Mắt Lâm Triệt Ngôn đầy quầng thâm, quay sang nhìn hắn, thở dài, "Không phải."
"Chẳng lẽ là do có quá nhiều người, cậu bị ép phải đồng ý anh ta?" Triệu Liễu hứng thú nhìn cậu, dù sao trăm năm ở SY hiếm khi mới có chuyện để hóng, đáng tác tối qua hắn không nằm trong danh sách được mời, không thể tận mắt xem chuyện xảy ra.
Lâm Triệt Ngôn thấy khó chịu. Ở đâu có người đàn ông nhẫn tâm đến nỗi vừa mới cầu hôn ngày hôm qua xong hôm sau đã chạy đi công tác.
Mặc dù, cậu ủng hộ và hiểu rõ công việc của đối phương, hơn nữa Du tổng bận rộn ai cũng thấy. Nhưng trong lòng vẫn thấy hơi khó chịu. Huống chi, mặc dù lúc Du Tùy Thâm nói với cậu sẽ đi công tác rất bình tĩnh nhưng dựa vào giọng điệu lúc nói chuyện điện thoại, hẳn là đã gặp rắc rối gì đó.
Chuyện có thể làm cho Du Tùy Thâm cảm thấy phiền, chắc chắn không hề đơn giản.
Ngày qua ngày, lại gần một tuần. Ngoại trừ mỗi đêm Du Tùy Thâm đều gọi điện thoại cho cậu, chờ cậu ngủ rồi mới cúp máy, hai người hầu như đều không nói chuyện với nhau, cho dù Lâm Triệt Ngôn có quanh co hỏi thế nào, Du Tùy Thâm đều khéo léo né đi.
Vì điều này, Lâm Triệt Ngôn được nếm thử cảm giác yêu xa.
Mãi cho đến khi Lâm Tư Gia gọi điện cho cậu để gặp mặt.
Lâm Triệt Ngôn, "Cậu thấy với quan hệ của chúng ta có gì để gặp mặt?"
Lâm Tư Giai: 'Nếu là về Du Tùy Thâm thì sao?"
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Mấy ngay nay, cậu vẫn nghe đám bạn bè trước kia nói với mình, nói Lâm Tư Giai lấy bao nhiêu cổ phần từ Lâm Lập Đức, kiếm được bao nhiêu tiền. Trước đây, Lâm Lập Đức không giám liên quan đến ddaaauf tư, hiện tại lại bị Lâm Tư Giai thuyết phục.
Có đôi khi, Lâm Triệt Ngôn cảm thấy Lâm Tư Giai rất thông minh, cậu ta có thể dễ dàng nắm được điểm yếu của cậu, có khả năng thuyết phục người khác.
Giống như bây giờ.
Lâm Tư Giai: "Cậu không muốn biết mấy ngày nay Du Tùy Thâm đang làm gì sao?"
Địa chỉ gặp mặt là ở trường trung học địa phương, nơi họ đã từng học.
Học sinh lớp mười hai đã trải qua kỳ nghỉ đông, chi có mỗi học sinh lớp mười hai đang học. Lúc Lâm Triệt Ngôn đi qua tòa nhà giảng dạy còn nghe thấy tiếng nói của học sinh. Nếu giống như trong quá khứ, có thể phải đợi đến cuối năm mới được nghỉ.
Lâm Tư Giai hẹn bảy giờ tối, măc dù Lâm Triệt Ngôn cố ý đến muộn mười phút, đối phương cũng không xuất hiện, cậu cũng lười gọi điện qua, chỉ coi như đi ra ngoài giải sầu, dù sao mỗi ngày đều ở trong nhờ cũng không tốt.
Ngồi gần khán đài trong thao trường nhìn sinh viên thể thao huấn luyện dưới đèn đường, có thể nghe loáng thoáng tiếng hô khẩu hiệu. Sân bóng rổ bên cạnh lại không có một người, trên giá bóng rổ rỉ sét treo một ngọn đèn lẻ loi.
Không ồn ào chút nào.
Nhớ năm đó cậu học lớp mười hai, cho dù lớp tự học tan muộn cũng sẽ chạy ra chơi bóng.
Suy nghĩ một lát, chụp vài tấm ảnh gửi cho DU Tùy Thâm. Thuận tiện kèm vài lời phàn nàn, dù sao đây cũng từng là trường cũ của Du Tùy Thâm.
Thế nhưng, phía bên kia lại không trả lời lại luôn.
Có vẻ như đang bận.
Lúc Lâm Tư Giai đến, sắc trời đã rất muộn, tính toán thời gian, học lớp mười hai đã đến tiết tự học thứ hai.
'Xin lỗi, công ty có việc, lại kẹt xe, cho nên mới đến muộn một tiếng."
Lâm Triệt Ngôn gật đầu, không muốn tốn thời gian với đối phương. Mặc dù tính tình của mình đã tốt hơn nhiều, nhưng dù sao cũng đã đồng ý.
"Cậu muốn nói gì?"
Lâm Tư Giai nhìn cậu từ trên xuống dưới, dường như không quen với việc vào thẳng vấn đề của cậu, khẽ nhíu mày. Một lúc lâu mới nói:
"Gửi tin nhắn cho cậu, sao cậu không trả lời?"
Nhìn qua như tủi thân.
Lâm Triệt Ngôn bị phản ứng của cậu ta làm cho khó hiểu, sau khi Lâm Tư Giai gọi cho cậu xong, cậu mới nhớ quên kéo đối phương khỏi danh sách đen.
Cho nên không nhìn thấy tin nhắn Lâm Tư Đô, coi như là nhìn thấy, Lâm Triệt Ngôn cũng sẽ không để ý đến.
"Tại sao tôi phải trả lời cậu?"
Mắt thường cũng có thể thấy, đối phương chững lại. Dù sao trong ấn tượng của cậu ta, Lâm Triệt Ngôn rất dễ gần với mọi người, năm đó bọn họ cũng như thế. Nhưng...
"Nghe nói cậu muốn kết hôn với Du Tùy Thâm, chuyện này là thật sao?"
Lâm Triệt Ngôn đang thiếu kiên nhân, nghĩ là chuyện liên quan đến Du Tùy Thâm, kết quả đối phương chỉ muốn hóng chuyện bên trong.
Đúng là, làm cho người ta khó chịu.
Lâm Triệt Ngôn: "Thế thì sao? Cậu tính là gì..."
"Lâm Triệt Ngôn, cậu!" Lâm Tư Giai bị cậu nói của cậu làm cho tức giận, nghẹn một lúc lâu cũng không nói nên lời.
Lâm Triệt Ngôn cảm thấy hôm nay Lâm Tư Giai dễ khiến người ta tức giận, vốn tâm trạng của cậu không tệ lắm, dù sao Nhất Trung cũng là một nới để người ta nhớ lại thời thanh xuân, nhưng bây giờ cũng không muốn tốn thời gian ở đây nữa, "Nếu cậu không có gì để nói, tôi đi đây."
"Cậu vì tiền à?" Giọng nói của Lâm Tư Giai rất nhỏ, có vẻ còn giận hơn cả cậu.
Lâm Triệt Ngôn lần đầu tiên thấy dáng vẻ này của Lâm Tư Giai, đột nhiên nhớ đến chuyện Lâm Tư Giai có hôn ước với Du Tùy Thâm, trong lòng buồn bực nghĩ chẳng lẽ lời đôn bên ngoài đúng à, Lâm Tư Giai thích Du Tùy Thâm?
Điều đó không được!
"Tôi vì cái gì, đâu có liên quan đến cậu và cả nhà họ Lâm đâu." Lâm Triệt Ngoonc ảm thấy hôm nay mình thật hâm, tự nhiên lại đồng ý gặp Lâm Tư Giai.
"Tiền cần trả tôi đã trả cho ba rồi, thậm chí còn nhiều hơn. Nếu như tôi nhớ không nhầm, một khoảng thời gian trước vì chuyện chính sách, nhà họ lâm thua lỗ cũng không ít nhỉ. Nếu như không phải ngày đó cho hơn hai mươi triệu, cậu nghĩ cậu còn tinh thần đứng đây nói chuyện với tôi à?"
Lâm Tư Giai giật mình, một lúc lâu không nói nên lời. Trong ấn tượng của cậu tâ, Lâm Triệt Ngôn là kiểu ngây thơ. Lúc trước làm ủy viên học sinh cũng không nhìn rõ mặt người, thế mà qua một thời gian, lại biết nhìn thời cơ, biết chính sách của Hạo Thành, biết cả hướng đi của hơn ba mươi triệu kia.
Mà lúc trước, hai nhà Du Lâm muốn thông gia, cậu ta bị coi là vật hy sinh, chỉ vì đối phó với chuyện đó.
Lâm Triệt Ngôn thở dài, sân thể dục trời tối rât yên tĩnh, giống như thanh xuân từng nhiệt huyết sôi trào đã bị cơn gió lạnh cuốn đi. Cậu nhớ rõ mình và Lâm Tư Giai cũng từng là một bạn bè tốt, nếu như không có lần này, bọn họ vẫn giống như với Sài Thu Nam.
Gióng như đồ sứ tinh luyện hoàn hảo bị vỡ nát, cho dù kỹ thuật cao siêu hơn nữa, đã vỡ chính là vỡ, vĩnh viễn sẽ không thể trở lại dáng vẻ ban đầu.
"Nếu không còn chuyện khác, tôi..."
"Đừng kết hôn với anh ta." Cổ tay Lâm Triệt Ngôn bi nắm lấy, người ở trước mặt gằn từng chữ, giống như nguyền ruẩ, "Lâm Triệt Ngôn, kết hôn với anh ta cậu sẽ hối hận."
"Tôi không hối hận." Lâm Triệt Ngôn lên tiếng, sự kiên nhẫn đã biết mất hết. Dù sao cậu cũng không phải thánh mẫu, không phải là người lấy ơn báo oán, giật tay rồi quay người đi.
Cảm ơn bài tập thể dục mỗi sáng của Du tổng, tố chất cơ thể của cậu đã tốt hơn nhiều. Vốn hôm nay không định động thủ, nhưng lời này đã chạm đến ranh giới cuối cùng.
"Mặc kệ như nào, thời gian tôi ở nhà họ Lâm còn dài hơn cậu, nhà họ Lâm là xí nghiệp gia đình, muốn lật ba tôi, đối với tôi mà nói cũng sẽ mất tý suy nghĩ, nhưng cũng không phải chuyện khó."
Cậu lạnh lùng nhìn Lâm Tư Giai, "Cho nên tôi khuyên cậu nên an phận một chút."
Lâm Tư Giai vẫn im lặng.
Lâm Triệt Ngôn phải nhịn lắm mới không đấm người này, giật mạnh cổ áo đối phương, "Nếu như cậu đến tìm tôi, chỉ vì nói nhưng lời vô nghĩa như này, tôi khuyên cậu nên đi đi."
Lâm Tư Giai bị đẩy về sau một chút, nhìn có vẻ chật vật, nhưng cũng không im lăng nữa, "Cho dù cậu nói gì, SY sắp xong rồi."
Lâm Triệt Ngôn: "..."
Lâm Tư Giai đã đoán trước được phản ứng của Lâm Triệt Ngôn, cậu ta không vôi, "Có biết 'Viễn đạo" không?"
Viễn Đạo là một trò chơi khác SY chuẩn bị đửa ra thị trường, không giống như Trần Cố thiên về quốc phong, nó là trò chuyên về hành động. Mấy ngày trước, Lâm Triệt Ngôn đã làm tuyên truyền cho Viễn Đạo, nghe nói công ty đã rót mấy trăm triệu vào hạng mục này. Có thể ra mắt vào đầu năm nay.
Nhưng gần đây công ty bảo cậu không làm về Viễn Đạo nữa, cậu cũng không nghĩ nhiều.
Chẳng lẽ trò chơi xảy ra vấn đề? Nhưng chò dù là xảy ra vấn đề, cũng không đến mức tàn cả công ty chứ?
"Viễn Đạo dính đạo trò chơi với một công ty ở Cao Quốc, ngay cả nhân vật cũng giống nhau y đúc, tên là "Quỷ Luyến", cậu có thể tự tra mà xem." Lâm Tư Giai không biểu tình gì nói: "Hơn nữa cái tên Quỷ Luyện còn được tuyên truyền ở nước ngoài rồi, Trần Cố là sao chép của họ."
"Nếu chuyện này là thật..."
"Không thể nào." Lâm Triệt Ngôn cảm thấy lời nói dối này quá điên rồ, nhưng tâm trạng không tánh khỏi bị Lâm Tư Giai ảnh hưởng. "Tôi là người lập kế hoạch, trong nước không hề thấy động tĩnh. Hơn nữa, tôi tin tưởng nhân phẩm của Du Tùy Thâm, Trần Cố xây dựng như nào, Viễn Đạo được thiết kế như nào, mọi thứ đều được giới thiệu rõ ràng trên trang chủ."
Lâm Tư Giai đồng tình nở nụ cười, "Nếu nhà họ Du nhận thì sao?"
Giống như gió lạnh thổi qua tai, nhiệt độ âm hai mươi mấy độ bị người ta dội một gáo nước lạnh.
"Du Tùy Thâm không chịu sự khống chế của nhà họ Du, cố ý muốn ở cùng một chỗ với cậu, thậm chí không tiếc chặt đứt lợi ích vốn có của dòng tộc. Cậu tháy nhà họ Du tình nguyện hy sinh một Du Tùy Thâm hay là tiếp tục bảo trì gia tộc của bọn họ?" Lâm Tư Giai cười tàn nhẫn, "Tôi vì tốt cho cậu, mới muốn nói ra những lời này. Quan hệ trong nhà Du Tùy Thâm rất phức tạp, cậu không muốn trở thành nạn nhân của thương nghiệp, nhưng chỉ cần cậu gả cho anh ta, sẽ không tránh khỏi kết quả đó."
Cậu ta chắc chắn Lâm Triệt Ngôn sẽ sợ hãi và sau đó chia tay.
Lâm Tư Giai: 'Cho nên cắt đứt quan hệ với loại người đó đi, cậu cũng không muốn vừa kết hôn lại phải chạy vạy trả nợ khắp nói đúng không..."
"Lâm Tư Giai, tôi rất tò mò."
Nhưng người trước mặt làm cho cậu ta thất vọng, Lâm Triệt Ngôn cắt ngang lời cậu ta, bình tĩnh không giống người cậu ta từng biết.
"Cho nên, nhà họ Lâm đóng vai trò gì trong chuyện lần này?"