Một đòn Hắc sơn quyền lại được tung ra với lực còn mạnh hơn hẳn những lần trước, quyền ý sắc bén nhắm thẳng vào ngực của đối thủ.
Mắt thấy quyền kình đã ở trước mặt nhưng Trần ngọc lại không hề tỏ ra bối rối trên khóe môi của hắn còn nở một nụ cười đầy khó hiểu, hắn ta không né tránh ngược lại còn xông thẳng về phía trước tung ra một quyền.
Thốn quyền.
Lý vân vũ trước giờ vẫn luôn lo lắng nhưng ngay khi nghe đến 2 chữ Thốn quyền thốt ra từ phía Trần ngọc sắc mặt của ông ta chợt biến đổi, ông ta đập mạnh xuống bàn một chưởng rồi hét lớn: “cẩn thận”.
Thốn quyền vốn không mấy xa lạ với những người tu luyện tự do vì nó vừa dễ tu luyện, uy lực lại cực mạnh, có thể nói nếu Thốn quyền đánh trúng mục tiêu thì có thể dễ dàng đánh gục những tu luyện giả cùng cấp tuy nhiên trong mắt của các tu luyện giả như Lôi kiếm sơn trang thì Thốn quyền chẳng khác nào gân gà. Nói như vậy vì thứ nhất Thốn quyền yêu cầu phải tụ lực trong một thời gian dài, trong khoảng thời gian tụ lực người sử dụng Thốn quyền không được phép vận dụng Tiên thiên chân khí. Thứ hai Thốn quyền chỉ có thể đánh thẳng về phía trước nên đối thủ có thể né tránh một cách dễ dàng, chính vì hai nguyên nhân này mà những người tu luyện có hệ thống vốn không để nó vào mắt.
Nhưng trong một trận đấu như thế này rõ ràng việc có thể duy trì Thốn quyền là khó khăn dường nào, nếu không có một tinh thần sắt đá Trần Ngọc không thể nào tung ra một đòn đánh đúng thời điểm đến như vậy.
Ầm, âm thanh va chạm một lần nữa vang lên nhưng khác với những lần trước bóng ảnh bị đánh văng ra xa lại là Lý thừa phong còn Trần ngọc chỉ bị đẩy lùi vài bước mà thôi.
Không chỉ tất cả mọi người cảm thấy không thể tiếp thu mà ngay cả Lý thừa phong cũng nhất thời không cách nào tiếp nhận, một người mới bước vào tu luyện 1 tháng có thể tiến đến khuếch mạch kỳ đã là một kỳ tích làm sao có thể luyện thành 1 tuyệt kỷ uy lực đến như vậy. Thoạt nhìn cơ thể hắn không có tổn thương gì lớn nhưng chính hắn mới sâu sắc cảm nhận được đan điền của hắn đã có dấu hiệu tổn thương nếu còn miễn cưởng sử dụng tiên thiên chân khí hắn có thể sẽ trở thành một phế nhân, điểu này khiến hắn như muốn phát điên nhưng lại không có cách nào bộc phát.
Trần ngọc dường như cũng không khá hơn Lý thừa phong là mấy, nếu chỉ xét về phương diện bề ngoài có thể thấy tổn thương hắn phải gánh chịu còn có phần nghiêm trọng hơn. Vừa rồi phải chịu hàng trăm quyền của Lý thừa phong cơ thể của hắn đã có phần không gánh chịu nổi nữa rồi, chỉ là hắn đang cắn răng đè ép nó xuống mà thôi. Máu từ khóe môi đang rĩ ra, cơ thể cũng có nhiều chổ xuất huyết tuy nhiên hắn vẫn có thể miễn cưỡng sử dụng tiên thiên chân khí.
Thoạt nhìn thế trận có lẽ mọi người sẽ cho rằng phần thắng nghiêng về phía Lý thừa phong nhưng chỉ có người trong cuộc mới biết được rằng Trần ngọc mới là người chiếm thế thượng phong.
- Ta thấy trận đấu này không nên tiếp tục nữa, hay là xem như hòa có được hay không vậy Lý bang chủ, Đồng thiện quay sang thăm dò ý kiến của Lý vân vũ.
Lý vân vũ khẻ cắn môi, hắn vốn là người rất quyết đoán nhưng thế cục này thật sự khiến hắn phải do dự. Thông qua quan sát của hắn thì tình huống của Lý thừa phong có vẽ không tốt lắm bằng chứng là cho đến lúc này hắn ta vẫn chưa thừa thế tấn công nhưng nếu chấp nhận một kết quả hòa tiền đồ của Lý thừa phong ở Lôi kiếm sơn trang sẽ gặp trở ngại rất lớn. Lý vân vũ khẻ nhìn về phía Lý thừa phong rồi hô lớn: “Kim xà bang ta vốn không phải là dạng ỷ thế hiếp người, trận đấu này cứ xem như là hòa vậy”.
Trần ngọc thể lực đã sa sút nhưng ánh mắt vẫn vô cùng sắc bén, hắn khẻ nhìn về phía của Lý vân vũ hành lễ: “đa tạ Lý bang chủ hạ thủ lưu tình”, rồi hắn quay sang khẻ hành lễ với Đồng thiện trưởng lão.
Đồng thiện cũng chỉ chờ có vậy, ông ta nhanh chóng tuyên bố kết quả trận đấu: “ta tuyên bố trận đấu kết thúc với kết quả hòa chiến lợi phẩm lần này sẽ do Liên Thành thương hội ta xử lý sau đó sẽ chia đều cho cả 2, hiềm khích giữa Kim xà bang và Quang minh hội xem như được giải quyết từ nay về sau không nhắc đến nữa”.
Lý vân vũ khẻ hừ một tiếng, kết quả này hắn thật không muốn tiếp nhận, hắn ta nhanh chóng tiến đến vị trí của Lý thừa phong: “Tình trạng của con thế nào rồi”.
Lý thừa phong cảm thấy vô cùng hổ thẹn: “Hài nhi tạm thời vẫn ổn chỉ là đan điền có chút tổn thương”.
Sắc mặt Lý vân vũ khẻ tối sầm lại, hắn ta thật sự đã nổi giận rồi, khẻ ra hiệu cho thuộc hạ dìu Lý thừa phong trở về Kim xà bang lúc đi ngang qua vị trí của Trần ngọc hắn dùng âm điệu chỉ đủ cho 2 người nghe: ta còn giữ một bằng hữu của ngươi, tối nay đến gặp ta.
Trần ngọc khẻ cười: e là ta không thể phụng bồi Lý bang chủ được rồi, câu nói đầy ẩn ý này càng làm bùng thêm lửa giận trong lòng Lý vân vũ nhưng trước sự chứng kiến của mọi người hắn cũng chỉ đành ôm một bụng uất nghẹn mà thôi.
- Trần tiểu hữu mọi chuyện vẫn ổn chứ, Đồng thiện vẫn tỏ ra vô cùng quan tâm đến Trần ngọc.
- Cảm ơn Đồng trưỡng lão đã quan tâm, ta vẫn ổn nhưng chắc là phải phiến Liên Thành thương hội một phen, vừa dứt câu Trần ngọc đã lảo đảo rồi nằm xuống sàn thể lực của hắn đã cạn kiệt rồi.
Trận quyết đấu giữa Kim xà bang và Quang minh hội đã kết thúc với kết quả hòa, đối với những người bình thường thật sự cũng không ảnh hưởng nhiều nhưng đối với những người tu luyện tự do đang phải ngày ngày kiếm sống bằng việc mạo hiểm tính mạng lại có ý nghĩa vô cùng lớn. Trước nay họ vẫn bị Kim xà bang chèn ép đến không thể thở nổi vốn muốn tìm một nơi để nương tựa nhưng lại không biết phải tìm ở đâu, Quang minh hội mặc dù đã được thành lập từ lâu nhưng nó vẫn chưa phải là đối trọng của Kim xà bang nhưng bây giờ xem ra đã khác, có thể khiến một người chưa từng tu luyện trong vòng một tháng đánh hòa với một tu luyện giả đây có thể nói tiềm lực của họ tuyệt không hề nhỏ, đây chính là tiếng chuông vang vọng thông báo cho sự xuất thế của Quang minh hội. Những người muốn bước vào con đường tu luyện giả cũng như những tu luyện giả tự do không có tiềm lực thật sự đã động tâm rồi.