Mục lục
Đỉnh Cao Phú Quý
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 396: Trải nghiệm của Trình Uyên

Đúng như dự đoán, người trẻ tuổi này đúng là một tên tâm thần biến thái, sắp chết đến nơi vẫn không quên cua gái, cô gái tóc ngắn thật muốn đấm cho anh một cái.

Mà trên thực tế.

“ngươi cảm thấy mình không muốn nói, liền cứ đổi chủ đề?” Đường Hùng giống như cười mà cũng không phải là cười liền hỏi.

Trình Uyên thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhìn trời xanh mây trắng xa xa, nhàn nhạt nói: “Giết người thì đền mạng, thiếu nợ thì phải trả, đây chính là đạo lý chân lý luôn tồn tại vĩnh cữu theo thời gian.”

“Nhưng ngươi có từng nghĩ tới không, ai cũng giống như ngươi, vậy thì cái vòng lặp vô tận này rốt cuộc cũng không giải quyết được.” Đường Hùng nói, “thế lực Phương gia lớn như vậy, ngươi cũng không lo lắng hắn sẽ đụng vào sao, rồi người nhà của ngươi sẽ bị liên luỵ? “

Trình Uyên lắc đầu “Phương Hoài Sơn tạm thời sẽ không động đến gia đình của tôi.”

“OH?” Đường Hùng khẽ nhíu mày, vẻ mặt vô c ng ngạc nhiên.

“Trước đây ở thôn rất nghèo, trong thôn có rất nhiều người đều phải đi lên thành phố làm thuê.”

Trình Uyên nói.

Đường Hùng nhẹ gật đầu, ” Hiện tại còn có rất nhiều việc xảy ra như vậy.”

“thôn chúng tôi có một người đàn ông tên là Đại Lực. Anh ta đã lên thành phố đi làm ngay sau khi kết hôn. Sau đó, anh ta bị sa thải vì chống lại quản đốc.”

“Đại Lực rất khó chịu cùng buồn chán. Sau đó anh ấy ủ rủ đi về nhà thì lại phát hiện thấy con trai của trưởng làng đang ngủ trên giường của anh ấy.”

“Việc bị đuổi cộng thêm sự tình mới tân hôn không được lâu thấy cảnh này, khiến Đại Lực bị sốc choáng váng, thế là anh ta nhặt một con dao từ trong bếp lên và chém vào người con trai của trưởng làng này”.

“Khi tỉnh táo trở lại, anh ta biết mình đã giết người, vô cùng hoảng sợ nên đã bỏ trốn ngay trong đêm”.

Nói đến đây, Trình Uyên dừng lại.

anh phát hiện cô gái tóc ngắn và Đường H ng đều nhíu chặt lông mày, dường như tại nghiêm túc để lắng nghe.

Và cô gái tóc ngắn cũng hỏi ” sau đó thì sao?”

“Về sau trưởng làng thường xuyên tới nhà của anh ấy.” Trình Uyên nói.

Cô gái tóc ngắn hỏi tiếp “Đi dò hỏi người vợ về tung tích của Đại Lý?”

“Không.” Trình Uyên lắc đầu, cười một cái nói: “Đi đưa lương thực cho người vợ của Đại Lý, còn giúp vợ của Đại Lý làm việc đồng áng.”

“Ông ấy mỗi ngày đều nhìn chằm chằm vào vợ của Đại Lý, sợ cô ấy bị ốm.”

“Tại sao lại như thế?” Cô gái tóc ngắn tự hỏi, “chẳng lẽ Trưởng làng của ngươi có một trái tim nhân hậu vậy sao, lại lấy đức báo oán ?”.

“Cuối cùng …” Trình Uyên không có trả lời câu hỏi của cô ấy, mà là nói tiếp, “Một đêm, Đại Lực vụng trộm lẻn trở về thôn.”

“Nhưng khi vừa bước vào nhà, anh ta đã bị trưởng thôn bắt gặp đang trốn trong bóng tối.

Không nói một lời nào, trưởng thôn liền quơ lấy con dao phay đâm chết anh ta.”

“Há?” Sau khi nghe Trình Uyên kể lại câu chuyện, cô gái tóc ngắn kinh ngạc hô lên một tiếng.

Đường H ng như đang suy ngẫm.

“nếu biết Trưởng thôn bắt nạt vợ của mình, nếu Đại Lý trở lại, hắn chỉ có thể lén lút đi tìm trưởng thôn để báo thù. Dù sao giết một một người cũng chết, giết hai người cũng là chết.”

“Và nếu người vợ của Đại lực là một người vợ tốt, thì Đại lực không có động cơ giận chó đánh mèo như vậy được, anh ấy đột nhiên quay lại là vì nhớ người vợ, và tất nhiên sẽ không có mục đích nào khác. Mà nghĩ vợ của mình như vậy, sau khi thấy khung cảnh trước mắt, anh ấy đã buông bỏ tất cả cảnh giác và đề phòng. “

Đường H ng cau mày nói: “Cho nên, khi Phương Hoài Sơn muốn rời đi, ngươi c ng Phương Hoài Sơn đánh cuộc, chính là để lừa hắn cho rằng ngươi còn có cơ hội ra ngoài?”

“ngươi có nghĩ rằng hắn ta sẽ d ng gia đình của ngươi làm mồi nhử để thắt cổ ngươi không?”

Trình Uyên nhún vai, cười nói: “Không, chuyện này không có liên quan gì cả, chỉ là tôi đột nhiên nhớ tới Đại lực, nhân tiện cũng kể cho các ngươi nghe mà thôi.”

Rồi tôi thêm câu “Đường còn dài, không nói gì thì chán lắm”.

“Đồ thần kinh!” Người phụ nữ tóc ngắn mắng nguyền rủa.

Trong thực tế?

Biệt thự Phương gia.

Phương Hoài Sơn đứng trước quan tài của Phương Thanh Yến, thất thần một hồi lâu.

“Tam gia, ngài có muốn phái người tới Tân Dương, đem Trình Uyên và mẫu thân hắn cùng nhau …” người phụ nữ mặc áo đen làm động tác cắt cổ phía sau lưng Phương Hoài Sơn.

Mặc d đã làm động tác sau lưng, nhưng Phương Hoài Sơn dường như có đôi mắt thấy được sau lưng, im lặng một lúc, dùng tay che mặt, rồi buông ra ,sau đó những giọt nước mắt óng ánh đã biến mất một cách không cánh mà bay.

“Trước tiên đừng đụng chạm gì cả, phái người để mắt tới chúng là được.”

Người phụ nữ mặc áo đen gật đầu, rồi quay người đi ra ngoài.

“yên tâm đi, Trình Uyên, đến lúc đó, ta sẽ cho ngươi tận mắt nhìn thấy người thương yêu nhất của ngươi lần lượt chết trước mặt ngươi, để cho ngươi nếm trải mất đi người thân là như thế nào, rồi từ từ tra tấn ngươi đến chết! ”Phương Hoài Sơn hung hãn nói.

Về phần Trình Uyên nói như thế nào, bọn họ đến rồi đi, những lời như vậy, Phương Hoài Sơn hoàn toàn không quan tâm.

Tại đồn cảnh sát Tân Dương , Trình Uyên bị lôi xuống xe, dẫn vào một căn phòng nhỏ và tối.

Sau đó có người đưa anh rời đi.

cô gái tóc ngắn gõ cửa sắt rồi nói với Trình Uyên, “đội trưởng kêu tôi nói với ngươi rằng trước tiên ngươi nghỉ ngơi một chút đi, chờ đến tối, sẽ tiến hành thẩm vấn ngươi.”

Trình Uyên hỏi “Tại sao phải chờ đến tối?”

Cô gái tóc ngắn bực bội ra mặt, nổi giận quát một tiếng “ngươi lấy đâu nhiều lời như vậy.”

Ra khỏi phòng giam, cô gái tóc ngắn đem vấn đề của Trình Uyên nói với Đường H ng, Đường Hùng nói: “có Người quan trọng ở kinh thành đến xét xử, lúc này chưa tới kịp, nên chúng ta phải chờ.”

Cô gái tóc ngắn kinh ngạc chỉ lên trần nhà, “Phía trên …?”

Đường H ng lườm cô một cái, sau đó đem một xấp tư liệu đập cho cô, “Không hỏi những cái không nên hỏi, xem kỹ mấy cái này đi.”

“đây là… ?”

“Tất cả thông tin của nghi phạm.”

Nói xong, Đường Hùng liền rời khỏi văn phòng vụ án.

Cô gái tóc ngắn bĩu môi lẩm bẩm: “Một tên công tử tâm thần biến thái, có cái gì tốt mà phải xem cho kỹ.”

Nói là nói vậy nhưng cô vẫn mở thông tin của xấp tài liệu ra.

cô không nhìn nên không biết, nhưng khi nhìn qua thì cô rất bị sốc.

Trình Uyên, giới tính nam, 27 tuổi, từ nhỏ đã không có cha, được một tay mẹ nuôi nấng …

Năm 6 tuổi, đã ra đồng bẻ ngô làm nông…

11 tuổi bắt đầu nấu ăn …

Năm 18 tuổi, trúng tuyển vào trường Đại học số một Tân Dương là …

Tốt nghiệp năm 22 tuổi, năm sau không có gì, không biết đi đâu và làm gì.

Gia nhập Bạch gia năm 24 tuổi.

Hoàn toàn là tên phế vật …

Đột nhiên đảm nhiệm chức chủ tịch Tập Đoàn Cẩm Đông.

Dựa vào khứu giác nhạy bén, khi gặp bão, người ta đã đào được hũ vàng đầu tiên.

Nhanh chóng chinh phục được lòng tin của các cấp lãnh đạo cấp cao tại Tập Đoàn Cẩm Đông.

Một mình chiến đấu với tập đoàn Long Đằng, và hoàn toàn đánh bại nó!

Một mình chống lại Tập Đoàn Trung Thượng, đánh đuổi hoàn toàn Trung Thượng ra khỏi Tân Dương.

Tập đoàn Thẩm thị can thiệp vào Tân Dương và hợp nhất 20 công ty để cùng nhau áp chế Tập đoàn Cẩm Đông, nhưng lại bị Trình Uyên một mình hạ gục.

Trong đám cưới của Lý Túc, Trình Uyên với tư cách là người dò đường, thì đi được nữa đường đã bị tấn công giữa chừng …

Sau khi đọc hết thông tin, cô gái tóc ngắn hoàn toàn bị sốc.

Điều này …..

Hay vẫn là kiểu công tử tâm thần biến thái mà cô từng lăng mạ?

Đây vẫn là một thế hệ thứ hai giàu có đã trưởng thành đáng kính vậy sao?

Điều này…

có phải là con người không?

Nghĩ đến cảnh mình giúp anh cắm cái bô tiểu, không hiểu sao cô gái tóc ngắn đột nhiên cảm thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của mình có chút hửng đỏ.

Khi màn đêm buông xuống, một chiếc sedan mang cờ đỏ lái vào khu đồn cảnh sát.

Còn Trình Uyên thì đang ngủ dựa vào tường của căn phòng giám sát cũng bị tiếng mở cửa làm cho đánh thức, sau đó, anh mơ mơ màng màng liền bị người ta mang ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK