Ngồi trong xe taxi, Nhâm Xử An đăng nhập vào trò chơi mà cả ngày chưa được vào. Thời gian trong trò chơi đã điểm mười một giờ rưỡi, vậy mà ngọn đèn màu cam ấm áp trong nhà của Qúy Hưng vẫn sáng.
Trên chiếc bàn gỗ, Qúy Hưng ngồi thẳng lưng, trên đó là một chồng sách nhỏ. Trước mắt cậu hiện giờ là cuốn vở bài tập toán, bên cạnh là một cuốn vở nháp viết rất nhiều quy trình và công thức toán học.
“Nhóc con, muộn quá rồi, mau đi ngủ đi!” Nhâm Xử An đeo tai nghe, điều đầu tiên cô nói với Qúy Hưng chính là giục cậu đi ngủ sớm.
Giấc ngủ buổi tối rất quan trọng, đã hơn mười một giờ rưỡi rồi, một đứa nhóc chưa tròn mười ba tuổi thức làm cái gì vậy chứ!
Cậu nhóc này có thể đi ngủ đúng giờ được hay không, ngủ sớm dậy sớm!
Từ lâu Quý Hưng đã quen với âm thanh bất chợt vang bên tai mình. Vậy nên cậu chẳng hề sợ hãi mà đặt cây bút chì trên tay xuống bàn. Đôi mắt đen láy tựa như đêm đen ngoài cửa sổ ấy dường như lộ ra niềm vui chợt lóe. Giọng nói trong trẻo sự lạnh lùng đặc trưng của thiếu niên khẽ vang lên: “Thần tiên tỷ tỷ.”
Nhâm Xử An thấp giọng trả lời “Ừ”, trượt ngón tay trên màn hình đóng sách lại theo cách thủ công. Cô thúc giục: “Tuổi cậu còn nhỏ nên phải đi ngủ và dậy sớm, cậu biết chưa? Cậu không thể thức khuya như vậy được.”
Lông mày Quý Hưng hơi cau lại. Nhưng mà thần tiên tỷ tỷ đã nói là sẽ đến gặp cậu ít nhất ba ngày một lần. Đây đã là đêm thứ ba kể từ lần cuối thần tiên tỷ tỷ đến thăm cậu. Cậu tin lời thần tiên tỷ tỷ, không muốn thần tiên tỷ tỷ đến thăm thì thấy cậu đã ngủ nên đợi ở đây.
Quý Hưng đã tìm ra lý do cho mình, đồng thời đem nguyên nhân ngủ trễ từ “Muốn gặp thần tiên tỷ tỷ” mạnh mẽ đổi thành sang “Tin tưởng thần tiên tỷ tỷ”.
Mặc dù trong lòng nghĩ một đằng nhưng cậu tuyệt nhiên không bao giờ nói ra. Trước sau như một, đem việc bộc lộ những suy nghĩ chân thật nhất vào nơi sâu thẳm nhất trong trái tim mình.
Vì vậy, cậu lại mở cuốn sách trên bàn ra.
Với vẻ mặt bướng bỉnh, cậu nói: “Phải dành nhiều thời gian hơn cho việc học thì sau này mới có thể thi đậu vào trường top ở một thành phố lớn.”
Nhâm Xử An không thể hiểu hết suy nghĩ trong lòng của Quý Hưng. Chỉ cảm thấy rằng Quý Hưng thực sự có quyết tâm rất lớn muốn thoát khỏi hoàn cảnh bây giờ.
Cô bất lực thở dài, nhẹ nhàng khuyên bảo: “Cơ thể là tiền vốn để làm cuộc cách mạng, học tập thì cũng phải kết hợp với chế độ nghỉ ngơi. buổi tối là thời điểm cơ thể phát triển, cậu còn nhỏ nếu thức khuya như vậy thì coi chừng sau này lớn lên chiều cao không thể phát triển được đâu.”
Quý Hưng khựng lại khi nghe đến cụm từ “Lớn lên không phát triển chiều cao”, cậu thiếu niên trên màn hình đặt cây bút chì trên tay xuống và nói “Ừm” trong miệng một tiếng: “Tôi hiểu rồi.”
Cậu muốn cao lớn hơn một chút, cao hơn thần tiên tỷ tỷ, nếu được như thế thì…
Chờ sau này có cơ hội gặp thần tiên tỷ tỷ trong tương lai, cậu mới có thể chính mình bảo vệ tốt thần tiên tỷ tỷ. Đứa trẻ mong đợi bản thân nhanh trưởng thành từ sâu trong nội tâm và mong muốn có khả năng bảo vệ những người quan trọng của chúng khi chúng lớn lên.
Quý Hưng đứng dậy khỏi bàn. Cậu đã rửa mặt và đánh răng từ lâu, mặc bộ đồ ngủ hình gấu nâu mà Nhâm Xử An mua cho rồi leo lên chiếc giường mềm mại.
Nhâm Xử An nhìn bộ dạng ngoan ngoãn như vậy của nhóc con Quý Hưng, nụ cười trên khóe miệng cô không ngừng nở ra, cô vui mừng không thôi.
Nhóc con chỉ đơn giản là rất rất rất nghe lời, ngoan ngoãn và dễ thương quá đi mất!
Âm thanh buồn bực, không nói một lời, cứ như bị khuất phục bởi sự áp bức vậy. Ngoan ngoãn leo lên giường chuẩn bị đi ngủ chính là dáng vẻ siêu cấp vô địch đệ nhất đáng yêu của cậu! Cộng với bộ đồ ngủ gấu con màu rám nắng do chính tay cô lựa chọn cũng siêu phù hợp với nhóc con!
“Ngày hôm nay nhóc con phá lệ nghe lời nha.”
Tâm trạng vui vẻ qua giọng điệu hài lòng truyền thẳng đến tai của Quý Hưng. Những lời nói vui mừng và cực kỳ thân thiết này khiến má Quý Hưng hơi nóng.
Cậu thả mình xuống tấm nệm mềm mại trên giường, vùi mặt xuống dưới lớp chăn mỏng che đi gương mặt ửng hồng của mình.
Ngày hôm nay thần tiên tỷ tỷ sẽ đợi cậu đi ngủ sao?
Trong lòng Quý Hưng đang mong chờ điều đó, nhưng cậu cự tuyệt việc nói ra những suy nghĩ này dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa.
Nhâm Xử An nhìn nhóc con Quý Hưng co ro thành một đống trên giường, nụ cười trên mặt tỏa sáng như ánh mặt trời của tháng tư.
Nhóc con thu nhỏ thành quả bóng trên giường trông thật dễ thương.
Có phải nhóc con đang cảm thấy xấu hổ đúng không nhỉ?
Cô quả thực muốn chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to, nhóc con của cô, xấu hổ rồi!
Bộ dáng xấu hổ của Quý Hưng thực sự rất đáng yêu nha. Còn bản thân cô đúng là người xấu mà, muốn trêu chọc người thiếu niên này bằng quá đi mất. Nghĩ đến khuôn mặt lạnh lùng của thiếu niên này dễ dàng đỏ ửng vì xấu hổ, Nhâm Xử An cười “Phụt” một tiếng, theo bản năng lấy tay che miệng của mình.
Sau khi cố nén nụ cười, cô nhẹ nhàng hỏi: “Nhóc con, cậu đang xấu hổ sao?”
Bị người khác đoán được tim đen của mình khiến Quý Hưng càng thêm xấu hổ. Cậu cố nén sự luống cuống trong lòng, gương mặt lạnh lại rồi ở trên giường trở mình.
Tại sao lại bị thần tiên tỷ tỷ nhìn thấu chứ…
Vành tai của cậu đều đỏ bừng lên cả rồi.
“Được rồi, không làm phiền cậu nữa.” Nhâm Xử An thấy Quý Hưng có vẻ hơi ngượng ngùng nên nhanh chóng ngừng trêu chọc Quý Hưng và đóng cửa phòng lại. Cô giúp Quý Hưng tắt ngọn đèn vàng mờ treo trên không trung.
Âm thanh “Cạch” vang lên, cả căn phòng chìm vào bóng tối, chỉ còn ánh trăng mờ nhạt tràn vào từ cửa sổ.
“Ngủ đi nhóc con, ngày mai sẽ là một ngày mới.” Sau khi nhẹ giọng chúc ngủ ngon với Quý Hưng, cô không quấy rầy giấc ngủ của nhóc con nữa. Cô mở thương thành và dùng những đồng tiền vàng mà cô đã tiết kiệm được mua một chiếc đèn bảo vệ mắt, sau đó đặt nó lên bàn của Quý Hưng.
Đèn trong phòng quá mờ, nếu tiếp tục như thế trong một thời gian dài mắt của Quý Hưng chắc chắn sẽ bị yếu đi. Nhóc con Quý Hưng nhất định phải lớn lên một cách vui vẻ và nỗ lực.
Cô cũng sẽ giống như vậy, sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ hơn.
Trên gương mặt Nhâm Xử An nở nụ cười tươi, cô tháo chiếc tai nghe đã đeo từ lúc lên xe buýt, nhìn về phía trước qua cửa kính xe taxi, hỏi người lái xe: “Bác tài, chúng ta sắp tới chưa?”
“Sắp đến rồi, có nhiều xe quá nên hơi kẹt một chút, sẽ mau đến nơi thôi.”
Bác tài là một ông chú có vẻ ngoài hiền lành tốt bụng, cô đoán người này chắc đã ngoài năm mươi. Ông ấy liếc nhìn Nhâm Xử An trong gương chiếu hậu: “Cháu có vẻ tuổi không quá lớn, không ngờ là có con đã đi học rồi.”
Nhâm Xử An sững sờ trong giây lát.
Biết là bị hiểu lầm nên cô vội vàng giải thích: “Không, không phải, là… con của họ hàng, chúng đều là nhóc con nên cháu đã quen với việc gọi như vậy.”
“Như vậy à, chú đã nói mà.” Tài xế nói xong liền cười lớn.
…
Nhâm Xử An không phải người thích lướt mạng xã hội và đọc tin tức trên Weibo nên đến bây giờ cũng không có cách nào có thể biết được những tin tức nóng trong ngày.
Ngay cả những hot search mà cô đã tham gia, thường là nhiệt độ đã giảm xuống, và bản thân cô nhận ra rằng phản xạ hình cung có thể quay quanh trái đất vài lần.
Ngược lại, Tiểu Tống lại là một thiếu niên mắc chứng nghiện internet. Sau khi làm việc, trong 10 phút đến 8 phút đều không rời bỏ điện thoại di động.
Khi cái tên “Nhâm Xử An” kèm theo biểu cảm “Phẫn nộ” xuất hiện trên danh sách hot search của Weibo, Tiểu Tống đã phát hiện ra gần như ngay lập tức. Anh ta không dám nói chuyện này với Quý Lan ngay mà tự nhấp vào hot search nhìn một vòng, video sớm nhất đã được đăng lên cách đây hai mươi phút.
Cái này mới vừa được đăng lên hai mươi phút trước, vậy mà có thể nhảy vọt lên vị trí top ba mươi trong hot search. Sợ trong vòng chưa đầy một tiếng nữa thì lên top một rồi, phần bên dưới đoạn video lại còn bị fan và cư dân mạng chửi bới khiến đoạn video này trực tiếp bị đẩy lên top một.
Tiểu Tống nhìn nội dung trong bình luận trên Weibo, không khỏi hít hai ngụm khí lạnh.
Nếu Quý Lan nhìn thấy điều này… sợ rằng tính cách lạnh lùng khiến cho không khí lạnh tỏa ra từ Quý Lan đóng băng cả anh ta và Đoạn Tranh Vanh, hai người bọn họ đều sẽ bị đông lạnh đến chết ở chỗ này sao? Nhưng nếu không cho Quý Lan xem, tình hình phát triển nghiêm trọng, e rằng cơn giận của Quý Lan chỉ càng tăng thêm.
Hơn nữa, trong tương lai Nhâm Xử An sẽ ký hợp đồng với Điện ảnh và Truyền hình Ám Lam. Nếu hôm nay Đoạn Tranh Vanh mời Nhâm Xử An dùng bữa tối nay…
Nhất định không thể bỏ qua sự việc này.
Chỉ bằng cách giải quyết tốt quan hệ công chúng, thể hiện tính chuyên nghiệp của một công ty mới có thể được phản ánh tốt hơn. Sau khi phân tích nhiều lần trong đầu, Tiểu Tống lấy hết dũng khí, cẩn thận đưa điện thoại di động cho Quý Lan, người đang ngồi cùng anh ta ở phía sau xe.
“Anh Lan, nhìn hot search này mà xem, tình hình hiện tại của chị An trên mạng xã hội có vẻ không tốt lắm.”
Lúc trước còn gọi thẳng thừng là “Nhâm Xử An”. Bây giờ đã thấy tình thế thay đổi, dĩ nhiên cũng nhanh chóng đổi thành “chị An”.
Không thể không nói , Tiểu Tống đã học hỏi được rất nhiều điều sau khi đến công ty.
Quý Lan được đưa đến một chiếc điện thoại di động trước mặt anh, gương mặt lạnh lùng không dao động của anh khẽ nhúc nhích khi nghe thấy hai từ “Chị An”. Sau khi nhận điện thoại, anh xem qua một lần cái hot search này đã leo lên mấy lần rồi, mày càng ngày càng nhíu chặt.
Đoạn Tranh Vanh quay đầu từ vị trí kế bên tài xế, ánh mắt nghi ngờ nhìn hai người phía sau.
“Đoạn video lễ khai máy được tung lên mạng, nhiều doanh tiêu hào đăng lại, rất nhiều cư dân mạng cũng đăng lại. Có lẽ xóa cũng không xóa được, xóa sạch cũng không được.” Tiểu Tống giải thích một câu bằng giọng điệu bình thường, sau đó cũng không dám nói gì, chỉ dám dùng ánh mắt nói với Đoạn Tranh Vanh: Chị An bị mắng thậm tệ, lên hot search.
Đoạn Tranh Vanh biết điều mà Tiểu Tống không dám nói, trong lòng lập tức nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.
Cả Quý Lan và Sở Dĩ Lam đều có fan cuồng.
Những fan cuồng này luôn cố gắng hết sức để tìm được khách sạn nơi họ ở, kể cả khi Quý Lan ra vào khách sạn cũng phải tìm cách đi cửa sau, hoặc tìm cách an toàn để bí mật tránh những fan cuồn này, nếu không sẽ gây ra hỗn loạn.
Lần này, đoàn làm phim “Ám Dũng” đã bao toàn bộ khách sạn, tất cả các diễn viên đều sống trong cùng một khách sạn, không ai là ngoại lệ. Nhâm Xử An hiện đang được các fan săn đuổi và truy lùng ráo riết, nếu đến khách sạn một mình mà bị fan cuồng phát hiện… chắc chắn sẽ rất phiền phức.
Huống chi một ít fan cuồng trong nhà nhất định có tài sản, tính cách của một số người trong bọn họ có chút độc đoán. Người không sợ trời đất lại càng khó hơn, ngay cả nhân viên của mình cũng rất khó khăn để giải quyết phiền phức với những người này.
Không đợi Đoạn Tranh Vanh nói gì, Quý Lan cũng đã nghĩ tới điều này. Giọng nói của anh không ổn định như thường lệ: ” Tốc độ nhanh chút.”
Chương 36
Không ít người tập trung xung quanh cửa ra vào của khách sạn, âm thanh rất ồn ào.
“Đúng, chính là cô ấy!”
“Cô là Nhâm Xử An đúng không?” Một cô gái nhỏ thoạt nhìn trông gầy yếu muốn tát khuôn mặt trắng nõn nà đang ngước nhìn của Nhâm Xử An một cái!
Nhâm Xử An lùi lại một bước, dễ dàng tránh được cái tát kia, cô nhướng mày lộ ra vẻ kinh ngạc. Lòng cô tràn đầy nghi hoặc, giọng nói có chút không vui: “Các người muốn làm cái gì vậy?”
Lúc này, khuôn mặt xinh đẹp của cô gái nhỏ có vẻ cay nghiệt, giọng nói the thé: “Cô là cái thứ lẳng lơ muốn dụ dỗ Quý Lan!”
Nhâm Xử An lập tức hiểu ra ngay.
Cô cảm thấy dở khóc dở cười. Cuối cùng, cô chỉ nở một nụ cười gượng gạo. Cô dụ dỗ Quý Lan để làm gì chứ! Làm loạn như vậy, Quý Lan không ghét cô là đã cám ơn trời đất lắm rồi. Cô còn có gan đi dụ dỗ Quý Lan sao?
Cô giải thích rõ ràng: “Tôi không có can đảm để dụ dỗ Quý Lan, các người cứ yên tâm đi.”
“Yên tâm? Đúng là nói nhảm! Cô đừng cho là tôi không biết cô nghĩ như thế nào!” Lại một cô gái nhỏ có nói lời chanh chua và khó nghe.
Nhâm Xử An thấy cho dù nói chuyện thế nào cũng không được nên không khỏi tức giận. Cô cười lạnh một tiếng, sắc mặt cũng thay đổi theo: “Nếu Quý Lan biết rằng miệng lưỡi fan của thầy Quý thối như thế, có lẽ sẽ phải thất vọng nhỉ?”
Cô vừa mới nói hết lời thì một bóng người nhanh chóng chen vào giữa hai bên, tách đám fan cuồng và Nhâm Xử An ra.
Đoạn Tranh Vanh mỉm cười, dùng giọng điệu ôn hòa nói: “Hôm nay Quý Lan rất mệt nên đã trở về khách sạn nghỉ ngơi. Mọi người cũng đợi ở đây rất lâu rồi, thật sự rất vất vả. Thời tiết lạnh như thế nên tôi đã cho người đi mua trà sữa nóng. Mọi người uống cho nóng người rồi mau trở về thôi. ”
Nhân viên công tác của Ám Lam một bên mang theo túi trà sữa nóng, đưa chúng lên phía trước chuyển giao, một bên để cho mấy fan cuồng rời đi.
Tất cả mấy người đều không có hành động gì, chỉ nhìn về phía cô gái nhỏ dẫn đầu.
Rất khó để xử lý fan cuồng, bởi vì trước khi gây rắc rối cho nghệ sĩ thì họ vẫn là “fan”. Thậm chí có người còn là “fan đầu não”. Họ cũng rất biết cách thu hút những người hâm mộ nên không thể làm mất lòng họ được.
Cô gái nhỏ liếc vài cái nhìn ly trà sữa, hai tay ôm ngực, cười khẩy.
“Mấy ly trà sữa là có thể đuổi chúng tôi đi rồi sao? Hôm nay không gặp Quý Lan cũng được nhưng anh là người đại diện của Quý Lan, để người quấy rối Quý Lan mà không bảo vệ là tình huống gì? Nếu anh không giải thích rõ ràng, chúng tôi tuyệt đối sẽ không để yên đâu!”
Những người khác lập tức gật đầu phụ họa: “Đúng, chúng tôi sẽ không để yên đâu!”
Nhâm Xử An không muốn suy nghĩ nhiều, chỉ có Đoạn Tranh Vanh hy vọng fan của Quý Lan không gây ảnh hưởng đến người ngoài nên mới tới giúp cô.
Cô không muốn mắc nợ ân tình với người khác, vì vậy vỗ cánh tay Đoạn Tranh Vanh: “Tôi sẽ tự mình giải thích với họ, không cần làm phiền anh.”
Đoạn Tranh Vanh liếc nhìn cô cười một cái. Một cô gái nhỏ nhắn, gầy yếu bị vây quanh ở giữa mấy chục fan cuồng nhưng vẫn không chút hoang mang nào. Cũng không biết cô có nắm chắc không hay vẫn còn ít cân nhắc sự việc ở trong lòng nữa.
Thu hồi ánh mắt, Đoạn Tranh Vanh ung dung đẩy kính, chậm rãi nói với những fan hâm mộ này: “Xử An là nghệ sĩ của Điện ảnh và Truyền hình Ám Lam. Đồng thời, công ty cũng rất coi trọng sự phát triển trong tương lai của Xử An. Hơn nữa Quý Lan muốn công ty để những nghệ sĩ chủ chốt đã ký hợp đồng luôn được chăm sóc, điều này các bạn đều biết, cho nên không cần phải bị ảnh hưởng bởi những tin đồn trên mạng Internet.”
Fans: ???
Nhâm Xử An: ???
Tất cả mọi người, bao gồm cả Nhâm Xử An đều ngẩng đầu nhìn về Đoạn Tranh Vanh.
Đôi mắt Nhâm Xử An đã sắp trợn đến mức tròn xoe, trong đầu của cô vang lên tiếng vù vù. Trong khoảng thời gian ngắn, đột nhiên cô cũng không nói được nên lời đó là cảm giác gì. Cho đến khi Đoạn Tranh Vanh cùng cô bước vào cửa, cô mới hoảng hốt phản ứng lại.
Cô chớp mắt một cái với Đoạn Tranh Vanh, nói: “Xin chào, tôi biết anh là Đoạn Tranh Vanh, người đại diện của Ám Lam nhưng tôi có chút không hiểu nổi tình huống này…”
Cô bị việc làm của Đoạn Tranh Vanh làm cho rối cả não, cô liên tục chớp mắt, lông mi dài run rẩy không ngừng, nét mặt thoạt nhìn có chút ngây ngô.
Bộ dạng này của cô khiến cho Đoạn Tranh Vanh cảm thấy hơi buồn cười.
Anh ấy theo thói quen giơ tay đẩy gọng kính một cái, che đi ý cười trên khóe môi, nói: “Ngoại hình đẹp, kỹ năng diễn xuất tốt, chuyên nghiệp đến mê người, diễn viên giỏi như vậy, có công ty nào không muốn? Đặc biệt, hành động lần này của Ám Lam chúng ta chính là để bảo vệ cô, cô còn trẻ nhưng kỹ năng diễn xuất rất nổi bật, tất nhiên chúng tôi cần chủ động xuất trận rồi. ”
Nhâm Xử An nghiêng đầu nói một tiếng dài: “Ừ.”
Ý của Đoạn Tranh Vanh đây là… Thực sự muốn ký hợp đồng với cô?!
Hạnh phúc đến quá đột ngột rồi.
Nhâm Xử An khẽ mở miệng, nhìn chằm chằm Đoạn Tranh Vanh một hồi lâu, phát hiện trong mắt anh ấy dần dần thêm một tầng ý cười mà vừa rồi cô không thấy. Sau đó, cô đột nhiên phản ứng lại… Cô vừa mới tỏ ra thật ngốc nghếch!!
Lúc này rõ ràng cô nên duy trì tư thế ôn hòa và bình tĩnh, diễn kịch cũng phải diễn cho đến cùng chứ!
Biết vậy cô đã chẳng làm rồi!
Trong lòng cô thật sự cảm thấy hối hận quá đi mất!
Nhâm Xử An hận không thể tìm được một cái lỗ chui xuống. Lần đầu gặp mặt người đại diện chủ chốt của Ám Lam mà cô lại trưng bộ dạng ngốc nghếch như vậy!
Cô hơi phiền não, nhíu mày một cái.
Trong lòng cô tự nhủ nếu đã muốn ngốc, vậy cũng không cần quan tâm việc ngốc thêm chút nữa, trực tiếp mở miệng hỏi: “Không đúng. Vậy thì Ám Lam của các anh tại sao lại ký hợp đồng với tôi chứ?”
Còn là người như Đoạn Tranh Vanh đích thân đi tới nữa?
Bởi vì ông chủ Quý Lan tự mình chỉ đích danh yêu cầu nên cho dù như thế nào cũng phải ký với cô đó. Phía sau dáng vẻ tươi cười của Đoạn Tranh Vanh, vẻ mặt không thay đổi của anh ấy thật muốn phỉ nhổ vào kế sách của Quý Lan.
