Misao đang đọc sách thì cuốn sách rớt bẹp xuống giường, cô toát mồ hôi, á khẩu, quai hàm như đánh đu trên mặt, cô nhìn anh với đôi mắt "Thật không đấy?" và rồi cố gắng nhặt quyển sách lên:
- Ưm...thật sao?
- Ừ, anh không biết phải trả lời con bé thế nào...vì ngày mai anh sẽ về Mỹ rồi.
Cô lại nhìn anh, với khuôn mặt buồn, và khẽ thở nhịp nhàng, cô hỏi:
- Anh đáp làm sao với lời tỏ tình của Hana-san?
- Anh từ chối rồi. - bàn tay lột vỏ cam.
Đang cố kiềm chế lắm, cô mới siết lấy quyển sách và hỏi tiếp:
- Hana-san có làm sao không?
- Con bé khóc, à không, khóc chút rồi cười. Đây nè, ăn đi Misao, anh lột...Sao em nhìn anh với ánh mắt kinh tởm vậy Misao!?
Misao nắm đầu thằng anh mình lôi ra ngoài, hồi trên tầng thượng ăn trưa với cô, cô nàng tội nghiệp có nói về Kazuo là cô này hiểu được chút gì đó rồi, không ngờ...
- Sao anh có thể bắt 1 người tuyệt vời như Hana-san phải khóc vì anh? - cô hét lên (coi ai đang nói kìa == cưng cũng đang làm đau về thể xác lẫn tinh thần của Kazuo đó cưng à)
Bất chợt Hana từ đâu xuất hiện, cô nàng đứng sững người ở đó khi thấy Misao và Kazuo. Chỉ đứng đó, rồi hình như đấu tranh dữ lắm, cô mới mở 1 nụ cười:
- Chào anh, em sang thăm Misao-tan.
Tình cảnh gì đây? Cái tình cảnh gì đây? Chuyện tình tay ba, à không, giống em thích anh mà anh thích nó thì đúng hơn, mà nó không thích anh. Vả lại cũng mới tỏ tình.
Căng thẳng...