Lát sau Trương Quân mới có thể bình tĩnh lại, anh ta nhìn Mạc Hàn bằng ánh mắt như không thể tin nổi.
- Cậu bị điên rồi! Gan cậu lớn thật đấy, thế mà lại khiến cho 1 con người mang thai? Ôi trời ơi… Cậu đúng là cầm thú!
Mạc Hàn tức giận búng tay 1 cái, bộ ghế mà Trương Quân đang ngồi bỗng bị lật lại phía sau.
Hiển nhiên Trương Quân bị bị lộn cổ theo.
- Mạc Hàn! Cái tên khốn này, sao cậu dám… Ui cái lưng của tôi… Y tá đâu… Còn không mau đến đỡ tôi dậy ngay!
Y tá nghe vậy thì vội vàng chạy đến đỡ Trương Quân, còn những người khác thì vội kê lại bộ ghế vừa bị Mạc Hàn làm đổ.
Trương Quân tức tối nhìn cái con người gây ra hậu họa kia thì bất lực cũng chẳng làm được gì.
Theo như anh ta được biết thì từ trước đến nay Mạc Hàn chưa từng có người phụ nữ nào ở bên cạnh cả. Thật không ngờ hôm nay hắn lại dẫn 1 cô gái đến đây và nói rằng cái thai trong bụng cô ấy là của hắn?
Trương Quân rốt cuộc cũng nghĩ không ra vì sao Mạc Hàn lại có thể làm ra cái hành động to gan đến như vậy.
Hiện tại, theo như anh ta được biết thì Mạc Hàn vẫn chưa chính thức trở thành gia chủ Mạc Gia. Nếu như để cho mấy lão già kia biết được, nhất định cô gái kia sẽ không thể sống.
- Mạc Hàn, cậu sao có thể điên rồ như vậy chứ? Không phải tôi cấm cậu nhưng… Con người không thể mang thai huyết tộc thuần chủng đâu.
- Tại sao không thể chứ?
Trước sự khuyên ngăn của Trương Quân, Mạc Hàn vẫn tỏ ra thờ ơ như không quan tâm.
- Mạc Hàn!
Bỗng dưng Trương Quân thay đổi sắc mặt mà nghiêm túc nói với hắn.
Mà Mạc Hàn biết là Trương Quân đang lo lắng cho hắn.
Nhưng mọi chuyện cũng đã lỡ rồi, hắn không thể nào làm gì được khác. Hắn cũng không thể bỏ đứa bé.
Cuối cùng, Trương Quân không nhịn được mà lập tức đi về phía cái tủ kính lớn. Anh ta quét vân tay, cánh cửa lập tức mở ra. Sau đó, Trương Quân tìm kiếm giấy tờ gì đó trong tủ.
Lát sau, anh ta đã tìm thấy thứ cần tìm.
Trương Quân lập tức đem tập tài liệu đó đến cho Mạc Hàn.
- Cái này là cái gì?
Mạc Hàn nghi ngờ hỏi.
Đến nước này, Trương Quân cũng chẳng thể nào nở nụ cười như thường ngày nữa.
- Cậu xem đi đã.
Thế là Mạc Hàn liền cầm lấy tập tài liệu rồi mở ra xem. Trương Quân chần chừ 1 lúc rồi vào vấn đề ngay.
- Ở trong này có ghi chép về việc loài người mang thai con của huyết tộc. Tuy hiện tại có rất nhiều huyết tộc đang sống chung với con người, nhưng bọn họ khác xa với cậu. Vì vậy những đứa trẻ sinh ra không có gì bất thường, cũng chẳng gây hại cho bất cứ bên nào.
- Cậu cho tôi xem những cái này là có ý gì?
Dừng 1 lúc, Trương Quân tiếp tục.
- Trường hợp của cậu là chưa từng xảy ra. Vì cậu là huyết tộc thuần chủng, đáng lý ra thì cậu không nên xảy ra bất cứ quan hệ gì với con người mới đúng. Đứa bé nếu như giống cậu thì… Sau khi sinh nó ra… Mẹ nó sẽ ch.ết!
Nghe những lời nói của Trương Quân, Mạc Hàn sững sờ đến nỗi đánh rơi cả tập tài liệu trên tay.
- Có cách nào khắc phục không?
Trương Quân lập tức lắc đầu.
Từ khi anh ta tiếp quản cái bệnh viện này thì anh ta đã từng xem qua tất cả các căn bệnh mà bệnh nhân đã mắc phải. Thai phụ nào anh ta cũng đã gặp qua.
Tuy nhiên, trường hợp của Mạc Hàn và cái cô gái kia là trường hợp rất đặc biệt.
Trương Quân thở dài, đan hai tay vào nhau.
- Tôi không nghĩ người sáng suốt như cậu lại làm ra cái chuyện ngu ngốc như vậy đấy. Sao khi cùng với cô gái đó, cậu lại không dùng biện pháp phòng tránh chứ?
- Tôi cứ tưởng 1 lần sẽ không bị.
- Tôi có nên phải khen cậu “mạnh” không đây? 1 lần mà có thể khiến con người ta mang thai.
Mạc Hàn gạt đi không có nói gì nữa.
Không biết qua bao lâu, bác sĩ và y tá đưa Tư Vân ra ngoài.
Mạc Hàn thấy vậy thì vội đi đến nắm lấy tay cô rồi hỏi.
- Có sao không?
Tư Vân lắc đầu.
Bên kia, bác sĩ liền đưa kết quả kiểm tra cho Trương Quân xem qua rồi báo cáo.
- Cơ thể của thai phụ hoàn toàn bình thường. Nhưng… Cái thai trong bụng cô ấy…
Nghe đến đây, Trương Quân liền hiểu ngay. Anh ta liền đưa kết quả cho Mạc Hàn rồi nói với những bác sĩ và y tá đang có mặt ở đây.
- Mọi người có thể ra ngoài hết. Hãy nhớ đấy, tất cả những chuyện xảy ra ở đây, nửa chữ cũng không được kể cho bất kỳ ai!
- Vâng thưa giám đốc.
Đợi cho bọn họ đi rồi, Trương Quân mới không nhịn được trách móc Mạc Hàn.
- Đấy, cậu thấy tôi nói có sai không? Cái thai của cậu sẽ khiến cho cơ thể của cô ấy ngày càng suy kiệt. Cái thai càng lớn thì t.ính m.ạng của cô ấy sẽ càng gặp nguy hiểm hơn.
Mạc Hàn không xem kết quả mà nắm lấy cổ tay của Tư Vân rồi nói.
- Vậy thì từ giờ tôi phải trông cậy vào cậu rồi.
- Là có ý gì?
- Sau này tôi sẽ thường xuyên dẫn cô ấy đến đây. Nếu như ngày nào đó cô ấy xảy ra chuyện tại bệnh viện này thì chính ngày đó tôi sẽ phát nát nó!