Nhưng mà dù có phỉ nhổ vào kế sách thì anh ta vẫn tuyệt đối công nhận kỹ năng diễn xuất của Nhâm Xử An. Vì vậy, tốn chút thời gian để dẫn dắt Nhân Xử An thì cũng không có vấn đề gì đối với anh ấy.
Anh ấy nói với một chút hài hước lúc khen ngợi Nhâm Xử An về kỹ năng diễn xuất, nhưng cũng không khiến cô cảm thấy xấu hổ hay khó chịu mà tiếp lời: “Độ tuổi tổng thể của các nghệ sĩ ở Ám Lam chúng tôi đa số là già, trẻ tuổi tiểu hoa đán ký hợp đồng rất ít. Bởi vì Quý Lan yêu cầu quá cao đối với phần diễn xuất, cuối cùng bây giờ cũng gặp được cô nên kiểu gì cũng muốn lừa gạt thu vào tay mới được. ”
Quả nhiên, Nhâm Xử An bị anh ấy chọc cười, nở nụ cười nhẹ.
Giọng điệu của cô cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều: “Đại diện Đoạn đại nhân coi trọng tôi quá rồi.”
Đoạn Tranh Vanh làm ra dáng vẻ vừa mừng vừa lo lắng rồi xua tay.
“Đừng, đừng, đừng. Cô gọi tôi như vậy làm tôi căng thẳng, ngộ ngỡ không có người dập lửa, tôi nên để cái mặt già này ở đâu?” Hai người mỗi người một câu nói chuyện phiếm với nhau trong bầu không khí khá thoải mái.
Cùng lúc đó, tài khoản chính thức của “Ám Dũng” thông báo phát hành hình ảnh của lễ khai mạc, tuyên bố khai máy.
Trong bức ảnh lớn làm bằng giấy ca rô trên tường, ở vị trí C của hàng thứ hai, gương mặt góc cạnh và điển trai của Quý Lan ngay lập tức thu hút vô số ánh nhìn của người hâm mộ.
Không biết là khi nào, cũng không biết là ai đã khoanh tròn vào khuôn mặt của Nhâm Xử An trong bức ảnh.
[Chờ một chút, đây không phải là con kỹ nữ mưu mô Nhâm Xử An, người đã cố tình gọi một tiếng “Anh Lan” trước mặt Quý Đại và anh Lam sao! Một diễn viên trẻ tuổi chưa từng nghe tên, vậy mà đã chụp ảnh chung với Quý Đại, đây là tình huống gì vậy?!]
[Tôi khinh! Thế nào mà chỗ nào cũng đều có cô ta! Hôm nay tôi mệt mỏi vì phải mắng cô ta, vậy mà cô ta vẫn không thể bớt tác oai tác quái để tôi nghỉ ngơi một lát sao?]
[Chẳng lẽ họ thực sự có liên quan gì đó với Quý Lan. ( Icon đầu chó)]
[Lầu trên, tôi không cho phép bạn xúc phạm anh Lan của tôi! Ngay cả khi bạn là một người cùng phe cũng không được! An táng đi!]
#Nhâm Xử An (Phẫn nộ)# chủ đề này vẫn đang được tìm kiếm nóng hổi.
Chỉ cần có một chút xu hướng giảm thì tài khoản chính thức của “Ám Dũng” lại tung ra những bức ảnh khai máy, dĩ nhiên nó lại lập tức bắt đầu trở lại như cũ, từ hot search bị mắng chửi mới xếp hạng thứ bảy lên đến hot search xếp hạng thứ tư.
Một số cư dân mạng thậm chí còn đăng trên Weibo của họ “Chi tiết việc làm bên trên của Nhâm Xử An”.
[Ban đầu, tôi biết cái tên Nhâm Xử An do có một Weibo mập mờ bôi đen cô ấy và Weibo đó lại ca ngợi @Phương Vũ, nói bóng gió ám chỉ nhận xét đó là Phương Vũ tìm người bỏ tiền ra mua, cố tình bôi đen Nhâm Xử An để nâng cao bản thân. Nhưng chúng ta đều biết rằng cuối cùng Nhâm Xử An đã tìm được đoạn video giám sát, chứng minh rằng cô ấy không cố tình làm hại Phương Vũ phải xấu mặt và trực tiếp làm mất mặt. Cô ta đã giành được rất nhiều sự chú ý và tẩy trắng thành công.]
[Bây giờ nhìn lại thì Phương Vũ làm sao có thể không biết rằng có đoạn video giám sát ở cửa khách sạn? Với cả video giám sát, mọi người đều biết không thể dùng phương thức cấp thấp đó để vu cáo hãm hại người khác. Cho nên dù Phương Vũ có lịch sử đen trước đây, cũng tuyệt đối không có khả năng ngu ngốc đến như vậy. Vì thế, để mang Phương Vũ lên mà nói Nhâm Xử An, vậy có thật sự là Phương Vũ trả tiền để cho người phát biểu sao? Tôi nghĩ cũng chưa hẳn. Trái lại, có thể là Nhâm Xử An tự biên tự diễn, chụp mũ cho Phương Vũ đã có lịch sử đen trước đó. Cư dân mạng sẽ không cảm thấy quá bất ngờ.]
[Sau hoạt động biểu diễn đó, cô ta đã móc nối với Sở Dĩ Lam. Có lẽ là vì cô ta muốn sử dụng Sở Dĩ Lam để đi lên. Trong chuyện này tôi không thể hiểu rõ, nhưng Sở Dĩ Lam trong nhà có một cái mỏ, tất cả chúng ta đều biết. Làm sao Sở Dĩ Lam có thể để ý đến Nhâm Xử An, một diễn viên nhỏ không có xuất thân? Chính vì quyến rũ Sở Dĩ Lam thất bại cho nên lần này tại lễ khai mạc, cô ta cố ý kêu trước mặt Sở Dĩ Lam và Quý Lan như vậy để dễ gây hiểu lầm. Đồng thời, cũng muốn hot như hai người. Thật là mưu mô.]
Rõ ràng, đó chỉ là một vài tin đồn rất ngắn, được thúc đẩy bởi trí tưởng tượng mạnh mẽ của cư dân mạng. Biểu tượng việc làm của trà xanh thậm chí còn được mọi người biết “Rõ ràng”, vừa nhìn vẫn có vài phần đạo lý.
Một số rất nhỏ những người có thể duy trì sự tỉnh táo của họ trên mạng Internet, fan cuồng của Quý Lan và Sở Dĩ Lam xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, hai mặt công kích, bị thương tích đầy mình.
Những đánh giá nóng chủ yếu đều là những đánh giá tiêu cực, tình huống vô cùng hỗn loạn.
Ở vị trí trung lập như vậy, Phương Vũ đã “vung tay” like bài viết “Chi tiết việc làm bên trên của Nhâm Xử An” và sau đó lại rất nhanh chóng hủy bỏ.
Sự kiện đang là hot search, được cư dân mạng bàn tán sôi nổi, chủ đề “Phương Vũ like bài viết” cũng nhanh chóng leo lên danh sách hot search.
Quần chúng ăn dưa nồng nhiệt, thuận tiện đem oán hận trong cuộc sống bên ngoài trút lên mạng Internet, dùng những lời ác ý chửi bới một người chưa từng thấy qua, cũng như chưa hề có hiểu biết đến.
Đắc ý, lại có một doanh tiêu hào ném ra một đoạn video đen như mực, trong video, nhiều fan Quý Lan đều đã quen mặt: “Xử An là nghệ sĩ của Điện ảnh và Truyền hình Ám Lam. Đồng thời, công ty cũng rất coi trọng sự phát triển trong tương lai của Xử An. Hơn nữa, Quý Lan muốn công ty để những nghệ sĩ chủ chốt đã ký hợp đồng luôn được chăm sóc, điều này các bạn đều biết, cho nên không cần phải bị ảnh hưởng bởi những tin đồn trên mạng Internet.”