Mục lục
Chuyện Tình Hoàng Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 37.2: Câu hỏi chấp vấn

Nữ ca sĩ Lam Tương vỗ tay lớn liền thu hút tất cả mọi người. Tuy Lam Tương chỉ ba mươi hai tuổi nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp tuổi hai mươi, y như một thiếu nữ vậy.

-Hai em có chất giọng rất tốt, chị rất hài lòng.-Lam Tương thật lòng khen ngợi

-Em cảm ơn chị.-Hạ Đồng được khen mừng đến nở mũi

-Bây giờ chị có một câu hỏi cho em, cố gắng trả lời nhé.-Lam Tương thái độ nhã nhặn nói

Hạ Đồng không khỏi hồi hộp nhìn Lam Tương.

Lam Tương không nhanh không chậm đọc câu hỏi:

-Giữa hội trưởng và hội phó, em thấy ai tốt hơn?

Hội trưởng? Dương Tử?

Hội phó? Là ai?

-Hội phó, hội phó là ai vậy chị?-Hạ Đồng lí nhí hỏi

-Hội phó, chính là người đứng bên cạnh em.-Lam Tương chậm rãi nói

Hạ Đồng nghe xong muốn hét lên hai từ "Cái gì" nhưng mà không dám hét chỉ có thể trố mắt ngạc nhiên.

Lăng Hạo, Lăng Hạo là... là hội phó. Không phải chứ trời?

Tiêu rồi!!! Lần này đúng là cô tiêu thật rồi. Ai mà biết tên hội phó bị cô chửi rủa lại chính là Lăng Hạo, đã vậy còn chửi trước mặt Lăng Hạo nữa chứ. Cô đúng là khóc không ra nước mắt mà.

Hạ Đồng mếu máo nhìn Lăng Hạo, ý là, sao anh không nói cho em biết sớm?

Anh nhìn cô nhún nhẹ vai một cái, ý bảo, anh vô tội.

Cô quay qua nhìn Dương Tử rồi lại nhìn Lăng Hạo, trời ạ, câu hỏi này là kiểu hỏi gì đây, sao lại hỏi cô giữa cả hai ai tốt hơn chứ?

-Em... em có thể không chọn ai hay chọn cả hai không?-Hạ Đồng ngập ngừng hỏi

-Không thể. Nào, trả lời đi.-Lam Tương lắc đầu nói

-Em, em...

Hạ Đồng đúng là khóc cũng không ra nước mắt mà, chọn ai cô cũng chết hết. Không lẽ giờ lại nói "Xin lỗi em xin dừng cuộc chơi". Ôi mẹ ơi, sao cô lại nghĩ ra câu đó được chứ?

-Thật ra thì ai cũng tốt, em, em lại thấy thích anh Lăng Hạo hơn, anh ấy tốt với em, quan tâm còn Dương Tử... tuy cũng "tốt" nhưng mà hơi bị ngang ngược với việc đối xử với người khác.-Hạ Đồng hít một hơi thật sâu mới dám nói ra câu này.

-Vậy thì em sẽ chọn ai trong cả hai?-Lam Tương bổ sung thêm

Ngay lập tức Hạ Đồng muốn khóc tại chỗ, có câu hỏi nào mà vậy không trời? Có cần làm khó cô đến vậy không?

Không riêng vì cô, cả Dương Tử và Lăng Hạo đều nhíu mày nhìn Lam Tương, hỏi vậy là có ý gì đây?

Tất cả mọi người trong hội trường cũng vì câu hỏi đó xôn xao lên, có người thì nói Dương Tử người thì Lăng Hạo, che ra hai phe rõ ràng.

-Em, em có thể không... không trả lời không?-Hạ Đồng muốn đập đầu vào tường chết quắc đi cho rồi, đời nào lại hỏi thí sinh dự thi câu hỏi kiểu đó chứ?

Cả hai, cô cũng không biết nên chọn ai, đúng là giám khảo muốn hỏi câu nào cũng được mà.

Hạ Đồng còn đang khóc thầm trong bụng, thì giọng ca sĩ Lam Tương cất lên lần nữa, làm cô như được kéo từ vực sâu lên trên cao:

-Em không cần trả lời nữa, chị biết câu trả lời rồi.

Chị ấy biết? Đến cô còn không biết nên chọn ai sao chị ấy lại biết chứ? Không lẽ đúng như câu "Người ngoài cuộc bao giờ cũng sáng hơn người trong cuộc" hay sao?

-Bây giờ thì mời giám khảo cho điểm.-thầy Huy cầm micrô nói, trong sự chờ đợi của tất cả mọi người

Người cho điểm đầu tiên là ca sĩ Lam Tương. Không hiểu sao Hạ Đồng lại cảm thấy Lam Tương có cảm tình với mình, rất thích thú với câu trả lời với cô. Nhưng đó chỉ là do cô suy nghĩ mà thôi.

-Nữ ca sĩ Lam Tương ba mươi điểm.-tiếng thầy Huy vang lên khi Lam Tương giơ bảng điểm ba mươi lên

-Thầy hiệu trưởng ba mươi điểm.

Hạ Đồng mừng muốn nhảy dựng lên, cả hai đều cho cô số điểm tuyệt đối, chỉ cần, chỉ cần Dương Tử cho cô ba mươi điểm và mười điểm câu hỏi vấn đáp, thì cô sẽ được một trăm điểm thôi.

Cô nhìn Dương Tử, ánh mắt có chút chờ mong cùng cầu khẩn, làm ơn đi, không lẽ anh lại nhỏ mọn thù cô dai như vậy sao?

-Dương Tử ba mươi điểm.

Tất cả mọi người trong hội trường náo loạn lên khi Dương Tử cho cô ba mươi điểm.

Cô nghe thầy Huy nói câu đó xong, lúc đầu là kinh ngạc lúc sau là mừng rỡ nhìn Dương Tử giơ tấm bảng điểm ba mươi, vẫn không dám tin vào tai mình nghe, mắt mình thấy nữa. Coi như anh còn lương tâm đi.

-Còn mười điểm một lát nữa sẽ công bố, hai em vào trong một lát khi nào có tên hãy ra.-Thầy Huy nói

Hạ Đồng chào ban giám khảo cùng khán giả một cái mới cùng Lăng Hạo đi vào trong cánh gà, Hạ Đồng không khỏi thở phào, thoát khỏi khán đài, khỏi câu hỏi của ca sĩ Lam Tương là cô may mắn lắm rồi, có cho lần sau cô cũng không dám nữa.

-Chúc mừng hai người nha, hai người hát rất hay.-Sa Sa đi lại gần cả hai, cô trong bộ trang phục màu đen, kiểu váy xòe, mái tóc được xoã ra.

-Vẫn còn cậu làm đối thủ mà.-Lăng Hạo khách sáo đáp lại

-Em làm sao có thể thắng được chị.-Hạ Đồng mỉm cười đáp

-Hai người đừng khách sáo như vậy, thôi chị ra thi đây.

Sa Sa nhìn cô một lát mới đi ra khán đài trình bày phần thi của mình.

Hạ Đồng sực nhớ có chuyện cần hỏi cho rõ Lăng Hạo, quay qua nhìn anh, ánh mắt không mấy thiện cảm.

-Nói mau. Bí mật của anh là gì? Khai hết đi.

-Nói gì nữa chứ?-Lăng Hạo ngó lơ hỏi

-Tất cả. Anh giấu em cái gì thì nói hết đi.

-Anh sẽ nói. Đi theo anh.

Lăng hạo nói xong kéo tay cô đi, kéo cô đến phòng thay đồ, anh đóng cửa lại, đặt cô ngồi ở chiếc ghế cạnh bàn trang điểm.

-Anh làm gì mà nghiêm trang thế, nói ra không được sao?-Hạ Đồng nhìn anh, thân phận của anh chắc chỉ là hội phó thôi?

-Anh cho nhóc xem cái này, nhóc sẽ hiểu thôi.-Lăng Hạo nói, sau đó lấy trong túi quần ra chiếc điện thoại, trượt trên màn hình một lát sau đó đưa cho cô

Hạ Đồng nhìn anh khó hiểu, nhưng cũng ngoan ngoãn nhìn vào màn hình chiếc điện thoại, chưa đến một phút đã bị cái trang wed mình đang xem làm giật nảy người.

Lăng Hạo... Lăng Hạo là... là con trai độc nhất vô nhị của chủ tịch tập đoàn Lăng Vương có thế lực lớn bằng tập đoàn Thiên Tử?

Hạ Đồng đúng là có nước đâm đầu chết còn sướng hơn.
Đọc nhanh tại Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK