An Nhã rất không để tâm....
Việc sắp xếp cho Mạc Yến đến thành phố T làm, An Nhã càng nghĩ lại càng thấy có gì đó sai sai... rõ ràng nhà của hai người đều ở thành phố C, làm việc luôn tại thành phố C có phải tốt hơn không?
Giờ bố trí cho Mạc Yến đến một thành phố khác, càng thấy Bắc Tân Khởi có động cơ không đơn thuần.
- Nha đầu, mẹ nói cho con biết,trước khi làm rõ lòng dạ đàn ông, thì con phải vững vàng chút, đừng đến lúc bị đau khổ lại hỏi vi sao.
An Nhã nhẹ nhàng mà nghiêm nghị nhắc nhở Mạc Yến.
- Mẹ, mẹ đang nói gì vậy chứ?
Mạc Yến cạn lời, mẹ nói vậy sao nghe giống như cô bỏ nhà theo Bắc Tân Khởi đến đây không bằng?
- Con thông minh vậy, mẹ nói vậy mà con không hiểu sao?
An Nhã mỉm cười,nụ cười đầy ý vị.
Không phải An Nhã quá coi trọng truyền thống... tư tưởng của An Nhã cũng chỉ giống như bao người mẹ khác nghĩ cho con cái mà thôi, người trẻ tuổi, cô nam quả nữ ở cùng một nơi, vấn đề tế nhị là rất dễ nảy sinh... Bắc Tân Khởi giờ đang nghĩ gì,An Nhã còn chưa làm rõ, chả may mà có gì đó sai,giữa hai người lại phát sinh quan hệ... thì sau này thật khó mà xử lý.
- Mẹ đừng nói kiểu đó đi mà!
Mạc Yến chả cần đoán cũng vẫn biết rõ biểu cảm trên khuôn mặt mẹ cô lúc này.
Tại sao càng ngày cô lại càng thấy An Nhã giống như một chú hồ ly mưu mô chứ?
- Mẹ nói gì sai à?
An Nhã tiếp tục nói chuyện với cô.
Mạc Yến đang định trả lời thì,cửa phòng tắm mở ra một chút,giọng Bắc Tân Khởi vọng ra:
- Không phải định vào tắm sao? Còn không nhanh lên?
Mạc Yến hóa đá, ánh mắt từ từ nhìn xuống màn hình chiếc điện thoại của mình.
Định lấy tay bịt loa điện thoại lại nhưng đã chậm một bước, tiếng An Nhã vang lên:
- Đi vào tắm??
Mạc Yến: "..."
- Cùng tắm????
Giọng nói của An Nhã rõ ràng đã thay đổi...
- Mẹ.... không phải...
Mạc Yến định giải thích thì tiếng nói của Bắc Tân Khởi lại vang lên:
- Vào thì tiện tay cầm cho anh chiếc khăn tắm ở trên giường nhé!
Nghe đến đây thì, đầu dây điện thoại bên phía An Nhã hoàn toàn im lặng.
Mãi lúc lâu sau vẫn không có động tĩnh gì...
Bắc Tân Khởi trong phòng tắm còn gọi Mạc Yến vào, lại còn kêu Mạc Yến cầm khăn tắm vào luôn hộ.... hai đứa đã phát triển đến mức thân mật thế này rồi sao? Vậy mà người làm mẹ như An Nhã lại không hay biết gì...
An Nhã bỗng thấy, Bắc Tân Khởi cố ý xếp cho Mạc Yến đến thành phố T là để hai người tận hưởng thế giới hạnh phúc của hai người mà....
Chả trách lại đi cùng Mạc Yến như vậy!
Mạc Yến khóc không ra nước mắt, giờ cô có giải thích thế nào cũng không được rồi mà...
Bắc Tân Khởi đợi mãi không thấy Mạc Yến trả lời liền thò đầu ra hỏi:
- Sao thế?
Giọng nói đầy vẻ vô tội...
Mạc Yến lườm hắn một cái dài thật dài, một tay thì đè chặt chỗ loa điện thoại để tránh giọng nói của hắn tiếp tục truyền tới tai An Nhã.... quay người lại không ngừng làm động tác ra tín hiệu im lặng...
Đầu dây bên phía An Nhã im bặt rất lâu.... rồi vang lên tiếng quát lớn:
- Mạc Yến, con giải thích rõ ràng cho ta!!!!!!!!!
Chiếc miệng nhỏ xinh của cô mấp máy, định giải thích,thì.... Bắc Tân Khởi đứng trong phòng tắm mãi mà không thấy Mạc Yến đâu nên liền quấn tạm một chiếc khăn tắm nhỏ rồi đi ra ngoài, bước đến bên cô:
- Muộn thế này rồi ai còn gọi điện?
Cầm lấy điện thoại của cô, cũng không xem là cô đang nói chuyện với ai,nhấn nút tắt cuộc gọi...
Tiếng ngắt điện thoại tút tút tút... vang lên khiến An Nhã thêm tức giận...
Tên tiểu tử này dám tắt điện thoại của mình????
Con gái còn chưa gả cho hắn mà hắn dám chọc tức nhạc mẫu đại nhân vậy sao????