi có ai đó chạm vào nó , quay qua Anh đang mỉm cười với nó . Nụ cười an ủi , Anh có lẽ bây giờ là 1 Thiên Thần kh cánh . Đôi mắt tím của Anh giống nó , buồn và sâu lắng .
- Ổn mà - Nó trả lời cố gắng mỉm cười
- Trưa Anh sẽ xuống ăn trưa cùng em - Anh nói
- Ùm , e đợi - Nó trả lời
Anh quay đầu chạy xe tiếp , ở phía ghế sau , Key và Yun nhìn thấy hết cuộc trò chuyện đó ! Key chỉ có thể bật cười vì hành động của Ken , đường đường là 1 Đại Ma Vương của thế giới ngầm , tính cách ngang tàn chẳng sợ bất cứ ai , nay lại dịu dàng với 1 cô bé , sợ cô bé đó bị tổn thương . Key suy nghĩ rồi nhớ lại hình như chính mình cũng thế , Key đã bớt nóng tính lại , kh còn hung hăng như trước , kh còn làm hành động thiếu suy nghĩ và luôn quan tâm đến nó . Ân cần , dịu dàng và chu đáo , đó là những từ có thể diễn tả Anh và Key khi bên cạnh nó !
Cắt ngang dòng suy nghĩ của Key , đã tới trường . Chiếc xe thể thao màu đen của Ken làm cả trường náo loạn . Mọi người chẳng ai nhìn được bên trong , chỉ có bên trong mới nhìn ra bên ngoài . Bắt đầu những học sinh từ các lớp học chạy ra để xem ai là người trong xe . Lúc này điện thoại nó reng lên , trên màn hình hiển thị chữ " Ngọc " :
- Alo - Nó trả lời
- là mày đúng kh ? - Ngọc hỏi
- Ừ , t đây , m xuống đây được kh ? - Nó hỏi
- Ừ , trong xe đi , đợi t xuống - Ngọc trả lời rồi cúp máy
Nó thở dài , kh thể quen được với không khí bên ngoài kia . Nó ghét bị người khác soi mói , nhìn chằm chằm . Chiếc xe bắt đầu chạy vào sân , nó cảm thấy tụi nó đang là tâm điểm chú ý , từ học sinh cho đến phụ huynh và Thầy cô giáo . Nó thở dài , chau mày khó chịu ! Yun nhìn ra ngoài cửa :
- Kh định xuống à ? - Yun hỏi
- Ừ , xuống thôi ! - Key gật đầu
Lúc này , 3 cánh cửa xe mở ra , 3 chàng hoàng tử bước xuống ! Mọi người đều ngẩn ngơ rồi bắt đầu xì xào :
- Chẳng phải là Black sao ?
- Là học sinh cấp 3 đó
- đúng rồi , trường mình và trường cấp 3 là chung 1 toà nhà mà
- .v....v
Hàng ngàn tiếng bàn luận về Anh , Key và Yun . Nó chẳng dám bước xuống xe , chỉ biết ngồi ở bên trong . Key thấy vậy liền bước tới chỗ của nó , gõ lên kiếng . Nó giật bắn người , quay đầu lại nhìn , Key đang đứng ở đó . Nó mở kiếng hé một chút vừa đủ để Key nhìn vào :
- Sao em kh xuống ? - Key nhìn nó rồi hỏi
- À ... E đợi Ngọc - nó cố gắng mỉm cười trả lời
Nó vừa trả lời xong thì Ngọc bước tới , nhìn thấy Anh , Key và Yun đang đứng , khẽ cuối người tỏ ý chào . Anh và Key gật nhẹ đầu . Ngọc bước tới chỗ nó , nó thấy Ngọc , hạ kính xuống :
- sao m kh xuống ? - Ngọc hỏi
- Tao kh dám ..... - Nó cuối mắt xuống rồi trả lời
- M leo xuống ghế sau đi , t chỉnh lại bộ đồng phục của m !
Ngọc bước về ghế sau , mở cửa rồi ngồi vào . Ken khẽ nhíu mày , nhìn vào đồng hồ !
- Tụi nó làm gì v ? - Ken quay lại hỏi Key
- Chắc là sửa lại cách ăn mặc của nhóc - Key cười cười
Yun nhìn vào chiếc xe , khoảng 5 phút sau , Ngọc bước ra với nụ cười trên môi . 3 người họ và mọi người nhìn vào chiếc xe . Nó hít 1 hơi sâu rồi thở ra , cố gắng bình tĩnh . Nó bước ra , là 1 con người mới . Mái tóc bạch kim được xoã dài , phần mái ngố thả xuống khiến khuôn mặt nó trông rất đáng yêu . Đồng phục cũng được sửa lại , áo sơ mi bên trong kh cài nút đầu để lộ phần cổ trắng , chiếc váy được kéo cao , phần vớ da màu đen kéo dài hơn , ôm ngọn phần chân của nó . Ngọc đã sử dụng một sợi dây đặc biệc để quấn phần cổ và gắn luôn tai phone vào , sợi dây được gài khoé léo với hình chữ X . Ngọc đưa nó 1 sợi dây chuyền cây thánh giá màu đen , có khắc chữ Như - Black . Sợi dây chuyền làm nó càng nổi bật . Mặc cái áo khoác bóng chày vào , nó cảm thấy đỡ sợ hơn một chút .
Nó bước ra bên ngoài , những tiếng xì xầm làm nó khó chịu , cảm thấy như có ai đó bóp cổ nó , thở một cách khó khăn . Lúc này từ bên ngoài cổng trường , một chàng trai bước vào với vẻ mặt bất cần , lạnh lùng . Mọi người đều nép sang 2 bên , chàng trai đó bước tới , chẳng thèm quan tâm đến không khí xung quanh . Nó lúc này vẫn đang chìm trong bài hát , Ngọc quay sang nhìn nó , nở một nụ cười :
- Kh sao cả , m kh còn là Như của lúc trước nữa , quá khứ đó hãy để nó ngủ yên ! - Ngọc nhìn vào mắt nó
- Ùm - Nó nở nụ cười , nụ cười chân thành
Nó kh biết rằng nụ cười đó đã làm 1 ai đó rung động >< ! Nó đút 2 tay vào túi áo , gần đến mùa đông , dù kh có tuyết nhưng mưa thì chẳng thiếu nên không khí lạnh lẽo . Nó mặc dù kh cảm giác được nhưng tay chân đã sớm ửng hồng lên vì lạnh . Nó cũng chẳng để ý vì sao Yun bắt nó mặc đến tận 3 lớp áo , lại còn mang vớ . Cả trường chẳng ai mang vớ da màu đen , chỉ có nó thôi =)))
Ken nhìn nó rồi khẽ mỉm cười , Anh bước tới đưa tay ra :
- Đi nào - Ken cười , nụ cười ấm áp
- A2 đang lợi dụng em để sát gái đúng kh ? - Nó khẽ phồng má
- Nào có - Mặt Anh ngây thơ rồi mỉm cười
- Nhìn xung quanh Anh đi - Nó hất mặt
Xung quanh tụi nó , hàng ngàn cô gái đang đứng xung quanh , mặt ai cũng đỏ lên . 3 chàng hoàng tử trong mộng , khi Ken mỉm cười . Mắt đứa nào cũng hiện lên hình trái tim cả . Nó cảm thấy như mình là dụng cụ để mấy người này sát gái ) , đúng là văn võ song toàn thêm cái cua gái =))))
Lúc này từ phía các cô gái đang tụm lại , chàng trai ban nãy bước tới , đôi mắt xanh rêu lạnh lẽo , vô hồn , mái tóc đen bồng bềnh . Yun , Key , Ken , Ngọc quay lại nhìn chàng trai đó . Yun, Ngọc và Key cũng bước lại chỗ của nó đang đứng . Chàng trai bước đến trước mặt Ken :
- Chào A ! - Giọng nói hơi trầm
- Chào nhóc , lâu rồi kh gặp - Ken nói
- Dạ , vâng ! - Giọng nói đó lại vang lên
Yun bước tới đặt tay lên vai chàng trai đó :
- Khổ cho chú em , đi theo 2 tên chẳng ra hồn ! - Yun giở giọng trêu chọc
- Dạ , kh dám !
Nó bắt đầu cảm thấy giọng nói này quen thuộc . Nó nghiêng người , mái tóc bạch kim được hất sang 1 bên , đôi mắt tím khẽ nheo lại . Mái tóc đen , đôi mắt xanh rêu , làn da ngâm và rắn chắc . Thân hình cân đối , Chẳng lẽ là ... :
- Thấy quen chứ ? - Ngọc cười
- Hơi quen , giống 1 người - Nó nhìn vào chàng trai đang đứng trò chuyện cùng ken , Key và Yun
- là nó đó - Ngọc nhìn rồi cười
Nó chẳng tin được , chẳng lẽ là Tuấn Anh , thằng bạn thân của nó ???
- Nhưng Tuấn Anh làm gì quen biết 3 tên kia , với lại dáng vẻ cũng chẳng kiêu ngạo như thế ! - Nó phủ định lời nói của Ngọc
- Vậy sao mình kh kiểm chứng nhĩ ? - Ngọc nói rồi kéo tay nó
Ngọc kéo nó rồi đẩy nó , nó mất đà té về phía trước . Cứ tưởng rằng đã dập mặt nhưng nó đã dựa vào ai đó :
- * bịch * - Nó đập đầu vào người ai đó !
Mùi hương quen thuộc nhưng chẳng phải của 3 tên kia , nó có thể nhận ra được . Nó ngước mặt lên , chàng trai đó nhìn xuống ! Mặt đối mặt , khoảng cách rất gần !
- Như ? - Chàng trai nói
- Tuấn Anh ? - Nó nhìn
Tuấn Anh mỉm cười nhìn nó , là nụ cười đó . Nụ cười trong sáng , đôi mắt xanh rêu híp lại . Chỉ có nó mới có thể khiến Tuấn Anh cười chẳng thấy ông mặt trời đâu cả )
Ken , Key , Yun quay lại nhìn chằm chằm vào Ngọc . Mắt 3 người bắn ra điện , Ngọc cảm thấy rùng rợn . Quay sang thì 2 Đại Ma Vương đang nhìn mình muốn ăn tươi nuốt sống ) . Nhưng ghê rợn nhất kh phải là 2 người đó mà là Yun , đôi mắt xám khói vô hồn , khuôn mặt tàn khốc . Ngọc cười lấy lệ rồi quay lại cuối mặt xuống
Nó đang nhìn Tuấn Anh , kh thể tin được , thay đổi quá nhiều .
- E hèm ... - Key hắng giọng
Nó giật mình bước lùi lại , mặt thoáng đỏ lên . Tuấn Anh đưa tay lên gãi đầu tỏ vẻ vô ( số ) tội =))) . Nó nhìn Key , cười một cái rồi nhìn Anh , Cũng cười , tới Yun thì nụ cười tắt hẳn ! Miệng Yun đang nói gì đó nhưng chẳng thành tiếng , nó cố gắng đọc khẩu hình , đọc được thì nụ cười tắt luôn )
- Ôm trai giữa nơi công cộng - Yun nói từ đó
Nó giận quá hoá thẹn , trừng mắt nhìn Yun . Ngọc cảm thấy tình hình căng thẳng liền lên tiếng :
- gần tới giờ rồi , ra sân đi - Ngọc nói
- Kh chào cờ được nếu chúng ta kh đi - Ken nói với giọng điệu ghẹo chọc
- Tại sao ? - Nó ngu ngơ hỏi
- Nhìn đi - Key lên tiếng
Nó nhìn xung quanh ...
Đọc nhanh tại Vietwriter.com