--!!!
Fans ở phòng livestream bị hành động này làm cho sợ ngây người.
Kê Du Cẩn còn ngạc nhiên hơn fans trong phòng livestream nữa, thậm chí có chút bối rối, luống cuống tay chân muốn kéo Nhiếp Câu lên.
Nhiếp Câu đè lại đầu gối Kê Du Cẩn, ngăn động tác đứng dậy của anh: “A Cẩn, anh ngồi yên đừng động đậy, cho em vài phút nói xong những lời cần nói đã.”
Cậu ấy muốn nói cái gì? Kê Du Cẩn có hơi hoảng hốt, lại nghe lời không dám nhúc nhích nữa.
Nhiếp Câu hít sâu một hơi, bày hết tất cả hồ sơ hắn đang cầm trên tay cho anh xem.
“Đây là giấy chứng nhận quyền sử dụng đất ở quê nhà em, một địa phương nhỏ thâm sơn cùng cốc, một cái nhà vừa cũ vừa rách nát, không đáng giá bao nhiêu tiền.
“Đây là giấy chứng nhận cổ phần sở hữu, chính là việc đầu tư em đã nói với anh trước đó. Tiền tích cóp của em đều ném vào đó, trước mắt vẫn chưa có lợi nhuận gì, sau này cũng chưa xác định.”
“Đây là bảo hiểm em mua, người được hưởng ghi tên của anh.”
“Đây là thẻ ngân hàng duy nhất của em, mỗi số tiền thu nhập của em đều cất nơi này, mật mã là ngày anh và em quen biết nhau. Nhưng mà vì mới đầu tư một khoản tiền lớn ra ngoài nên số dư không được bao nhiêu.”
“Đây là bản di chúc đã được công chứng, cho dù tương lai sau này xảy ra điều gì đi chăng nữa, anh vẫn là người thừa kế duy nhất của em.”
Nhiếp Câu đưa những thứ này vào tay Kê Du Cẩn: “Đây là tất cả của cải của em, bây giờ em đưa cho anh hết, còn có chính bản thân em nữa. Nếu anh không chê, A Cẩn, kết hôn với em nhé?”
Một đống đồ trong tay như tỏa ra hơi nóng thiêu đốt, khiến tay Kê Du Cẩn run rẩy, đồng thời anh quý trọng mà nắm chặt, sợ sẽ rớt xuống mặt đất dính bụi bẩn. Lúc này Kê Du Cẩn không biết phải diễn tả cảm xúc mình như thế nào, cũng không biết phải làm sao, chỉ có nước mắt không thể khống chế, theo tâm tình của anh mà rơi xuống.
Nhiếp Câu nhìn thấy Kê Du Cẩn rơi nước mắt liền không khỏi đau lòng, đưa tay nhẹ nhàng lau cho anh, tiếp tục nói: “Việc hôm nay em livestream ra ngoài, tất cả mọi người hẳn đã biết, là em mặt dày theo đuổi anh. Em không phải là người tốt gì, nếu ngày nào đó tình cảm chúng ta tan vỡ, vậy nhất định là do em phản bội tình cảm này, cô phụ anh, đến lúc đó để cho toàn thế giới chửi mắng em, bị vĩnh viễn ghim lên cột sỉ nhục, không xứng đáng tồn tại trên thế giới này…”
Kê Du Cẩn hoảng loạn lấy tay che miệng Nhiếp Câu, ngăn cản hắn tiếp tục nói. Nhưng mà lúc này Nhiếp Câu đã cơ bản nói hết những lời cần nói, hắn kéo tay Kê Du Cẩn, lặp lại lần nữa: “Chúng ta kết hôn đi, có được không?”
Kê Du Cẩn sao có thể từ chối được? Anh rơi nước mắt gật gật đầu, bổ nhào vào lòng Nhiếp Câu, ôm chặt lấy hắn.
Phòng livestream đã nổ tung, lần này không ai khịa Nhiếp Câu, đều bàn tán về màn cầu hôn có một không hai này.
-- Hu hu… tôi lại tin tưởng tình yêu rồi!
-- Cảm động quá đi!
-- Tuy rằng streamer luôn thích show ân ái, nhưng không ngờ sẽ yêu anh giai đến mức đó.
-- Tui khóc rồi, tuy rằng không có hoa không có nhẫn, streamer cũng không có một lời âu yếm thề non hẹn biển, nhưng tôi lại cảm động hơn bất kỳ lời âu yếm nào!
-- Đây là màn cầu hôn chân thành nhất tôi từng thấy, lấy hết của cải làm sính lễ, dùng lời nói cực đoan để hứa hẹn với đối phương mình vĩnh viễn không thay lòng. Hu hu … đây là tình yêu thần tiên gì vậy!
-- Quan trọng nhất chính là, streamer lấy hết của cải của mình ra, còn cảm thấy không đủ, sợ anh giai sẽ ghét bỏ.
-- Rốt cuộc là có bao nhiêu yêu thương một người, mới có thể không chừa lại đường sống nào cho bản thân? Có thể tưởng tượng được, trừ phi streamer không thay lòng, nếu không anh ấy thật sự sẽ không còn chốn dung thân trên đây nữa.
-- Có lời thề hôm nay, sau này dù cho anh giai chủ nhà thay lòng đổi dạ trước, mọi người cũng chỉ mắng chửi streamer thôi. Việc này cũng quá được ăn cả ngã về không rồi!
-- Tình yêu thần tiên! Ai chuyển Cục dân chính đến đây luôn được không? Để bọn họ kết hôn ngay bây giờ!
Cầu hôn thành công, Nhiếp Câu đóng livestream, nhưng đoạn video cầu hôn của hắn lại lan truyền với tốc độ chóng mặt, trong một đêm đã leo lên hot search.
#Màn cầu hôn chân thành nhất trong lịch sử# #Đây mới gọi là hứa hẹn# #Tình yêu không lối thoát#
Đề tài liên quan một cái lại tiếp một cái, rất nhanh lan truyền trên internet.
Chung cư lạnh lẽo, Phi Ngư nhìn thấy video trên mạng, lau lau khóe mắt, trong lòng tràn ngập chúc phúc và hâm mộ. Cậu không có được hạnh phúc của mình, có thể nhìn thấy người khác hạnh phúc cũng tốt. Ít nhất chứng minh rằng trên đời vẫn có tình yêu tốt đẹp, chỉ là cậu không may mắn gặp được mà thôi.
Mà ở một nơi khác, Tiêu Tiêu mất khống chế đập nát đồ vật trong phòng, cho đến khi sức cùng lực kiệt mới ngồi bệt xuống đất khóc lớn. Tại sao Nhiếp Câu phải tuyệt tình đến như vậy? Ngay cả một chút cơ hội mình cũng không có sao…
Cư dân mạng bàn tán, Nhiếp Câu cũng không quan tâm. Hắn tra hoàng lịch, ngày hôm sau chính là ngày hoàng đạo, thích hợp lôi kéo Kê Du Cẩn đến Cục dân chính đăng ký kết hôn.
Dù Luật hôn nhân đồng tính đã được thông qua hai năm, nhưng người đến đăng ký kết hôn vẫn như lông phượng sừng lân (*). Nhiếp Câu và Kê Du Cẩn đến đây, dĩ nhiên không tránh được sự chú ý của mọi người. Hơn nữa video cầu hôn hôm qua đã siêu hot trên internet, ngay cả nhân viên công tác trong Cục dân chính cũng nhận ra bọn họ.
(*) Chỉ sự hiếm hoi, hi hữu.
Nhìn thấy hai người họ hôm nay đã đến đăng ký kết hôn ngay, cô gái giúp họ công chứng mở miệng chúc phúc: “Chúc hai người bạch đầu giai lão, thuận tiện hỏi một chút khi nào cử hành hôn lễ, tôi muốn đến chúc phúc lần nữa!”
Nhiếp Câu nắm tay Kê Du Cẩn, uyển chuyển từ chối: “Cảm ơn, nhưng mà hôm qua cầu hôn đã quá náo động rồi, anh yêu nhà tôi không thích phô trương, nên hôn lễ chỉ mời bạn bè thân thích đến nhà tụ họp một chút, sẽ không công khai.”
“Như vậy à…” Cô gái có hơi tiếc nuối, nhưng cũng hiểu được: “Vậy hai người phải luôn hạnh phúc nha, đặc biệt là cậu Nhiếp đó, phải luôn yêu thương anh Kê, tất cả mọi người sẽ giám sát cậu đó!”
Nhiếp Câu tự tin cười cười, trả lời: “Đương nhiên”.
Sau khi đăng ký kết hôn, Nhiếp Câu chụp giấy kết hôn post lên mạng, tuyên bố: [Chúng tôi kết hôn rồi.]
Tối qua cầu hôn, hôm nay chờ không nổi mà đi đăng ký kết hôn, cư dân mạng bị tốc độ của Nhiếp Câu làm cho sợ ngây người!
Nhiếp Câu và Kê Du Cẩn cũng không có nhiều bạn bè thân thích, lúc lập danh sách mời khách khứa đến tiệc cưới, mới phát hiện vòng xã giao của hai người nhỏ đến đáng thương. Kê Du Cẩn là bởi vì tình huống đặc biệt của bản thân, không có bạn bè còn có thể hiểu được, nhưng Nhiếp Câu cũng không phải là người có tính cách nặng nề, sao lại không có bạn bè gì cả?
Đối với chuyện này, Kê Du Cẩn hỏi ra nghi hoặc của mình.
“Trước kia em thật sự không phải người gì tốt, vật họp theo loài, bạn bè bên cạnh cũng không tốt đẹp gì.” Tỷ như những người lôi kéo hắn tham gia tổ chức lừa đảo đó.
“Sau này em hối cải làm lại cuộc đời, mới cắt đứt liên hệ với bọn họ.” Nhiếp Câu giải thích.