Tuy rằng Tần Phú Hữu cùng Giang Trúc Tâm mặc sức tưởng tượng rất nhiều việc liên quan đến tương lai, nhưng cuối cùng hắn vẫn thỉnh cầu thất bại, bị Giang Trúc Tâm tỉnh táo lại đá ra ngoài cửa.
Giang Trúc Tâm: Nếu như mới kết giao một ngày mà đã đáp ứng cho người ta ngủ lại, thì có phải lúc lên giường sẽ bị chọt mông hay không nhỉ?!
Giang Trúc Tâm còn chưa chuẩn bị xong, nên biểu thị kiên quyết không đồng ý.
"Haizz." Lúc Tần Phú Hữu bị tiễn lên xe liền thở dài, "Lại phải cách mười mấy tiếng không thể cùng em gặp mặt rồi."
Giang Trúc Tâm lúc ở nhà còn có thể giận dỗi Tần Phú Hữu, nhưng mà đại lão như người ta mỗi ngày đều đến nhà cậu, còn nấu cơm cho cậu nữa chứ.
Bây giờ cậu vẫn như vậy mà đuổi người đi, thì Giang Trúc Tâm cảm thấy có chút hổ thẹn 1 mét luôn á.
Nhưng mà chưa chuẩn bị xong, chính là chưa chuẩn bị xong.
Cậu mới vừa ý thức được mình không thẳng đối với Tần Phú Hữu, thì đã nhận được lời tỏ tình của người ta rồi.
Vậy mà còn không cho phép cậu ở sau lưng lén lút học bù, tìm tư liệu học tập để làm sao cùng người yêu đồng tính yêu đương (tâm hồn và thân thể) sao?
"Bảo bối, không cho anh một cái hôn tạm biệt sao?" Tần Phú Hữu dò ra khỏi cửa xe, một tay đặt ở trên tay lái, một tay khoát lên trước cửa sổ, ánh mắt tràn ngập mong đợi.
"Cho." Giang Trúc Tâm đã từ bỏ yêu đương cái gì một tuần lễ nắm tay hai tuần hôn môi lúc nãy vừa nói luôn rồi.
Tuy rằng cậu không cho Tần Phú Hữu ngủ lại, thế nhưng cho một cái hôn, thì Giang Trúc Tâm vẫn rất nguyện ý luôn đấy.
Ngay tại lúc này, trong bãi đậu xe có người đi tới.
Tần Phú Hữu đã phát hiện ra động tĩnh, nhưng Giang Trúc Tâm lại hết sức bình tĩnh cúi đầu, nhắm ngay miệng của Tần Phú Hữu mà dán tới.
Vốn dĩ Tần Phú Hữu cảm thấy, Giang Trúc Tâm hẳn là không thích ở trường hợp có người khác mà tú ân ái.
Nhưng hắn lại bị một cái hôn sảng khoái này của Giang Trúc Tâm khiến cho một trận nhộn nhạo.
Tiếp theo, hắn cũng không quan tâm bãi đậu xe có người hay không, đưa tay ra liền đè sau gáy Giang Trúc Tâm xuống, khiến cho nụ hôn này sâu hơn nữa.
"Ngủ ngon, bảo bối." Tần Phú Hữu lưu luyến thu hồi đầu lưỡi, sau đó chống cái trán của Giang Trúc Tâm mở miệng.
Giang Trúc Tâm cũng toàn thân lửa nóng, cậu nhịn không được cười đến xán lạn, mà nói với Tần Phú Hữu: "Ngủ ngon nhé, A Quý."
Tần Phú Hữu bị nụ cười này khiến cho mê muội, liền không nhịn được đưa cả hai tay ra ngoài, ôm lấy eo của Giang Trúc Tâm.
Đầu cũng hoàn toàn từ trong cửa xe dò ra ngoài, ở trên bụng của Giang Trúc Tâm không ngừng cọ.
"Anh không muốn về đâu." Bởi vì cả khuôn mặt của Tần Phú Hữu đều chôn ở trên quần áo Giang Trúc Tâm, cho nên nghe vào có chút rầu rĩ.
"Như vậy rất nguy hiểm." Giang Trúc Tâm cúi đầu sờ sờ tóc của Tần Phú Hữu, "Tư thế này không khiến anh thấy khó chịu sao?" Giang Trúc Tâm nhìn nửa người của Tần Phú Hữu sắp duỗi ra ngoài xe luôn rồi, trong thanh âm mang theo ý cười không rõ ràng.
Tần Phú Hữu liền dứt khoát buông Giang Trúc Tâm ra, sau đó cởi đai an toàn mở cửa xe ra.
Hắn giơ tay kéo một cái, liền kéo Giang Trúc Tâm vào trong lồng ngực của mình.
Giang Trúc Tâm lúc này một chân đứng ở bên ngoài, một đầu gối khác thì đặt ở bên cạnh chỗ điều khiển, lại vẫn duy trì thân thể cân bằng.
Nhưng Tần Phú Hữu lại cực kì kiêu ngạo duỗi hai chân từ trong cửa xe ra đạp lên mặt đất, thuận tiện cho hắn ôm lấy Giang Trúc Tâm.
"Anh làm gì á?" Giang Trúc Tâm bị hành động này của Tần Phú Hữu khiến cho vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.
"Anh muốn cướp em về nhà." Tần Phú Hữu thỏa mãn mà đem Giang Trúc Tâm ôm một cái đầy cõi lòng.
Trên người Giang Trúc Tâm có một cổ hương vị tươi mát, hương vị này cũng chỉ thuộc về độc nhất Giang Trúc Tâm.
Tần Phú Hữu cảm thấy chỉ có vào lúc này hắn mới cảm giác được viên mãn.
"Em thật sự không thể cùng anh về nhà sao?"
Tần Phú Hữu cố gắng giãy giụa lần cuối.
"Sẽ có cơ hội mà." Giang Trúc Tâm vỗ vỗ sau lưng Tần Phú Hữu, cũng bị Tần Phú Hữu ỷ lại cùng luyến tiếc cảm hóa đến có chút động dung.
Tần Phú Hữu này là đang xảy ra chuyển gì đây, tại sao lại biểu hiện yêu thích cậu như vậy hở?
Trong lòng tuy rằng nghĩ như thế, nhưng Giang Trúc Tâm vẫn thực sự cảm thấy cao hứng lắm.
Được người mình yêu thích đến mức như vậy, làm sao có thể không cao hứng cho được đây?
"Ừm..." Tần Phú Hữu lại hít thật sâu hai cái, mới chậm rãi buông Giang Trúc Tâm ra, "Trúc Tâm, anh chờ em."
Tần Phú Hữu quý trọng mà nhìn Giang Trúc Tâm, hắn thật sự không nỡ rời khỏi Giang Trúc Tâm đâu.
Nhưng tương lai còn dài mà, hắn cũng phải cho Giang Trúc Tâm có thời gian để chuẩn bị.
Giang Trúc Tâm đã không chán ghét hắn lỗ mãng, thì hắn phải cảm thấy rất may mắn rồi mới đúng.
Nhưng con người chính là sinh vật có lòng tham như vậy.
Trước khi Giang Trúc Tâm đáp ứng hắn, thì hắn hy vọng Giang Trúc Tâm có thể đáp ứng.
Sau khi Giang Trúc Tâm đáp ứng rồi, thì hắn lại muốn dính ở bên cạnh Giang Trúc Tâm.
Nói tóm lại, Tần Phú Hữu chính là Cực! Kì! Dính! Người luôn.
.
Truyện chính ở [ T R U M t r u y e n.
m E ]
Tần Phú Hữu nói chờ em, tuy rằng hắn cũng đã để Giang Trúc Tâm rời khỏi lồng ngực hắn, nhưng tay hắn vẫn như cũ mà cầm lấy tay của Giang Trúc Tâm không bỏ.
Đôi mắt của Tần Phú Hữu cũng nhìn chằm chằm Giang Trúc Tâm, miệng cũng không chịu được cô quạnh mà không ngừng hôn tay Giang Trúc Tâm.
Giang Trúc Tâm đương nhiên cũng mặc kệ hắn nháo, vừa nãy hai người rõ ràng đã chúc ngủ ngon, nói lời từ biệt, nhưng cuối cùng Giang Trúc Tâm và Tần Phú Hữu vẫn dính nhau hơn một tiếng mới thuận lợi mà tách ra.
Thời kì cuồng nhiệt của tình yêu chính là dính nhau như vậy á hả.
Giang Trúc Tâm vẫn là lần đầu tiên, cảm nhận được loại cam tâm tình nguyện này.
Sau khi Giang Trúc Tâm trở lại nhìn căn phòng trống rỗng, đột nhiên liền tuôn ra một cổ buồn bã.
Trước đây, cậu cảm thấy căn phòng này cho dù là rất nhỏ, nhưng cũng rất ấm áp, mà bây giờ tại sao lại đột nhiên cảm thấy căn phòng này an tĩnh như vậy nhỉ?
Cậu có chút nhớ Tần Phú Hữu vừa mới rời khỏi rồi.
Mang theo một loại xấu hổ nói ra, khiến người khác biết được cảm xúc của mình, Giang Trúc Tâm có tật giật mình mà đem máy vi tính từ trong phòng khách ôm vào trong phòng.
Sau đó kéo rèm cửa sổ lại, rồi nhào lên trên giường, mở ra trình duyệt lén lút tìm kiếm phim GV.
Hiện tại đã rất khó ở trên mạng tìm được tài nguyên, nhưng luôn có những bạn mạng nhiệt tâm nguyện ý trợ giúp người mới ngây thơ như Giang Trúc Tâm, tìm hiểu thế giới đặc sắc của người trưởng thành một chút.
Vì vậy rất nhanh, bên trong hòm thư của Giang Trúc Tâm đã có hơn vài file nén video.
Tay xoa xoa mặt đang đỏ, Giang Trúc Tâm không kìm lòng được mà nhìn xung quanh một chút, sau đó mới cẩn thận từng li từng tí một cắm tai nghe vào, mở ra video tên là 《 Ông xã, đừng có ngừng mà 》 A.VI.
Bạn mạng nhiệt tình nói, video này cực kì thích hợp cho người mới học.
Vì vậy, Giang Trúc Tâm mang tâm thái học tập, ôm gối mà chuyên tâm bắt đầu xem.
Vốn dĩ lúc cậu nhìn thấy hai người đàn ông trong video hôn nhẹ sờ sờ, thì vẫn có chút bài xích, nhưng vì sớm ngày chuẩn bị sẵn sàng, Giang Trúc Tâm vẫn là kiên trì xem tiếp.
Ngay tại lúc vai nam chính nói "Ông xã, đừng có ngừng mà, nhanh lên, dùng sức", thì đầu Giang Trúc Tâm ong một chút.
Trong nháy mắt cậu liền nghĩ tới đêm say rượu đó, cùng với Tần Phú Hữu ở trong khách sạn điên cuồng hoan ái.
Chỉ một thoáng, Giang Trúc Tâm chỗ nào còn bài xích được nữa.
Cậu đã không tự chủ được, mà đem hai vị vai chính trong video nhìn thành cậu và Tần Phú Hữu, cả người đều ở trong trạng thái sắp nổ tung cả rồi.
Trong đầu Giang Trúc Tâm mặc dù không có kí ức về buổi tối ngày hôm đó, nhưng mà cậu vẫn nhớ đêm đó cậu cũng có khoái cảm, nếu không tuyệt đối sẽ không nói ra được những lời kịch xấu hổ kia đâu.
Đóng lại máy vi tính, Giang Trúc Tâm ôm quần áo chạy vào trong phòng tắm chuẩn bị tắm rửa.
Khi nước nóng xối lên trên người mình, phản ứng của thân thể cậu cũng không có biến mất.
Có thể là bởi vì mới xem video, cho nên hiện tại trong đầu cậu đều toàn là những hình ảnh kia thôi.
Có phải thật sự thoải mái như vậy không ta...!
Mang theo tò mò cùng do dự, Giang Trúc Tâm đưa bàn tay đến phía sau của mình...!
Giang Trúc Tâm: A a a a a tui cái gì cũng không có chạm vào hết á!!!
Giang Trúc Tâm cảm thấy có thể là mình có chút điên rồi, cậu như bị điện giật mà nhanh chóng rụt tay về.
Kế tiếp liền cấp tốc tắm rửa, sau khi từ trong phòng tắm lao ra liền chui vào trong chăn, còn trùm chăn kín đầu nữa, cũng không sợ mình khó thở.
Ở trong chăn tối đen, Giang Trúc Tâm miễn cưỡng tìm về lí trí của mình.
Cậu xác nhận, mình quả thật vẫn là một thẳng nam, ít nhất lúc xem phim 18+ của nam, thì cậu còn có chút cảm giác bài xích.
Nhưng khi cậu liên tưởng đến Tần Phú Hữu, thì thân thể lại rất thành thực mà có phản ứng.
Thứ ái tình này, quả thực rất có ma lực luôn á.
Ngay tại lúc này, thì Tần Phú Hữu cũng đã về tới nhà.
Hắn vừa vào cửa liền gọi video cho Giang Trúc Tâm, Giang Trúc Tâm vén chăn lên, sau đó nhăn nhăn nhó nhó mà nhấn nút trò chuyện.
"Bảo bối nhi, em đang làm gì vậy?" Tần Phú Hữu vừa hỏi, vừa nhìn Giang Trúc Tâm qua video.
Camera trước của điện thoại Giang Trúc Tâm rất bình thường, nhưng Tần Phú Hữu vẫn nhạy cảm phát hiện mặt của Giang Trúc Tâm có chút hồng.
Đặc biệt là chỗ tai, còn kéo dài tới cả cổ, ánh mắt càng là đảo loạn, chỉ nhìn xung quanh mà không chịu nhìn hắn.
"Đâu có làm gì đâu." Giang Trúc Tâm nhanh chóng đáp lại, có vẻ càng thêm chột dạ.
"Hả?" Tần Phú Hữu mặt lại đưa gần tới camera trước, âm thanh cũng càng gần micro hơn.
Mắt của hắn cứ như vậy mà nhìn vào màn hình, khiến cho Giang Trúc Tâm có một loại bị chú ý, "Em đang làm chuyện xấu gì hả?"
"..." Giang Trúc Tâm liếm liếm đôi môi, cảm thấy được có chút miệng khô lưỡi khô.
Cậu nhìn mặt Tần Phú Hữu, nghe thanh âm của Tần Phú Hữu, liền nhớ lại tới vừa nãy mình đã làm cái gì, thì có chút thất thần.
"Em không nói sao?" Tần Phú Hữu tỉ mỉ nhìn biểu tình của Giang Trúc Tâm, âm thanh tuy rằng ôn hòa, nhưng mà ánh mắt đã có biến hóa, "Có phải là em giấu anh tự sờ mình hay không? Hửm?"
"Bớt nói bậy đi.
Em không có đâu nha." Giang Trúc Tâm kiểu gì mà chịu thừa nhận, nhanh chóng hoảng loạn phủ nhận.
Nhưng bộ dáng này của cậu, lại càng gián tiếp giúp Tần Phú Hữu đoán được chân tướng.
Tần Phú Hữu vốn chỉ là đùa giỡn đầu lưỡi mà thôi, nhưng nhìn đến phản ứng của Giang Trúc Tâm, thì trong nháy mắt càng thêm hứng thú.
Hơn nữa, hắn nghĩ tới vừa rồi Giang Trúc Tâm không chịu cho hắn ngủ lại, nói muốn làm chuẩn bị, vì vậy trong ánh mắt bắt đầu tản ra ý vị nóng bỏng, "Em sờ phía trước, hay là...!phía sau vậy?"
"Đều không có mà." Giang Trúc Tâm cả người sắp trốn vào trong chăn luôn rồi, phía bên Tần Phú Hữu trong nháy mắt chỉ thấy được một mảnh tăm tối.
"Vậy sao..." Tần Phú Hữu trước đây có thói quen khi về nhà, sẽ đến thư phòng xử lí văn kiện một chút, thế nhưng yêu đương liền khiến cho hắn không kiêng dè chút nào liền thay đổi thói quen này.
Hiện tại, hắn trực tiếp trở về phòng, đồng thời vừa đi vừa cởi quần áo, sau đó lại đi đến phòng tắm.
Tiếp theo, hắn lại làm việc giống như tối qua, phát sóng trực tiếp tắm rửa.
Nhưng lần này hắn không chỉ tắm không, mà còn đối với camera nói: "Trúc Tâm, đẹp mắt không?"
Điện thoại bên kia không có người trả lời, nhưng Tần Phú Hữu biết Giang Trúc Tâm vẫn đang nhìn.
Bị người yêu nhìn, Tần Phú Hữu không có chút nào e lệ, hắn mang theo ánh mắt mê hoặc mà phô bày cho Giang Trúc Tâm xem thủ pháp phát tiết mà bình thường hắn hay sử dụng.
Lúc hắn cau mày than một hơi sau khi chấm dứt, Tần Phú Hữu dựa vào gương treo tường, lại nói với điện thoại:
"Bảo bối nhi, đẹp mắt không?"
"Tút------" Kết thúc cuộc gọi video.
Tần Phú Hữu sửng sốt một chút, sau đó phụt cười thành tiếng, cực kì sung sướng.
Bên kia, Giang Trúc Tâm mặt đơ ra mà đi rửa tay, nhìn bản thân mình xuân tâm manh động ở trong gương, trong lòng lại càng có cảm giác tội ác.
Giang Trúc Tâm: Mình đã bảo tại sao mình sẽ thích Tần Phú Hữu...!
Còn không phải bởi vì...!Mình cũng là biến thái sao hả?!
Tác giả có lời muốn nói:
Giang Trúc Tâm: Tui đãkhông còn thuần khiết nữa rồi!.
Danh Sách Chương: