• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Được, vậy thì chúng ta chờ một chút."

Thiển Hạ cảm thấy Tư Đồ Hoả nói cũng có đạo lý, vậy thì chờ một lúc rồi trở lại thôi.

Đợi hơn hai mươi phút thì Thiển Hạ không chờ được nữa, lần này Tư Đồ Hoả cũng không có ngăn cản cô, hai người lần nữa đi tới ngoài cửa phòng Long Ngạo, nhẹ nhàng xoay chuyển tay cầm cánh cửa.

Ha ha, mở ra rồi, cái tên Long Ngạo này thật là ngu ngốc, bị người dội cho một chậu nước còn không biết khóa cửa lại, đây rõ ràng là cho các cô cơ hội dạy dỗ anh ta không phải sao.

Hắc hắc, thế nào giáo huấn anh ta đây?

Trước cô hay dùng là giáo huấn nhưng bây giờ là cái từ dạy dỗ này đi, nếu là dạy dỗ, hì hì, vậy thì chơi thật tốt.

"Thật tốt quá, anh ta không khóa cửa."

Thiển Hạ nhìn về phía Tư Đồ Hoả len lén cười trộm, hai người mở cửa rồi thả nhẹ bước chân đi vào.

Thấy được người đang nằm trên giường là Long Ngạo, anh ta giống như rất mệt mỏi, nhanh như vậy đã ngủ mất rồi.

"Chúng ta làm sao đây?"

Tư Đồ Hoả vẫn là lần đầu tiên làm chuyện mạo hiểm và kích thích như vậy, trong lòng cũng có chút kích động không dứt.

"Cởi quần áo của anh ta, sau đó chụp hình, chờ anh ta tỉnh lại chúng ta đem hình gửi đến điện thoại di động của anh ta, xem xem anh ta có phản ứng gì, người đàn ông này dung mạo rất khá, cô và anh ta thật sự không có những thứ quan hệ khác?"

Thiển Hạ nhìn thấy trên giường cái người tên Long Ngạo kia, lại nhìn khuôn mặt hưng phấn kia của Tư Đồ Hoả, cô thế nào cũng đều cảm thấy quan hệ giữa Tư Đồ Hoả và Long Ngạo rất mập mờ.

"Không có, không có, chính là như lúc bắt đầu tôi đã nói, quan hệ thế nào cũng không có, cô đừng nhìn tôi, cô nói muốn chụp hình, dùng di động sao?"

Tư Đồ Hoả bị Thiển Hạ nói như vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, cô vội phân biệt rõ ràng, cô mới không thừa nhận giữa mình và Long Ngạo có chuyện mập mờ đâu, vốn là không thể nào.

"Có thật không, thì có lẽ ..!, chẳng qua tôi cảm thấy anh ta và cô không nên nhanh như vậy đã kết thúc, có lẽ giữa hai người sẽ xảy ra một đoạn kích tình triền miên, bỏ không được mà để ý cũng không xong, ha ha, cô nhanh đi cởi quần áo của anh ta, trên người anh ta chỉ mặc mỗi cái quần lót nên cởi rất nhanh đó."

Thiển Hạ nhỏ giọng nói xong, móc ra điện thoại di động của mình, giao phó Tư Đồ Hoả đi cởi quần lót của Long Ngạo, mặt Tư Đồ Hoả đã đỏ nay càng thêm đỏ, cô chỉ chỉ lỗ mũi mình, kinh ngạc không thôi.

"Muốn, muốn tôi, tôi đi, đi cởi quần anh ta?"

Này, này, chuyện này cô làm sao làm nổi, cởi quần đàn ông, còn là người đàn ông tuấn mỹ như Long Ngạo vậy, chỉ mới nghĩ thôi mà cô đã mặt hồng tim đập không dứt rồi. . . . .

"Thật muốn cởi quần áo của anh ta, rồi chụp hình anh ta sao?"

Trong lòng Tư Đồ Hỏa có chút khó nhịn, mặc dù Long Ngạo hơi có thái độ ác liệt với cô, nhưng cũng không đến mức phải cởi hết quần áo anh ta rồi chụp ảnh nude đâu?

Bây giờ cô đang ở vào tình thế khó xử.

"Trong tâm mềm nhũn rồi, cô đần sao, đàn ông như anh ta vậy nếu không được giáo huấn thì anh ta sẽ không biết sợ, có phải lần sau cô còn muốn bị anh ta khi dễ hay không?"

Hiện tại Thiển Hạ rất chán ghét đàn ông, nhất là sau khi gặp phải Tần Trác Luân, nghĩ lại ngày đó ở văn phòng nhìn thấy tình cảnh kia, trong lòng cô giống như ê ẩm đau, tại sao, tại sao nghĩ đến anh ta, cô lại cảm thấy khó chịu như thế.

Không, không thể, chẳng lẽ mình yêu anh ta, vậy làm sao có thể được, không được, cô không thể yêu anh ta, thật sự không đáng giá bỏ ra sự thật lòng đi yêu đàn ông..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK