• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buồn ngủ quá.

Một mình Thiển Hạ ngồi trên ghế tựa gần cửa sổ.

Cảm giác hơi buồn ngủ, rõ ràng tối hôm qua cô đã ngủ không ít, hiện tại Phi Phi cũng cực kỳ an toàn, Hạ Hầu Cô cũng thoát khỏi nguy hiểm, vậy lẽ ra cô nên thả lỏng mới đúng.

"Thiển Hạ, anh yêu em, em biết không, anh yêu thương em đến mức muốn cùng sống cùng chết đi vậy."

Chiếc quạt trong tay Thiển Hạ bỗng nhiên bị người cướp đi, đồng thời cả người cô cũng bị người kia ôm chặt cứng trên mặt đất.

Người kia chính là Maynor Hàn.

"Đừng tìm tôi nói chuyện yêu thương gì, trong miệng anh nói yêu tôi, vậy còn Hứa Mộng Phỉ và U Tuyết kia, anh coi các cô ấy là cái gì?"

Thiển Hạ đã biết đến Hứa Mộng Phỉ, U Tuyết và Maynor Hàn có quan hệ, hơn nữa lúc trước Hứa Mộng Phỉ chính là vì Maynor Hàn mới trộm đi bản kế hoạch trong két sắt của Tần Trác Luân.

U Tuyết càng là vì anh ta mà cam tâm ở bên cạnh anh ta giống như một người hầu, y như một công cụ.

"Các cô ấy, các cô ấy sao có thể so sánh với em, ở trong mắt anh thì các cô ấy cái gì cũng không phải, Thiển Hạ, em thật đẹp."

Maynor Hàn ngửi thấy trên người Thiển Hạ phát ra mùi thơm nhàn nhạt, sau khi anh say mê nói xong thì đã cúi đầu muốn hôn môi Thiển Hạ.

"Hiện tại tôi chán ghét anh, hiện tại anh và trước kia cũng hoàn toàn bất đồng."

Thiển Hạ quay mặt đi, tránh đi nụ hôn của Maynor Hàn.

Tay cô che ở trước mặt giữa mình và anh, cự tuyệt bị anh hôn.

"Chán ghét anh, anh vì em làm nhiều chuyện như vậy, hiện tại em lại nói chán ghét anh, Thiển Hạ, vậy anh sẽ cho em biết em nên yêu thương anh như thế nào, đặt anh trong lòng em thế nào, đặt anh trong lòng em ra sao? Căn bản là em khinh thường tình yêu của anh."

Maynor Hàn có chút không khống chế được, tay hắn gắt gao bóp cổ Thiển Hạ, cô cảm thấy rất khó thở, có phải anh ta điên rồi phải không?

"Tôi không thích anh, anh giết tôi đi."

Cô nhắm mắt lại, quyết định chấp nhận hiện thực, vì nếu để cô nói ra những lời trái lương tâm như anh ta muốn thì cô xin lỗi, cô làm không được.

"Em, Thiển Hạ, em không bị thương tổn chứ, thực xin lỗi, mới vừa rồi là anh đã quá kích động, nên em đừng giận anh, đến đây, ngồi xuống, về sau anh sẽ không bức em nói nữa, chỉ cần em đứng ở bên cạnh anh so với cái gì cũng tốt hơn."

Maynor Hàn chợt ý thức được mình đang làm thương tổn đến Thiển Hạ, nên anh lập tức nói áy náy, buông lỏng bàn tay đang bóp cổ của cô ra, sau đó đỡ cô ngồi xuống chiếc ghế tựa bên cạnh.

"Mời anh ra ngoài, tôi muốn ngồi an tĩnh một mình."

Thiển Hạ chậm rãi hít thở, không muốn nhìn thấy anh ta, cô nhìn ra phong cảnh bên ngoài cửa sổ, giống như trong mắt cô cái gì cũng đều không thấy, mà cô cũng không muốn nhìn thấy anh ta nữa.

"Được, vậy anh đi ra ngoài trước, thức ăn đặt lên bàn, em nhớ phải ăn đó."

Maynor Hàn dặn dò xong thì liền ra khỏi phòng, cũng đóng cửa phòng lại.

*
Cùng lúc đó ở một nơi khác,

Tần Trác Luân, Lôi Phách Thiên và mấy người bạn tốt đã cùng nhau bàn bạc, đồng thời cũng nghĩ ra cách cứu thoát Tô Thiển Hạ.

"Mình đi qua bên kia, các cậu cẩn thận một chút."

Tần Trác Luân chọn hướng ở giữa dẫn đi vào trong, bởi anh muốn phá hoại các loại thiết hạ cơ quan trong biệt thự này trước.

Ba người đàn ông còn lại gật đầu, sau đó cũng tản ra ba phương hướng khác chạy đi.

Chỉ chốc lát sau, bóng dáng của tất cả bọn họ cũng đều không thấy nữa.

Tần Trác Luân thật cẩn thận kiểm tra, chú ý nhìn chung quanh, dưới lòng bàn chân và trên không trung.

"Shit, chết tiệt."

Là anh bị trúng một mũi tên bên vai trái, anh cũng không có rút đầu mũi tên ra, vì hiện tại anh cũng không biết trên đầu mũi tên có tẩm độc hay không, nếu như mạo muội rút ra thì có thể hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Anh cứ xông qua trùng điệp các loại cơ quan, rốt cục khi ở trên người bị ba vết thương mới xâm nhập vào được biệt thự của Maynor Hàn, loại người như Maynor Hàn này đích xác cực kỳ thông minh, chẳng qua là năm đó anh đã sơ hở nên để anh ta lấy trộm được bản thiết kế thực tới bảy phần này để thiết kế các loại cơ quan này.

Đương nhiên, Maynor Hàn cũng là người có con mắt nhạy bén, các cơ quan này đại khái là dựa theo bản thiết kế năm đó do Tần Trác Luân thiết kế mà kiến tạo nên.

Không thể tưởng được Maynor Hàn lại dám sử dụng bản thiết kế đó để kiến tạo nên tòa biệt thự này, nghĩ đến chuyện Thiển Hạ đã ở nơi này một ngày một đêm thì lòng anh liền nóng như lửa đốt, không biết hiện tại Thiển Hạ như thế nào, có thể bị Maynor Hàn khi dễ hay không?

"Thiển Hạ, đi, anh dẫn em đi xem mấy thứ đồ chơi tốt."

Maynor Hàn bỗng nhiên mở cửa đi vào, mạnh mẽ lôi kéo tay Thiển Hạ đi tới một căn mật thất trong biệt thự của anh ta, trong khi Thiển Hạ lại cực kỳ muốn tránh thoát khỏi tay anh ta, không muốn để ý đến anh ta.

Nhưng khi ánh mắt cô nhìn đến hình ảnh trên màn hình khi đó, cô chợt ngẩn ra.

Đây, thế nào mà Tần Trác Luân và ba người bạn thân kia của anh cũng đều đã đến đây.

Ba người bạn thân kia chính là Lôi Phách Thiên, Hoàng Phủ Tà và Long Ngạo.

"Cực kỳ có ý tứ đi, tổng giám đốc của bốn tập đoàn lớn đều đã quang lâm đến biệt thự của anh rồi, em xem, trên vai người đàn ông em yêu thương bị trúng một mũi, trên đùi trúng một đao, trên lưng trúng phi tiêu độc, coi như anh ta có bản lĩnh, chỉ trúng phải ba chỗ cơ quan mà thôi. Nhưng mà phi tiêu, mũi tên và đao tất cả đều có tẩm kịch độc, nếu như anh ta không có được thuốc giải trong vòng hai mươi bốn giờ thì hậu quả sẽ bị chảy máu đến chết, độc phát mà bỏ mình, ha ha ha, thật sự là chuyện làm cho người ta thoải mái tinh thần, đây là tự anh ta chui đầu vô lưới, anh còn tưởng rằng các loại cơ quan đều đã lãng phí công sức thiết kế, không nghĩ tới thật không nghĩ tới, hiện tại lại có đến bốn người không sợ chết muốn đi tìm cái chết, khà khà."

Maynor Hàn càng nói càng khiến trong lòng Thiển Hạ rất run sợ, cô nhìn nhìn qua ba người kia, trên người bọn họ hoặc ít hoặc nhiều đều có chút thương tổn, chẳng qua chỉ chưa nghiêm trọng giống như Tần Trác Luân mà thôi.

Anh làm cách nào có thể tới đây?

"Anh thực đê tiện."

Cô lạnh lùng nói này bốn chữ, cô không thể đi ra ngoài bởi vì cô muốn biết tình huống chính xác của mấy người Tần Trác Luân là như thế nào, vì thế cô ngồi xuống, khẩn trương nhìn các loại tình huống đang tiến triển trên màn hình.

"Đê tiện, anh cũng không có gọi bọn họ tới, là chính bọn họ tự đưa đến cửa, chuyện này đâu liên quan gì tới anh, nếu như em muốn cứu bọn họ, vậy có thể, nếu em đồng ý chịu gả cho anh, sau đó anh sẽ lập tức tha cho bọn họ, anh luôn luôn nói được thì làm được, không phải anh đã thả Hạ Hầu Cô sao, vậy em chắc cũng đã hiểu rõ tính tình của anh."

Tay Maynor Hàn nâng cằm của cô, để cho cô nhìn thẳng vào ánh mắt anh ta, anh ta yêu cô nhưng cô thực khinh thường, nhưng mà hiện tại mấy người Tần Trác Luân bọn họ lại tự mình đi tìm chết, mà Maynor Hàn cũng thật sự muốn biết Thiển Hạ thà là nhất định không chịu gả cho anh, hay lại là trơ mắt nhìn bốn người bọn họ chết ở trước mặt cô.

"Lấy bàn tay bẩn thỉu của anh ra, tôi cảm thấy rất ghê tởm."

Thiển Hạ dứt khoát kéo tay của anh ta ra, không muốn nói chuyện với anh ta, mà cô vẫn như cũ nhìn màn hình chằm chằm, chẳng lẽ thật sự không có biện pháp khác sao?

Dale, nếu hiện tại có Dale ở đây thì tốt rồi, dựa vào y thuật của Dale muốn cứu sống bọn họ tuyệt đối không thành vấn đề, mấu chốt căn bản là Dale lại không có ở đây, mà di động của cô thì lại bị Maynor Hàn lấy mất rồi.

"Em chỉ có 23 giờ 57 phút 36 giây thời gian suy xét, em cứ từ từ cân nhắc đi, ha ha ha!"

Maynor Hàn tin tưởng, anh ta đang nắm giữ bốn sinh mệnh của bọn người Tần Trác Luân ở trong tay thì anh ta đương nhiên có lợi thế, mà Tô Thiển Hạ nhất định cũng sẽ đáp ứng gả cho anh ta, hiện tại chỉ cần kiên nhẫn đợi thêm hai mươi ba giờ nữa mà thôi, sau đó anh ta ha hả cười to đi ra khỏi mật thất.

Thiển Hạ vừa thấy anh ta đi ra ngoài, thì lập tức nghĩ cách muốn lợi dụng máy tính của anh ta liên lạc với Dale.

*

Dale nhìn Tần phu nhân và Phi Phi ở chung rất hòa hợp, mà cô cũng đã xử lý tốt miệng vết thương cho Hạ Hầu Cô, hiện tại người không nơi nương tựa lại chỉ có một mình Hứa Mộng Phỉ, một người cô ta đang ngồi buồn bực trên ghế sofa.

"Bà nội, con đói bụng, bà nội đi làm thức ăn ngon cho con ăn có được hay không, còn có làm cho dì Dale và chú kia ăn..."

Phi Phi không thích Hứa Mộng Phỉ, cậu lôi kéo tay của bà nội mình đi tới phòng bếp, để cho bà nội làm món ngon cho cậu ăn.

"Được, ha ha, cháu ngoan của bà đói bụng rồi, vậy để bà nội làm cho con ăn, ha ha."

Tần phu nhân vui vẻ nhìn Phi Phi lôi kéo tay của mình, trong lòng bà rất cảm động, hoá ra bà cũng có một đứa cháu trai xinh đẹp, thông minh đáng yêu như vậy, hiện tại bà mới biết được, bà đã bỏ lỡ thời khắc cháu bà được sinh ra, cả bốn năm cậu đang lớn dần này, về sau bà nhất định sẽ dẫn cậu mang theo bên người, tin tưởng lúc ông nội Phi Phi nhìn thấy Phi Phi cũng sẽ cực kỳ cao hứng.

Bọn họ cùng nhau đi vào phòng bếp, trong khi một mình Hứa Mộng Phỉ ngồi ở phòng khách thì phi thường nhàm chán, nhưng cô lại không muốn đi, bởi vậy cô đành phải cố gắng nhìn vào tivi.

Dale xử lý tốt mọi vết thương trên người Hạ Hầu Cô xong thì bắt đầu ngồi lên máy tính, đây là???

Mới vừa ngồi lên máy tính thì liền thấy được tin nhắn Thiển Hạ gửi tới, cô lập tức đăng nhập vào QQ, muốn biết mình có thể tâm sự với Thiển Hạ hay không?

"Rốt cục cậu cũng lên mạng, Dale, chúng ta cần sự trợ giúp của cậu, Luân, Long Ngạo, Lôi Phách Thiên, Hoàng Phủ Tà, bốn người bọn họ đều đã chạy tới biệt thự của Maynor Hàn, mà trong biệt thự của Maynor Hàn lại có trùng điệp các loại cơ quan thiết bị bảo vệ, mỗi một cơ quan đều hạ chất kịch độc, hiện tại sinh mệnh bọn họ đang gặp nguy hiểm rất lớn, nếu, nếu như trong vòng hai mươi mốt giờ mà không được chữa trị thì tất cả bọn họ sẽ chết, vậy cậu, cậu có thể tới đây không? Hạ Hầu Cô, anh ấy có khỏe không? Mình tin tưởng là anh ấy chắc đang ở chỗ của cậu đi."

Lấy sự hiểu biết của Thiển Hạ với Hạ Hầu Cô mà nói thì chắc chắn Hạ Hầu Cô sẽ đi tìm Tần Trác Luân, cũng nói rõ địa chỉ nơi này cho Tần Trác Luân, nếu không Tần Trác Luân cũng sẽ không tìm được nơi này, cũng sẽ không có chuyện bốn người bọn họ xông tới phá các cơ quan thiết bị như bây giờ.

"Cậu đừng gấp, cậu nói hai mươi mốt giờ sao, còn anh ta đối xử với cậu như thế nào, Hạ Hầu Cô hiện tại đã qua thời kỳ nguy hiểm, anh ta sẽ không có việc gì, chỉ cần cố gắng nghỉ ngơi và đúng hạn uống thuốc để khống chế vết thương thì sẽ khỏi thôi, việc này cứ để con trai bảo bối của cậu làm là được rồi, mấu chốt vấn đề là mình không biết làm cách nào để đi vào đó cả, bốn người bọn họ còn rất vất vả xâm nhập vào đó, vậy một cô gái yếu đuối như mình làm thế nào có thể đây?"

Dale tính toán thời gian, nếu như đuổi kịp thì cô có thể giúp bọn họ, nhưng nếu cô không vào được thì cũng uổng công.

"Cậu có thể đi vào được, bởi vì cơ quan thiết bị của anh ta chỉ nhằm đối phó với đàn ông, đích thực không chú trọng đến phụ nữ, hiện tại mình sẽ nói cho cậu biết địa chỉ cụ thể, cậu mau lại đây."

Thiển Hạ lập tức nói rõ địa chỉ và những điểm xâm nhập bí mật mà mình phát hiện được nói cho Dale biết.

Đồng thời, Hứa Mộng Phỉ trốn ở ngoài cửa nghe lén cũng đã nghe được tiếng nói của Dale, đại khái suy đoán cũng biết là có chuyện gì đang xảy ra.

Căn biệt thự kia cô biết, chẳng qua cô cũng không biết nơi đó có lắp đặt cơ quan bí mật như vậy.

Hiện tại Tần Trác Luân đang ở trong căn biệt thự kia sao?

Ha ha, cô có biện pháp khiến cho Tần Trác Luân nhìn cô với cặp mắt khác xưa rồi, hơn nữa cũng sẽ không thoát khỏi tay cô, vậy nên cô quyết định đi đến toà biệt thự kia trước một bước, mặc kệ là các loại cơ quan này có đối phó với nữ giới hay không, chỉ cần cô có thể sớm một chút tìm thấy Tần Trác Luân, sau đó giúp anh hút chất độc ra, rồi sau khi Dale đuổi tới đó, Dale có thể giúp cô giải độc, như vậy cô có khả năng sẽ chiếm được trái tim của Tần Trác Luân, quá tốt rồi, bởi đây có thể chính là phương pháp hỗ trợ tốt nhất cho Tần Trác Luân.

Hứa Mộng Phỉ lặng lẽ xuất phát, nhưng mà tất cả mọi người cũng đều không chú ý đến cô, cho nên cô đi đâu cũng chẳng ai để ý.

Tự nhiên, việc cô đi tới đó cũng không có người nào phát hiện.

Dale nhanh chóng cầm hòm thuốc nhìn Phi Phi và Tần phu nhân một lượt xong lập tức rời đi.

Cô phải nắm chắc thời gian đi đến chỗ căn biệt thự đó, địa chỉ có ở đây, nhưng nơi này cô lại chưa từng đi qua, cho nên cô không thể làm chậm trễ thời gian.

"Bà nội, con đi kêu dì ăn cơm, nhưng mà dì lại không có ở đây, giống như đã đi rồi, chỉ để lại tờ giấy này thôi... bà nội, những chữ trên mặt giấy này con không biết, bà nội đọc cho con nghe đi."

Tần phu nhân làm xong một bàn ăn, Phi Phi chạy vào phòng khách tìm dì Dale đang chữa trị cho Hạ Hầu Cô đi ra ăn cơm, không nghĩ tới dì lại không thấy, chỉ để lại một tờ giấy, cậu chưa biết rõ chữ nên muốn bà nội đọc cho cậu nghe.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK