• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tiêu Tiêu nhìn sắc mặt Kê Du Cẩn, giọng nói mang theo xin lỗi: “Có phải tôi nói sai gì không? Thật ra cũng không sao cả đâu, horse đã sớm ra xã hội kiếm tiền, lại đẹp trai như vậy, chắc chắn sẽ gặp được rất nhiều cám dỗ, có đôi khi không cầm lòng được cũng rất bình thường.”

Kê Du Cẩn có hơi miễn cưỡng cười cười: [Tôi không có để ý. Quá khứ của cậu ấy không thể thay đổi, cho nên tôi chỉ để ý đến tương lai của tôi và cậu ấy mà thôi.]

“Anh có thể nghĩ vậy thì tốt rồi, lỡ như chỉ vì một lời nói của tôi lại khiến hai người nảy sinh mâu thuẫn, tôi còn không bị áy náy chết à.” Tiêu Tiêu làm ra bộ dạng nhẹ nhõm.

Một bữa cơm, một người lòng mang quỷ quái, một người ăn mà không biết mùi vị gì.

Cơm nước xong, Tiêu Tiêu gọi người phục vụ đến tính tiền.

“Tổng cộng 1300 tệ.” Người phục vụ nhìn Kê Du Cẩn nói.

Tiêu Tiêu đưa thẻ tín dụng qua: “Tôi trả cho, đã nói tôi mời rồi mà.”

Kê Du Cẩn biết rất ít về các lễ nghi xã giao cầu kỳ, tự nhiên cũng không có ý muốn tranh trả tiền. Trong mắt anh, một bữa cơm mà thôi, cũng không phải là không trả nổi, bởi vậy cơ bản không để bụng.

Nhân viên phục vụ thấy Kê Du Cẩn không có ý muốn chủ động trả tiền, liền nhận lấy thẻ của Tiêu Tiêu.

Trả tiền xong, hai người rời khỏi tiệm ăn, đột nhiên Tiêu Tiêu cười ra tiếng.

“Hồi nãy lúc tính tiền, nhân viên phục vụ kia chắc chắn nghĩ anh sao lại không lịch sự gì cả, lại để tôi là một cô gái trả tiền cho.”

Kê Du Cẩn không cảm nhận được đây có gì buồn cười, nhưng cũng lễ phép cong cong khóe miệng cười đáp lễ, sau đó lịch sự hỏi: [Tôi phải về tiệm làm việc đây, cậu có muốn đến ngồi chơi một lát không?]

“Tôi nên đi… hay là không nên đi đây?” Tiêu Tiêu cố ý hỏi.

Thấy Kê Du Cẩn bị cậu hỏi có chút xấu hổ, Tiêu Tiêu mới cười nói: “Chọc anh thật là thú vị mà, bởi vì anh sẽ đối xử với những lời người khác một cách nghiêm túc, thật đáng yêu! Khó trách horse thích anh như vậy… Thôi không nói nữa, tôi còn một vài chuyện khác, chúng ta tạm biệt ở đây đi.”

“Có duyên gặp lại.” Lời cuối cùng của Tiêu Tiêu này, mang hàm ý sâu xa.

Kê Du Cẩn cũng không biết tâm tư của Tiêu Tiêu, nhưng theo bản năng anh cảm giác được mình không thể làm bạn được với Tiêu Tiêu. Tuy rằng Tiêu Tiêu nhiệt tình hào phóng, nhưng Kê Du Cẩn vẫn không nhịn được sinh lòng phòng bị với cậu ta, không giống lúc đối mặt với Phi Ngư, có thể thẳng thắn thân thiết đối xử với nhau.

Ban đêm, lúc nghỉ ngơi sau thời gian triền miên, Nhiếp Câu ôm Kê Du Cẩn hỏi: “A Cẩn, hôm nay anh có tâm sự gì sao? Em phát hiện lúc anh về đến giò vẫn luôn thất thần.”

Kê Du Cẩn quả thật có tâm sự.

Không ai có thể thật sự không thèm để bụng quá khứ của người trong lòng, bởi vậy anh cũng không phải thoải mái như những lời nói cùng Tiêu Tiêu. Giờ phút này hai người ôm nhau, Kê Du Cẩn có thể cảm giác được mê luyến của Nhiếp Câu đối với mình, nhưng anh vẫn không nhịn được mà nghĩ, trước đây lúc Nhiếp Câu ở bên người khác, có phải cùng trầm mê trong vui sướng thân thể hay không?

Trước kia, Nhiếp Câu cũng đối xử cực kỳ dịu dàng với người khác thế này sao? Người kia, hoặc nói là những người kia, là nam hay nữ? Bọn họ hiện tại còn liên lạc với Nhiếp Câu không?

Kê Du Cẩn nhớ đến một cụm từ mình đã đọc qua -- tìm kiếm cái lạ. Anh nghĩ, Nhiếp Câu có phải cũng mang tâm lý tìm kiếm cái lạ với anh không? Suy cho cùng thì ở phương diện nào đó, quả thực anh không giống như người bình thường, một người làm sao cũng sẽ không phát ra được âm thanh, thân thể còn có cấu tạo đặc biệt như thế, hẳn là có thể thỏa mãn được lòng người muốn nếm thử cái lạ nhỉ?

Những suy nghĩ đó, Kê Du Cẩn tất nhiên sẽ không thể nói cho Nhiếp Câu. Anh tìm một cái cớ, viết vào lòng bàn tay Nhiếp Câu: [Ở bên anh, có ảnh hưởng đến sự nghiệp của em không?]

“Anh nói chuyện livestream trò chơi ấy hả? Thì ra anh lo lắng là chuyện này sao? Yên tâm đi, dĩ nhiên sẽ có ảnh hưởng, nhưng mà đều là ảnh hưởng tốt. Hôm qua sau khi em công khai, hôm nay em đã tăng thêm rất nhiều fans đó. Anh không ngờ được những fans mới đó đối đãi với em thế nào đâu, gì mà thẳng thắn, dũng cảm, thâm tình mấy từ linh tinh, khen đến em cũng ngại móc mỉa fans trong phòng livestream.”

[Vậy là tốt rồi.]

Giống như Nhiếp Câu đã nói với Kê Du Cẩn như vậy, công khai tình yêu trừ lúc ban đầu bị một số người công kích, tiếp theo ngược lại hấp dẫn không ít người chú ý đến hắn.

Hiện giờ tư tưởng của người trẻ tuổi tương đối cởi mở, hai năm trước Luật hôn nhân đồng tính được thông qua, càng làm gia tăng sự bao dung của xã hội với đồng tính luyến ái, còn có rất nhiều cô gái thích chèo CP trầm mê văn hóa hủ. Đôi Nhiếp Câu và Kê Du Cẩn có giá trị nhan sắc cao, thoạt nhìn cảnh đẹp ý vui, chính chủ còn luôn thích show ân ái, không phải là nơi tốt nhất để gặm CP sao? Sớm follow sớm gặm được kẹo!

Nói ngắn lại, trong mắt người khác Nhiếp Câu là bị conditinhyeu làm lú đầu óc làm ra hành động khác người, cuối cùng lại được lợi nhiều hơn hại.

Sức chiến đấu của fan CP có bao nhiêu mạnh mẽ? Trong khoảng thời gian ngắn, độ hot của Nhiếp Câu hầu như đã theo kịp một vài streamer hàng đầu. Chẳng qua bởi vì thời gian livestream ngắn ngủi, không đủ nội tình, độ trung thành của fans so ra vẫn kém người khác, còn không thể quang minh chính đại quảng bá rùm beng là streamer đệ nhất mà thôi. Nhưng thành tích này, cũng đủ khiến Nhiếp Câu trở thành người mới nổi nhất khu trò chơi ở nền tảng livestream Mắt Mèo, được mời đến tham gia buổi lễ long trọng cuối năm do nền tảng livestream tổ chức.

Nền tảng livestream Mắt Mèo là nền tảng livestream lớn nhất hiện nay, những streamer có thể đến buổi lễ cuối năm đều không phải hạng vô danh tiểu tốt. Sự hoành tráng long trọng của buổi lễ thậm chí không thua kém những công ty giải trí khác tổ chức.

Làm người mới nổi nhất trong khu livestream trò chơi, Nhiếp Câu vẫn không được tính là một nhân vật quan trọng, nhưng người đẹp luôn nổi bật ở một nơi nào đó, hơn nữa có trụ cột của nền tảng là Tiêu Tiêu giúp hắn giữ thể diện, người khác không muốn chú ý đến hắn cũng khó.

“Anh là streamer giải trí, chỗ ngồi cách tôi rất xa, tôi vẫn nên đi tìm bọn Phi Ngư bên khu trò chơi là được rồi.” Nhiếp Câu nói với Tiêu Tiêu.

Tiêu Tiêu túm hắn đi hướng khác: “Đợi chút lại đi qua, tôi có tin tốt muốn nói với cậu…”

Nhiếp Câu nhẹ nhàng tránh thoát bàn tay Tiêu Tiêu, khẽ nhíu mày nói: “Có chuyện thì nói, lôi lôi kéo kéo làm gì? Cậu thì không sao rồi, tôi là người đã có gia thất, lúc nào cũng cần phải chú ý những chi tiết này.”

Trong lòng Tiêu Tiêu khó chịu, trên mặt lại không thể không làm ra vẻ bình tĩnh: “Rồi, cậu có gia thất rồi cậu giỏi nhất ok? Tôi mang đến cơ hội kiếm tiền cho cậu, cậu muốn đi hay không?”

Nhiếp Câu im lặng một lúc, hỏi cậu ta: “Cơ hội gì? Có thể kiếm bao nhiêu? Tôi nói trước, làm ăn không thể ra ánh sáng thì đừng nói với tôi, tôi là…”

Tiêu Tiêu vô cùng không ưu nhã trợn mắt với Nhiếp Câu: “Cậu là người đã có gia đình rồi đúng không? Thoạt nhìn tôi giống dẫn mối lắm sao? Tôi còn có thể bán cậu đi hay gì? Là quảng cáo thiết bị ngoại vi trò chơi, tôi chỉ giới thiệu cho cậu quen biết với người bên kia mà thôi, người ta có mướn cậu hay không còn không chắc chắn đâu.”

“Quảng cáo này sau khi chụp xong sẽ được phát trên nền tảng livestream và các trang web chuyên up videos liên quan đến trò chơi này, một khi cậu nhận được rồi, một năm tiếp theo không thể nhận quảng cáo cho các sản phẩm tương tự, bởi vậy nói là quảng cáo, kỳ thật tương đương với một cái đại ngôn nhỏ. Yêu cầu cao, nhưng thù lao cũng cao, một khi nhận được, thù lao ít nhất cũng 50 vạn tệ trở lên.”

“Đi.” Nhiếp Câu dứt khoát lưu loát trả lời.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK