Cũng trong một tháng này hắn không về, cô ở trong căn biệt thự cũng thoải mái hơn. Sáng đi học, chiều về lại phụ giúp mọi người trong biệt thự việc nhà. Hôm nay cũng vậy, vì là cuối tuần nên cô đã hẹn Anh Thư qua nhà chơi, cho nên mới sáu giờ sáng cô đã thức dậy. Vệ sinh cá nhân xong cô bước xuống nhà bếp, thấy a Lan, a Hoa đang chuẩn bị đồ ăn sáng, cô vui vẻ chạy lại mà bắt tay vào phụ mọi người làm.
Ban đầu khi cô bước vào nơi đây để phụ lần đầu tiên, đã bị hai cô bé này ngăn cản lại. Họ cuống cuồng van xin cô đừng đụng vào vật dụng của nhà bếp, nơi đây khá bụi bặm do bột và cuống rau sót lại.
- Thiếu phu nhân, người đừng chạm vào nhũng việc này, hãy để đấy chúng em tự làm.
- Không sao, các em cứ làm việc của mình đi. Ta chỉ muốn tìm chút gì dó để làm cho khuây khỏa mà thôi. Các em cứ mặc kệ ta đi.
Hai cô hầu, cứ đảo mắt nhìn qua lại nhau, rồi lại nhìn cô. Họ không biết nên làm thế nào. Nếu để quản gia thấy họ để cô vào bếp thì họ xong đời mất. Như hiểu ý của cả hai, Uyển Nhi tiến tới đẩy họ lại phía bếp rồi tươi cười nhìn họ.
- Nào làm thôi.
Vậy là họ cũng khuyên cô không lại nên đành để cô muốn làm gì thì làm. Thời gian qua dần, đến bây giờ họ dường như đã quen với việc thiếu phu nhân phụ giúp họ việc nhà.
Khoảng mười giờ trưa, Anh Thư cuối cùng cũng tới. Vừa đậu xe vào sân đã nhảy tọt ra chạy lại ôm cô háo hức nói.
- Woaa… Uyển Nhi, biệt thự của gia đình chồng cậu cũng lớn quá rồi đấy!.
- Cũng bình thường mà. Đi mình dắt cậu đi dạo nhé. Chờ a Lan, a Hoa nấu xong thì mình cùng vào dùng bữa.
Nói xong cô nắm tay cô bạn thân của mình đi dạo quanh sau vườn. Nơi đây có một vườn hoa lớn, được trồng rất nhiều loại hoa theo mùa. Tiến vào sâu bên trong vừa hoa, ở trung tâm của vườn có một hồ nước khá lớn, không xa đấy là một cây cổ thụ. Phía dưới cây, có gắn một chiếc xích đu được làm theo phong cách Châu Âu, hai bên trụ đỡ được quấn bằng hoa giấy đủ màu sắc và phía trên giá đỡ được quấn quanh bằng hoa hồng. Mỗi ngày, cô đều sẽ ra đây đọc sách vào buổi chiều khi đi học về hoặc buổi tối để hít thở không khí trong lành.
Kéo tay của Anh Thư lại phía chiếc xích đu ngồi, cả hai nói chuyện rất vui vẻ. Đúng lúc này, quản gia từ trong nhà bước ra mời hai người vào dùng cơm trưa. Vui vẻ cất bước vào bên trong, cả hai tới bàn ăn dùng bữa xong thì lại dắt tay nhau đi mua sắm.
Ngày tháng của cô thời gian không có hắn dường như rất thoải mái, chỉ có ba mẹ chồng cô là lo lắng cô sẽ không vui, nên họ rất hay hỏi thăm tình hình của cô. Nhưng thấy tâm trạng cô rất tốt không có gì là buồn phiền khiến hai người khá an tâm. Chỉ mỗi đứa con trai của hai người là họ hoàn toàn không liên lạc được, đến gặp trực tiếp thì hắn lại né tránh. Ông bà cũng hết cách.
________.
Tính đến nay, cũng đã hai tháng nữa hắn không trở về biệt thự. Trên các mặt báo liên tục đưa tin hắn dường như rất cưng chiều cô người tình nhỏ. Không những rót tài nguyên cho cô ả, khiến cô ả từ một diễn viên hạng A trong vòng ba tháng đã trở thành một ảnh hậu. Được hắn mua nhà riêng, mua xe riêng cho. Khiến ả rất vui mừng.