• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi chuyện diễn ra giống hệt như một giấc mơ. Còn nhớ như in mấy tháng trước ấy mà bây giờ lại diễn ra với cô ta. Lòng của Lạc Lạc hả dạ vô cùng, vừa vui mà còn vừa sảng khoái trong lòng. Bao nhiêu bức bối trong lòng đã tan biến thành mây khói cả.

- Anh nghe em nói một lần đi mà...

Đúng là luật nhân quả không chừa lại một ai mà! Lúc trước cô ta cũng dùng kế sách này hại người vậy thì bây giờ đành hứng gặt quả mà mình đã đem đi gieo giống vậy. Không thể trách cớ ai bởi vì điều đó là do mình tự lựa chọn mà ra.

Năm lần bảy lượt luôn muốn tìm cách hại Lạc Lạc, thì chuyện ngày hôm nay cô ta phải trải qua đã là gì?

- Cô không xứng!

Đúng là anh ta chỉ tin mỗi mình bản thân, miệng mồm lúc nào cũng nói chỉ yêu một mình Lạc Lạc rồi sau đó là đến Giai Nhiên và rồi bây giờ lại không tin tưởng người mình thật lòng yêu?



- Tôi yêu cô mà bất chấp tất cả, kể cả việc lấy Dương Lạc Lạc để trả thù cho cô nhưng cô thì sao? Cô lừa tôi xoay vòng vòng chẳng khác nào thằng ngu!

Anh bỏ đi mặc kệ sự cầu xin ỉ ôi mong muốn được giải thích đến từ phía Hoàng Giai Nhiên. Khuôn mặt lạnh tâm, không chút cảm xúc nào. Dẫu sao trước đây cô gái này cũng một lòng một dạ yêu anh cơ mà! Có thể nói là yêu đến bán sống bán chết nữa cơ! Nếu như năm đó không phải vì cô ta tham lam muốn được chiếm hữu anh ta làm của riêng mình rồi hại Lạc Lạc thì bây giờ cả hai đã bên nhau hạnh phúc ấm êm rồi.

Bỗng suy nghĩ lại sao cảm thấy bản thân ng.u dốt đến như thế, rõ ràng đã có được trong tay nhưng lại để nó biến mất trong giây lát. Đúng là không thể nào bỏ quên tầm quan trọng của chữ “ngờ” mà!

- Anh nghe em nói đi mà...

Người đã đi, chẳng còn ai ở đây cả. Sau tất cả mọi chuyện, mọi người xung quanh không có ai thật tâm với cô ta. KHÔNG‎ Q𝑈ẢNG‎ CÁO,‎ đọc‎ t𝗿𝙪yện‎ tại‎ ||‎ T‎ 𝗿‎ 𝑈‎ m‎ T‎ 𝗿‎ 𝙪‎ y‎ ệ‎ n.Vn‎ ‎ ||

Đau quá! Trái tim như muốn nát thành trăm mảnh vụn nho nhỏ vậy. Đau đớn đến tột cùng, tại sao khi còn ở bên hắn ta cô không có cảm giác này chứ? Bây giờ bỗng dưng lại thấy khó chịu đến thế này.

“Mình thật sự đã hối hận rồi!” nước mắt cứ vì thế mà tuông rơi không có một lý do nào. Lúc có lại không biết trân trọng để rồi bây giờ khi mất đi mới biết trái tim đau sót như vậy. Cảm giác trống vắng thiếu thốn thứ gì đó rất đặc biệt...

Tuy đã rời khỏi phòng bệnh trong cơn thịnh nộ kia nhưng thật sự là anh ta vẫn còn chút tình cảm chưa thể giải bày cùng ai. Suốt bao nhiêu năm qua anh luôn tìm cách để có thể trả thù được người vợ trên danh nghĩa của mình nhưng không ngờ khi đã thực hiện được điều đó, trong lòng vẫn còn đau khổ đến thế này.

Lạc Lạc không có mặt ở đây nhưng người của cô luôn ở khắp nơi quanh đây, mỗi khi có chuyện gì sẽ được thông báo đến cho cô. Và hôm nay cũng vậy, tất cả hình ảnh đã được lưu trữ trong máy chờ cô xem nữa mà thôi!



- DƯƠNG LẠC LẠC! Tao không tha cho mày đâu con chó! Mày dám hại tao...

Bản thân mình làm chuyện ác thì được nhưng đến lúc người khác đối xử lại như vậy với mình thì lại bắt đầu căm phẫn, khó chịu. Tại sao trước khi làm chuyện xấu không nghĩ đến những hậu quả ta phải trả giá để rồi bây giờ lên giọng trách móc?

Bên phía Lạc Lạc. Cô vui mừng không xuể khi biết được tin hot đến thế này. Phá vỡ hạnh phúc thì dễ lắm nhưng khi gắn kết lại với nhau lại khó vô cùng, để cô chống mắt lên xem hai người họ sẽ quay về bên nhau nữa hay không.

- Hahah! Anh ta thật sự nói ra lời nói đó với Hoàng Giai Nhiên à?Đúng là làm cho tôi cười chết đi mất!

Không thể nào tin được, người phụ nữ trước đây đã được nhận lấy những hậu quả chính bản thân mình tạo nên rồi. Ngày trước cô cho tôi những gì thì hôm nay tôi chỉ là đang trả lại thôi. Đúng là luật nhân quả không chừa một ai mà! Bản thân người đàn ông mà cô từng yêu đó cũng quá tệ hại rồi, ngay cả người anh ta dành cả sự sống để yêu thương nhưng vẫn còn bỏ rơi được thì lúc trước cô đối với anh ta đã là cái gì chứ!

- Chị cần bên em làm gì nữa không ạ?

- Anh cứ tiếp tục theo dõi mọi nhất cử nhất động của cô ta cho tôi. Tiền tôi đã chuyển vào tài khoản rồi đấy, nếu như lần này làm tốt thì sẽ có thưởng gấp ba lần tôi hứa với anh.

Quả thật ngay sau ngày rời khỏi căn nhà đó đã làm cho Lạc Lạc trở nên trưởng thành hơn trước và cũng như không còn khù khờ, dễ dụ như ngày nào nữa.

Người đàn ông được cô giao nhiệm vụ ngay lập tức đi làm tiếp công việc có mình, chắc có lẽ số tiền anh ta được nhận lần này còn hơi hơn mấy vụ trước gấp mấy lần.

- Vâng, cảm ơn chị nhé!

Cảm ơn anh đã cho cô một lần bị tổn thương để rồi bây giờ cô lột xác trở thành một người mạnh mẽ, không yếu đuối trước khó khăn của mình nữa. Người con gái đã từng yêu thương một người đàn ông mà mù quáng bất chấp tất cả, cuối cùng thì ngày hôm nay cũng đã được sáng mắt ra. Mọi thứ không hề tốt đẹp như những gì cô gái đó suy nghĩ.

Lạc Lạc vui mừng cũng được một lúc sau đó lại bắt đầu vào công việc đang dang dỡ. Có ai lại khổ sở như cô hay không? Đang mang thai vậy mà còn phải làm rất nhiều chuyện, nhưng biết làm sao bây giờ? Nếu như không hoàn thành số hồ sơ này thì danh sách thu chi của tập đoàn tính sao đây...

- Mình thì muốn ngủ mà công việc vẫn còn cả đóng như thế thì làm sao đây!!

Cô gái trẻ này bây giờ cần lắm một bờ vai để bản thân có thể nương tựa. Nhưng sao khó khăn quá, ai mà lại đi chấp nhận người đã từng có một đời chồng, thậm chí đáng nói hơn nữa là cô còn đang mang thai nữa chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK