Mục lục
Công Lược Nam Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Nhật

Beta: Aya Shinta

"À thì... Chúng ta đừng nói chuyện này nữa, chuyện tình cảm cứ thuận theo tự nhiên đi." Thẩm Thanh Ngọc có hơi gượng gạo nói một câu.

Tầm mắt rơi trên người mèo con, Thẩm Thanh Ngọc cứng nhắc lảng sang chuyện khác: "Đợi sau khi cô và quả cầu nhỏ này lập khế ước, cô cần phải đặt tên cho nó đó! Muốn đặt tên gì cho nó?"

Lăng Vu Đề không có để cho Thẩm Thanh Ngọc quá ngượng ngùng, theo anh chuyển đề tài.

Đặt tên?

Lăng Vu Đề lắc đầu, phải biết rằng cô thực ra là một đứa dở khoản đặt tên...

"Gọi là tiểu Hắc?" Lăng Vu Đề nhìn mèo con toàn thân đen nhánh, thực tế thì gọi là tiểu Hắc Cầu cũng rất phù hợp...

"Phụt--" Thẩm Thanh Ngọc nhịn không được, trực tiếp cười phá lên.

Sau đó anh giơ ngón tay thon dài nhẹ nhàng chọt chọt người của mèo con: "Tiểu Hắc Cầu, chủ nhân tương lai của mi muốn đặt tên mi là tiểu Hắc đó~ ta cảm thấy dứt khoát gọi là tiểu Hắc Cầu đi! Ha ha~~~"

"Được."

"Há?" Thẩm Thanh Ngọc bị chữ được kia của Lăng Vu Đề làm cho suýt sặc nước bọt!

"Không được không đươc! Tên tiểu Hắc Cầu thật không có khí chất rồi! Cô thật sự không nghĩ ra cái tên khác sao?"

Lăng Vu Đề hơi cau mày, cô thật sự không nghĩ ra được!

Bây giờ mới phát hiện, cô đã đi qua nhiều thế giới như vậy rồi, đều chưa từng nuôi thú cưng~ đừng nói là đặt tên cho thú cưng!

"Anh giúp tôi?" Lăng Vu Đề giương mắt nhìn Thẩm Thanh Ngọc, trong con ngươi màu đỏ mang theo ý vị cầu xin.

Thẩm Thanh Ngọc dừng một lát, rất hào phóng gật đầu: "Được thôi~ vậy tôi giúp cô nghĩ ra một cái tên là được!"

Vì thế, Thẩm Thanh Ngọc ở một chỗ tự lẩm bẩm: "Phải nghĩ được một cái tên mạnh mẽ! Uy nghiêm! Khí phách! Có cá tính! Còn phải thông dụng cho cả đực và cái!..."

Lăng Vu Đề hơi nghiêng đầu nhìn anh, nhìn anh tự lầm bầm lầu bầu.

"Meo~"

Một tiếng mèo kêu ngắt ngang Lăng Vu Đề đang nhìn Thẩm Thanh Ngọc đến mức có hơi mất hồn, cũng ngắt ngang suy nghĩ về chuyện đặt tên của Thẩm Thanh Ngọc.

Sau khi hai người cùng phóng tầm mắt tới chỗ tiếng kêu kia, mèo con bắt đầu duỗi tứ chi của mình ra, mí mắt trên run rẩy, từ từ mở mắt ra...

Lăng Vu Đề cùng Thẩm Thanh Ngọc cúi người, ghé sát mèo con.

Lúc mèo con mở mắt ra, Lăng Vu Đề vừa nhìn đã thích.

Nhãn cầu màu xanh sẫm long lanh giống như thủy tinh.

Nó cứ như thế mà nhìn chằm chằm vào họ, trong mắt mang theo sự mờ mịt cùng vô tội.

"Minh U!"

Nghe thấy Thẩm Thanh Ngọc lẩm bẩm hai chữ này bên tai, Lăng Vu Đề nghiêng đầu nhìn anh.

Thẩm Thanh Ngọc cũng quay đầu lại nhìn cô, toét miệng cười: "Tôi nói, đại danh của nó là Minh U, còn nhũ danh là tiểu Hắc Cầu. Thấy sao hả?"

Lăng Vu Đề gật đầu: "Được."

"Vậy thì..." Gọi như vậy đi!

"Đừng gọi tiểu Hắc Cầu, khó nghe quá!" Âm thanh của một bé gái nũng nịu chen ngang Thẩm Thanh Ngọc vừa mới chuẩn bị nói tiếp.

Lăng Vu Đề cùng Thẩm Thanh Ngọc đồng thời ngây người, sau khi hai người liếc nhìn nhau, mới cúi đầu nhìn mèo con đang kháng nghị cái nhũ danh kia của mình.

Sau khi mở mắt, ngoại trừ lúc mới mở mắt mang theo chút mờ mịt thì sau đó nó hoàn toàn không giống như một con mèo nhỏ mới chào đời!

Nó thong thả ung dung chải vuốt lông của mình, lười nhác lại thoải mái.

"Vậy mi muốn tên gì?" Thẩm Thanh Ngọc khá hứng thú hỏi.

Do lúc trước trong lúc vô tình anh có đọc một bài viết, phía trên có giới thiệu là có thần thú đặc biệt có thể nói chuyện được.

Cho nên việc con mèo con này biết nói chuyện cũng không khiến Thẩm Thanh Ngọc thấy ngạc nhiên.

"Minh U là được! Con thích cái tên này, ba đừng nhắc đến cái tên tiểu Hắc Cầu này nữa, con không thích chút nào!"

B... ba?

Thẩm Thanh Ngọc mở to mắt nhìn mèo con, biểu hiện rất khoa trương.

Lăng Vu Đề cũng rất ngạc nhiên, hơi tiến về phía trước, muốn xem thử mèo con sẽ gọi cô là gì?

"Mẹ, không phải là ba bị ngu đấy chứ?"

Thẩm Thanh Ngọc:...

Lăng Vu Đề:...

"Mi... Mi... Mi gọi nhầm rồi! Cô ấy là mẹ của mi, nhưng ta không phải ba của mi!"

Thẩm Thanh Ngọc đứng dậy, phất tay nói.

Minh U đặc biệt đáng yêu hừ một tiếng, sau đó lập tức nhảy lên, nhào vào lòng của Thẩm Thanh Ngọc.

"A~ Sao mi lại cắn ta?" Nếu không phải nể tình Minh U vừa mới mở mắt, Thẩm Thanh Ngọc bị Minh U cắn ngón tay đã sớm vứt nó lên đất rồi!

Nhưng mà không cần Thẩm Thanh Ngọc vứt, Minh U cũng tự mình nhảy xuống.

Sức bật của nó đặc biệt tốt, chỉ nhẹ người nhảy một cái-- thì nó đã nhảy vào lòng của Lăng Vu Đề.

Sau đó...

Minh U chẳng nói chẳng rằng, cắn Lăng Vu Đề một cái!

[ Thế giới ] Hệ Thống: Chúc mừng người chơi Thanh Tuyệt Công Tử cùng với người chơi Lăng Gia Vu Đề cùng thu được vật cưng thần thú thượng cổ biến dị!

[ Thế giới ] Hệ Thống: Chúc mừng người chơi Thanh Tuyệt Công Tử cùng với người chơi Lăng Gia Vu Đề cùng thu được vật cưng thần thú thượng cổ biến dị!

[ Thế giới ] Hệ Thống: Chúc mừng người chơi Thanh Tuyệt Công Tử cùng với người chơi Lăng Gia Vu Đề cùng thu được vật cưng thần thú thượng cổ biến dị!

Trên thế giới phát ba lần, Lăng Vu Đề và Thẩm Thanh Ngọc tắt kênh thế giới, cho nên cũng không biết sau khi khế ước kỳ quái này được thành lập, kênh thế giới lại phát ba lần!

Ngược lại, trong đầu hai người đồng thời vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.

Thẩn Thanh Ngọc: "Cái... Cái gì mà sở hữu chung vật cưng thần thú thượng cổ biến dị? Sao lại có vật cưng sở hữu chung rồi?"

Lăng Vu Đề cũng tỏ vẻ không hiểu, không rõ. Không phải người tiếp nhận nhiệm vụ này chỉ có một mình cô thôi sao~ Sao mà hai người có thể cùng lập khế ước?

Chẳng lẽ là bug game?

Trên thực tế, cái này cũng không phải là bug game gì. Mà là lúc thiết kế trò chơi, một người trẻ tuổi trong đó đã đặc biệt thiết kế vào sơn động Đoạn Tâm nhai!

Anh ta đã từng nghĩ là nếu có đôi tình nhân nhàm chán nào đó nếm thử cái chết vì tình yêu, nhảy từ trên Đoạn Tâm nhai xuống thì có thể gặp được miêu thú cổ mẹ.

Sau đó hai người cùng nhau chờ miêu thú cổ con mở mắt, như vậy có thể cùng lập khế ước.

Nhưng nếu như lúc canh giữ ở trong sơn động chỉ có một người, miêu thú cổ kia vẫn là thần thú thượng cổ bình thường mà không phải là thần thú thượng cổ biến dị nữa!

[ Thế giới ] Tui Siêu Ấm Nha: Ai đến nói cho tôi biết, tôi hoa mắt rồi phải không?

[ Thế giới ] Nhóc Xoài: Tiểu Nha~ Tôi cảm thấy có thể tôi cũng hoa mắt rồi!

[ Thế giới ] Thiển Ức Tư: Mấy người không có hoa mắt đâu~ Lăng đại thần và công tử cùng có chung thú cưng! Còn là thần thú thượng cổ đấy! Còn biến dị nữa đấy~ Tôi vẫn luôn cảm thấy Lăng đại thần và công tử rất xứng đôi. Bọn họ quả nhiên là một đôi!

[ Thế giới ] Cửu Cung Thiên Phục: Từ lúc nào mà Quân Lăng còn có thể sở hữu chung vật cưng rồi?

[ Thế giới ] Biết Vua Không Nói: Chung câu hỏi!

[ Thế giới ] Moi Chân Đại Hán Chính Là Tôi: Chung câu hỏi +1

[ Thế giới ] Chanh Không Manh: Chung câu hỏi + ID!

[ Thế giới ] Hành Trình Chinh Chiến: Mới đi kiểm tra một chút, thực sự có tồn tại cách nói này. Nói là chỉ có hai người thật lòng yêu nhau cùng nhảy xuống Đoạn Tâm nhai, mới có thể giành được thú cưng chung!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK