Dù mới gặp mặt lần đầu tiên, nhưng Ngũ công chúa và Trình Tuyết Nhàn lại vừa gặp như đã quen, hơn nữa còn mời nàng ngày hôm sau tới thôn trang mới của nàng ấy du ngoạn.
Thông thường, đối với các hoạt động như vậy, chủ nhân đều mời những người bạn có mối quan hệ thân thiết với mình.
Nói cách khác, Ngũ công chúa đưa nàng tiến vào vòng tròn thân cận của riêng nàng ấy.
Kỳ thật kinh thành rất nhỏ, có nhiều người ngẩng đầu không thấy cúi đầu thấy, thậm chí có thể nói chỉ cần nghiêm túc điều tra một chút sẽ tìm ra vài mối liên hệ giữa hai người bất kỳ. Nhưng kinh thành cũng rất lớn, kiểu lớn này không phải nói về khu vực, mà là lòng người.
Nếu xuất thân và giai cấp không tương đồng, rất khó để chơi cùng nhau. Lấy ví dụ như Trình Tuyết Nhàn, gia đình nàng là thư hương thế gia chuẩn mực, người lui tới đều thuộc tầng lớp cao quý, ngay cả người yêu thích náo nhiệt như mẫu thân và tỷ tỷ của nàng, về cơ bản cũng chỉ tới tới lui lui trong cái vòng tròn này, rất ít khi ra khỏi vòng.
Tương tự như lần này, nếu không phải Trình Tuyết Nhàn gả cho Hạ Cẩn, nàng rất khó tiếp xúc với Ngũ công chúa, chưa kể tới việc được Ngũ công chúa mời vào vòng giao thiệp của nàng ấy. Hơn nữa loại tình huống này không phải cứ gả cho người thì nhất định có thể thay đổi, dù sao có ở chung được hay không còn phụ thuộc vào việc có hợp mắt nhau hay không.
Nhưng đối với Trình Tuyết Nhàn, loại chuyện này đặt lên người khác thì sung sướng vô cùng, nghiêm trọng hơn là ăn ngủ không yên. Đến phiên nàng, nó chỉ giống như chuyện bình thường, nàng cực kỳ bình tĩnh, như thể nó chỉ là một lời mời thông thường từ một người bạn bình thường.
Thậm chí sáng sớm ngày hôm đó đi thỉnh an, nàng mới không nhanh không chậm thông báo với Trưởng công chúa.
Nếu Hạ Cẩn biết chuyện, thật ra hắn đã quen với điều đó, nhưng Trưởng công chúa lại cảm thấy có chút kinh ngạc, không nghĩ tới tính tình tức phụ lại lãnh đạm đến vậy.
Nhưng mặc dù thế, Trưởng công chúa vẫn có chút lo lắng Trình Tuyết Nhàn và Ngũ công chúa ở chung không hòa hợp, bà nói: “Tiểu ngũ được chiều chuộng từ nhỏ, tính tình có hơi kiêu ngạo, nếu nàng ấy bắt nạt con --”
Nói tới đây, Trưởng công chúa dừng lại, Trình Tuyết Nhàn không để bụng, cảm thấy ý tứ của lời nói kế tiếp đại khái là dặn nàng nhẫn nhịn, dù sao nhẫn nhịn nhất thời, gió êm sóng lặng.
Ai ngờ trưởng công chúa lại nói: “Con không cần chịu đựng, có lý thì nói rõ lí lẽ, nói không được thì bảo A Cẩn đi dạy dỗ nàng ấy là được.”
Trình Tuyết Nhàn hơi kinh ngạc nhìn trưởng công chúa.
Trưởng công chúa mỉm cười, không nhịn được duỗi tay ấn lên trán nàng, bà nói: “Nói tới bị chiều hư, vẫn là A Cẩn tệ nhất, khi còn nhỏ hắn từng làm bá vương ở trong cung, ngoại trừ A Giác thì không ai trị được hắn.”
A Giác trong miệng bà, chính là Nhị hoàng tử.
Nhân tiện nhắc tới, các Hoàng tử được đặt tên theo ngọc, Hạ Cẩn được Bệ hạ ban tên, cũng theo ngọc, bởi vậy có thể nhìn ra một chút.
Tuy rằng hơi cảm thán, nhưng Trình Tuyết Nhàn hoàn toàn không nghĩ tới tính tình Hạ Cẩn lại bá đạo như thế, còn là bá vương tại kinh thành… Thậm chí nàng có phần nghi ngờ, cái gọi là Nhị hoàng tử có thể trị được hắn là hắn giả vờ thuận theo.
Trình Tuyết Nhàn nói: “Con nghĩ, không cần tới Hạ Cẩn đâu, Ngũ công chúa rất dễ ở chung.”
Nhưng nàng vẫn nghịch ngợm chớp chớp mắt với trưởng công chúa, tỏ vẻ mình đã hiểu ý của bà, tuyệt đối sẽ không ngây ngốc để người bắt nạt -- Tuy nhiên nói trở về, bản thân nàng cũng không phải người dễ bắt nạt.
Trưởng công chúa bật cười, bà lại ấn lên trán Trình Tuyết Nhàn, nói: “Lúc trước nếu ta sinh thêm một nữ nhi đáng yêu mềm mại thì tốt rồi.”
Trình Tuyết Nhàn chỉ mím môi cười.
Sau đó, trưởng công chúa lại trò chuyện với Trình Tuyết Nhàn, bà chủ yếu nói cho nàng biết một số người và sự việc trong vòng thân cận của Ngũ công chúa, để nàng biết phải làm gì khi giao tiếp với bọn họ.
Trình Tuyết Nhàn nghiêm túc lắng nghe, đồng thời cảm thấy bà bà của mình thật sự quá tốt, nàng thật sự quá may mắn.
Hạ Cẩn:… Còn ta thì sao???