Edit + beta: xsdnp
~ WKY các anh rất lợi hại ~
—————
Đèn trong hội trường đều tắt chỉ có ánh đèn chuyển động theo bước chân của người trên sân khấu. [1]
Tuyển thủ hai bên lần lượt tiến vào.
Tiếng reo hò vang khắp hội trường.
Ánh đèn chiếu sáng từng thành viên của hai đội rồi tụ lại ở trung tâm sân khấu.
Dẫn chương trình tươi cười xuất hiện trước mặt mọi người.
Giống như tất cả các trận mở màn khác, dẫn chương trình lần lượt tổng kết thành tích gần đây của hai đội, trong ánh mắt mong chờ của mọi người chiếc cúp của trận chung kết giải đấu mùa xuân dần dần được nâng lên.
Dưới ánh đèn chói mắt chiếc cúp bằng vàng ròng làm người ta mê mẩn, thành viên hai đội đứng hai bên vẫy tay với khán giả.
Trong tiếng hét chói tai, trận chung kết giải đấu mùa xuân bắt đầu đếm ngược.
Mười, chín, tám...
Thời gian đếm ngược càng lúc càng ít cho đến khi chạy về con số không, thành viên hai đội lần lượt ngồi vào chỗ, màn hình phía sau theo tiếng hò reo của khán giả hiên lên logo của hai đội.
Mấy cô gái ngồi bên cạnh Tằng Phan đã giơ sẵn banner chỉ hận không thể dùng hết sức để cổ vũ và sát cánh cùng WKY tiếp đón trận chiến với AGN.
Bầu không khí nóng dần lên, Tằng Phan cứng ngắc học theo mấy cô gái bên cạnh vẫy vẫy tấm banner.
Thẩm Hi là mid, vừa hay ngồi ở vị trí thứ ba trong đội. [2]
Cho dù Tằng Phan có ngồi ngay hàng đầu cũng chỉ thấy được non nửa khuôn mặt của anh qua khe hở giữa các máy tính.
Không rõ biểu cảm.
Nhưng Tằng Phan vẫn cảm nhận được rằng anh đang căng thẳng.
Không tránh khỏi mềm lòng.
Đúng vậy, tuy rằng anh vẫn luôn giữ dáng vẻ bình tĩnh.
Nhưng mà anh mới thành niên chưa được bao lâu.
Vẫn còn rất trẻ.
Tằng Phan ngồi xuống, giữ chặt tấm banner trong tay đến nỗi đầu ngón tay biến thành màu trắng lúc nào cũng không hay.
Toàn bộ đèn trong hội trường dần dần tắt hết…
Trận đấu bắt đầu.
*
Tằng Phan ngồi bên dưới lo lắng Thẩm Hi sẽ căng thẳng khi đối mặt với trận đấu như này, nhưng mà mọi thứ không như cô đã nghĩ.
Thứ cô cho là căng thẳng đến nỗi ngồi thẳng lưng thật ra là một sự hiểu lầm đẹp đẽ.
Thẩm Hi như vậy là vì Nhị Bàn ngồi bên cạnh cứ làu bàu mãi không ngừng giống như ăn phải đậu vui vẻ, nói mãi không hết.
Bên tai không có lúc nào yên tĩnh.
“Mọi người muốn chọn tướng nào? Nhanh nói cho tôi nghe đi, chúng ta phải nhắm vào đội bên kia để hoàn thành quá trình cấm/chọn.” Huấn luyện viên nói.
“Đúng đúng, Thẩm Hi hôm nay cậu có tướng nào muốn giành không? Phải chọn một tướng có đủ sự điên rồ, bá đạo, lóe mắt, tàn ác để nắm giữ được tâm hồn thiếu nữ.” Nhị Bàn nháy mắt.
“Đúng vậy, hôm nay chúng ta để em út [3] chọn trước.” Cơ Trưởng cũng vui vẻ hùa theo.
Thấy có người hùa theo nên Nhị Bàn càng to gan hơn.
Cậu ta trực tiếp mở micro nói chuyện, bảo đảm mọi người đều nghe thấy: “Nhất định rồi, tiễn Thẩm Hi đi trước sau đó fan nữ sẽ là của chúng ta.”
“Miếu hòa thượng phá giới, cách ngày tất cả đều hoàn tục không còn xa nữa?”
Thẩm Hi nhíu mày, mở tài liệu về đối phương ra xem vô cùng mất kiên nhẫn nói: “Cút.”
Nhị Bàn không để tâm ngược lại cười như tiếng lợn kêu, “Thẩm Hi của chúng ta thẹn quá hóa giận, hahaha.”
“Câm miệng.” Đội trưởng liếc xéo Nhị Bàn.
Nhị Bàn vênh váo không hề nghe thấy giọng điệu trầm thấp của đội trưởng, tiếp tục tự tìm đường chết mà chọc Thẩm Hi rồi học theo cách nói của anh: “Em không nói nữa, không nói nữa còn không được à?”
Nhị Bàn vừa cười vừa nhìn màn hình không hề chú ý đến việc Light và Cơ Trưởng đang dùng ánh mắt chết chóc để nhìn hắn, Nhị Bàn bị hai người bọn họ nhìn chằm chằm, “Sao lại nhìn em bằng ánh mắt đấy?”
Cơ Trưởng chỉ tay ra phía sau, “Cậu rất can đảm.”
“Đúng vậy đó, Mập à cuộc sống tươi đẹp như vậy…” mặt Light biến sắc mà gật đầu muốn nói nhưng lại thôi, “Sau này bọn tôi sẽ luôn ghi nhớ cậu, nếu có game mới bọn tôi cũng sẽ đốt cho cậu, còn nữa, cũng sẽ có cả fan nữ.”
“Chỉ không biết rằng là bằng giấy hay bằng vải thôi.” Cơ Trưởng nói nhỏ.
Những lời này từ miệng hai người họ nói ra nghe rất bi tráng làm cho Nhị Bàn đang chọn tướng liền ngơ ngác.
Nhị Bàn nhìn theo hướng mà bọn họ chỉ, thậm chí còn nghe thấy tiếng cổ mình đang di chuyển.
Dần dần, Nhị Bàn nhìn thấy mặt Nhan Phương đen như đít nồi.
Nhị Bàn giật mình.
Hắn dùng tốc độ chậm nhất từ trước đến giờ, ngoảnh đầu lại bày ra dáng vẻ; Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Tôi làm sai gì à? Tôi chưa thấy gì hết!! Tôi chỉ là thường dân, đừng nhìn tôi!!; nghiêm chỉnh mà nói bừa: “Hôm nay, tướng tủ của mid đội bạn là Arthur, Thẩm Hi hay là cậu chọn Zed cùng tôi tiễn cậu ta về trại trẻ mồ côi.”
“Còn về phần Arthur… bị tôi đè dưới rương thì không cần lấy ra nữa, ờm, chừa lại chỗ cho các cậu phát huy.” Nhị Bàn nói lắp bắp trước mặt Nhan Phương mà không có chút khí thế nào.
Nhị Bàn đã giác ngộ được rằng bản thân hắn hôm nay sắp liệm rồi.
Hắn đưa tay nắm lấy tay của Nhan Phương còn suýt chút nữa quỳ xuống dập đầu tạ lỗi: “Huhuhu, đội trưởng ơi em sai rồi không phải em cố ý làm lơ anh, em xin thề với ông trời, em chỉ là đang lo lắng quá mức đối với tỷ lệ nam nữ không cân đối của căn cứ, à không, em chỉ đang đùa Thẩm Hi thôi tuyệt đối không có suy nghĩ ác ý gì với việc thoát kiếp FA.”
Nhị Bàn vừa nói xong đã nhíu mày lại bày ra biểu cảm, f*ck sao tôi lại có thể nói một cách trôi chảy như vậy.
Vào lúc này, Thẩm Hi nhẹ nhàng lên tiếng, “Đang ghi âm đấy.”
“F*ck!!” Nhị Bàn như bị sét đánh ngang tai.
Hắn chợt tỉnh ngộ lập tức ngồi nghiêm chỉnh, nối micro với hậu trường rồi nói: “Aaaaa, biên tập viên đại nhân ơi tôi quỳ xuống dập đầu với người, mấy người nghe thì không sao nhưng làm ơn đừng mở micro của tôi lên, tôi vẫn muốn có fan nữ đấy chứ không muốn đơn thân suốt đời đâu, aaaaa.”
Không biết staff của nghe thấy không, hiển nhiên là Nhị Bàn không thể quên rằng đoạn này có thể nói là tin tức nội bộ của WKY, hắn triệt để sụp đổ không thiết tha gì với việc tự do bay lượn nữa.
Để phù hợp với những tướng có ưu thế đầu trận mà WKY đã chọn, một nhóm người thuận nước đẩy thuyền chiếm được ưu thế, sau đó bắt đầu bùng nổ.
Đặc biệt là Malphite của Nhị Bàn trong lúc thuận thế liền điên cuồng chạy đến đường giữa cướp điểm kinh nghiệm của Thẩm Hi, thậm chí còn tung đại chiêu chém chết đám phiền phức bên đối phương, làm cho hỗ trợ từng giành được MVP của đội AGN tìm không thấy đường về đồng thời còn dẫn trước hắn hẳn một level.
Cứ như vậy WKY dễ dàng thắng được một ván.
Khi trụ nhà chính của AGN bắt đầu nổ tung, người hâm mộ của WKY hét mãi không ngừng.
Tằng Phan cũng nhẹ nhàng thở hắt ra một hơi.
Đồng thời người hâm mộ của AGN đang cắn răng, lo lắng nhìn kết quả ván đấu 0 - 1 trên màn hình lớn chỉ sợ rằng thần tượng của mình sẽ ngậm ngùi tiếc nuối mà rời khỏi trận chung kết.
Không lâu sau, ván đấu thứ hai bắt đầu.
Lúc này WKY không còn may mắn như ở ván đấu trước.
Kỹ thuật dỏm của Nhị Bàn vừa vào đã bị cấm mất, AGN lúc này vô cùng cẩn thận, Thẩm Hi và Nhan Phương căn bản không hề chọn tướng tủ của mình.
Tuy rằng WKY vẫn dẫn trước chiếm được ưu thế nhưng lại không tính là lớn, nhìn đường dưới có hơi gấp gáp khi đoàn chiến, AGN đã tìm được điểm đột biến trực tiếp dùng một chiêu đánh chết xạ thủ và mid của WKY, vừa đánh tan tất cả ưu thế của WKY tiện thể giành được thế thượng phong, việc này làm cho hậu kỳ của WKY trở nên vô cùng khó khăn.
Bốn mươi lăm phút, AGN đánh sập trụ nhà chính của WKY.
Tỷ số 1 - 1, AGN san bằng tỷ số.
Trận đấu lại trở về điểm xuất phát.
Tằng Phan ôm bảng đèn ngồi dưới khán đài nhìn Thẩm Hi bọn họ đi vào trong nghỉ ngơi, tim đập càng nhanh hơn.
Lúc lên sân khấu, trạng thái của bọn họ vô cùng tốt, mới trải qua hai ván đấu, tâm trạng đã không còn thoải mái như trước nữa.
Trong lúc nhất thời máu dồn lên não, Tằng Phan cầm banner đứng dậy, “WKY các anh có thể, cố lên.”
Giọng của cô vô cùng trong trẻo.
Mọi người đều ngoảnh đầu lại nhìn cô.
Ngay cả Thẩm Hi đang trầm mặc đi vào phòng nghỉ cũng theo âm thanh mà dừng bước.
Chỉ là người hâm mộ đông như kiến, căn bản nhìn không ra là ai.
Mọi người chỉ có thể nhìn thấy thân thể mảnh mai của người đang giơ banner.
Khuôn mặt cũng bị bảng đèn che mất, không nhìn rõ mặt.
Nhưng chỉ cần nhìn dáng người và cách ăn mặc là biết đây là một cô gái vừa xinh đẹp vừa có tiền.
“Mẹ ơi, con gái nhà giàu kìa, cái đồng hồ trên tay cô ấy là bản giới hạn đúng không, tôi nhớ không nhầm là mấy trăm triệu đấy.”
“F*ck, trên tay tôi mà đeo mấy trăm triệu đó chắc không thể đi bình thường được rồi.”
“Xinh đẹp thật, fans của WKY chất hơn nước cất luôn.”
“Mẹ ơi, ngưỡng mộ thật đấy, tôi cũng muốn trèo tường đột nhập vào diễn đàn người hâm mộ của WKY.”
Bên cạnh toàn tiếng thì thầm của fans.
Sau đó lại có người tham gia vào việc hô khẩu hiệu tiếp ứng.
Bảng đèn lóe sáng lên trong bóng tối như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm.
Âm thanh càng lúc càng lớn.
Người hâm mộ của AGN không chịu thua cũng đứng lên cổ vũ.
Chỉ vì kết quả trận đấu là 1 - 1 mà cả khu thi đấu đều im ắng, lại lần nữa náo nhiệt trở lại.
Nhị Bàn vỗ vai Thẩm Hi: “Cậu nhìn gì thế, đi thôi?”
Thẩm Hi im lặng.
Cũng không cất bước.
Ánh mắt dừng lại trên khán đài muốn nhìn cho rõ người đã lên tiếng kia.
Nhưng mà khán phòng rất tối.
Chỉ có ánh sáng của đèn led phản hồi lại cái nhìn của Thẩm Hi.
—————
☆ Tác giả: Đúng vậy, mọi người không nhìn nhầm đâu, bà chủ của tôi cởi bỏ dáng vẻ ngầu lòi tiện thể mặc lên đồng phục tiếp ứng, thoải mái mà xem trận đấu!!
Vậy nên mọi người muốn chị tôi bị G Thần bắt về đúng không? Khá là thú vị đấy.
☆ Tên tướng LMHT: Malphite - 石头人 (thạch đầu nhân), Arthur - 亚瑟 (á sắc), Zed - 劫 (kiếp)
☆ Chú thích:
[1] 聚光灯 = spotlight: là một từ ngữ mang nhiều nghĩa khác nhau và được dùng ở nhiều trường hợp, hoàn cảnh khác nhau. Spotlight khi dịch trong tiếng Anh thì theo nghĩa danh từ sẽ được hiểu là tên một loại đèn chiếu có đặc điểm chiếu vào một vùng, tập trung chiếu vào một điểm trên sân khấu, hay chủ thể nào đó để tạo được sự chú ý. Spotlight cũng để chỉ những sự kiện, con người, hay nội dung nào đó nổi bật, được chú ý nhiều nhất.
[2] Vị trí ngồi (từ phải qua trái): Đường trên - Rừng - Đường giữa - Đường dưới - Hỗ trợ (Editor: Có thể không chính xác lắm!!)
[3] 老幺 = lão yêu, có hai cách giải thích:
→ Cách giải thích thứ nhất: Cách gọi của người lớn dành cho đứa trẻ bé nhất trong gia đình.
→ Cách giải thích thứ hai: Cách người dân gọi đồng 1RMB ở khu họp chợ của tỉnh Hắc Long Giang.
Danh Sách Chương: