Dựa theo lịch trình sau khi thay đổi, Mạn Nhu lúc này hẳn phải mặc bộ nội y hở hang thiếu vải kia xuất hiện trước công chúng, hơn nữa sau khi chụp ảnh xong, còn chấp nhận lời phỏng vấn của phóng viên.
Bọn họ vốn dĩ cho rằng có thể thấy vóng dáng đẹp đẽ của Mạn Nhu, không ngờ rằng...
"Tôi muốn nói rõ với các người một chuyện, tôi từ chối chụp quảng cáo lần này, hơn nữa sẽ mãi mãi không bao giờ mặc thứ đồ rác rưởi đó của mấy người."
"Cô nói gì?"
Mấy ông chủ này bị Mạn Nhu ở trước mặt trách mắng, sắc mặt đều trở nên khó coi.
Lạc Phong trực tiêp kéo Mạn Nhu lại: "Tôi đồng ý cô sắp xếp chuyện phỏng vấn trước, cô đừng có mà càng quấy như vậy, chuyện quảng cáo này bàn lại sau."
Mạn Nhu liếc hắn ta một cái, trực tiếp hất bỏ bàn tay đang nắm lấy tay mình của anh ta, nàng đã đoán trước được Lạc Phong sẽ không dễ dàng đồng ý như vậy, hắn chỉ đang muốn kéo dài thời gian của mình.
Nàng lập tức lên giọng: "Quảng cáo này tôi không hề tự nguyện chụp, là công ty giải trí Huy Hoàng dựa vào điều khoản ngang ngược uy hiếp tôi, tôi sẽ chịu trách nhiệm trước công chúng, từ chối chụp quảng cáo cho loại sản phẩm không ra gì này."
"Hôm nay tôi không chụp, sau này cũng tuyệt đối không chụp."
"Ranh giới cuối cùng của tôi không người nào có thể thay đổi."