Beta: Táo
Vừa đến ngoài phòng thiết bị, Thiên Diện gặp đúng dịp thấy Hạ Luân đi ra.
Ngay khi Hạ Luân trở tay cài cửa lại -- Thiên Diện ném một vật nhỏ khó phát hiện ra kẹt giữa khe cửa, cửa xém chút nữa đã hoàn toàn đóng lại. Còn Hạ Luân đi hơi gấp nên không có xem coi cửa phòng có đóng kỹ hay chưa.
Thiên Diện núp trong bóng tối, nhìn Hạ Luân rời đi rồi tới cửa phòng thiết bị, đẩy cửa ra --
Tuy rằng cô ta chỉ ở trong Hiệp hội Vị diện hai ngày nhưng biết được rất nhiều tin tức.
Thông tin quan trọng nhất chính là gần đây Tịch Tử Thu đích thân tiến hành một hạng mục thí nghiệm mới, sóng điện não sẽ được truyền vào những thế giới tiểu thuyết.
Mà phòng thiết bị thí nghiệm kia ở ngay đây!
Nhìn khoang dinh dưỡng đặt ở trong phòng thiết bị, Thiên Diện nhấc chân đi tới. Sau khi kiểm tra trong ngoài một lần, Thiên Diện động tay động chân vào chỗ dây kết nối của khoang dinh dưỡng.
Ngoại trừ am hiểu ngụy trang, Thiên Diện còn hiểu về việc thao tác những thứ này. Nếu cô ta không làm tội phạm thì có lẽ đúng là nhân tài hiếm có của Hiệp hội Vị diện.
Đáng tiếc...
Sau khi động tay xong, cô ta chỉnh lại bàn điều khiển một phen.
Làm hết tất cả rồi, Thiên Diện vỗ tay một cái, đắc ý rời khỏi phòng thiết bị thí nghiệm.
Không phải là cô ta không nghĩ tới chuyện vào trong thế giới tiểu thuyết, nhưng biết mình không thể thật sự vào trong mấy thế giới tiểu thuyết kia, chỉ có thể chuyển sóng điện não qua.
Để thân thể ở lại trong thế giới này, bất cứ lúc nào cũng có thể bị người ta kéo sóng điện não về.
Cô ta sẽ không ngu ngốc cho rằng truyền sóng điện não đi là có thể chạy trốn!
Vất vả lắm mới tránh được hệ thống an ninh của Hiệp hội Vị diện...
Thiên Diện mới vừa đi ra từ cửa sau Hiệp hội Vị diện thì đã bị người đàn ông tuấn lãng mặc âu phục trắng có ánh mắt lành lạnh chặn lại!
"Thiên Diện." Tịch Tử Thu lạnh nhạt mở miệng.
Thiên Diện hơi ngẩn người thế rồi lập tức cong khóe miệng cười nói: "Ngưỡng mộ đã lâu, hội trưởng Tịch!"
Bị Tịch Tử Thu ngăn cản, luận về thân thủ, Thiên Diện kém cỏi nhất trong năm tên tội phạm.
Thế cho nên... sao cô ta có thể đánh thắng được một Tịch Tử Thu đã từng là đệ nhất dũng sĩ Tinh Tế cơ chứ!
Dù sao khung hình phạt của Tinh Tế không có tử hình, cùng lắm cũng chỉ là bị phán đến mỏ quặng làm lao dịch mà thôi.
Để không phải chịu khổ, đương nhiên Thiên Diện ngoan ngoãn giơ hai tay đầu hàng--
Người bên Cục Truy nã đưa Thiên Diện đi, Tịch Tử Thu cho người xem kỹ video giám sát, chỉ sợ trước khi Thiên Diện rời khỏi Hiệp hội Vị diện đã giở trò gì.
Cẩn thận tra xét thì phát hiện Thiên Diện lại đi vào phòng thiết bị thí nghiệm!
Này thì không ổn!
Bởi vì trong phòng thiết bị không có lắp đặt camera giám sát nên họ cũng không thể biết được Thiên Diện có làm trò gì trong phòng thiết bị hay không.
Hạ Luân sợ đến độ lập tức trở về phòng thiết bị cẩn thận kiểm tra một lần.
Tịch Tử Thu đứng trong phòng thiết bị nhìn Hạ Luân, khẽ nhíu mày: "Kiểm tra tiểu Vu trước đi."
Hạ Luân chu miệng: "Tôi kiểm tra tiểu Ngũ Ngũ trước rồi, cô ấy không có vấn đề gì."
Lại kiểm tra thêm lần nữa, Hạ Luân từ khoang dinh dưỡng trở về đài điều khiển.
Vừa cẩn thận kiểm tra một lần --
"A ~ tìm ra rồi!"
Tiếng kinh hô khiến Tôn Michael đang đứng sau Tịch Tử Thu sợ hãi suýt nhảy lên!
Anh vỗ lồng ngực xong mới tức giận trừng sau gáy Hạ Luân: "Tìm tới cái gì!? Tự nhiên nhao nhao lên!"
"Tìm tới chỗ Thiên Diện ra tay đó! Hừ hừ ~ lại còn muốn động tay trong phòng thiết bị, bị tôi phát hiện! Ha hả..."
Ngón tay múa may trên bàn phím một phen, sau đó anh nói: "Xong, không sao rồi!"
Nói xong, anh liền đứng lên xoay người nhìn Tịch Tử Thu.
Tịch Tử Thu hơi hoài nghi nhìn anh: "Cậu chắc chắn chứ?"
"Vô cùng chắc chắn, Thiên Diện chỉ động tay trên bàn điều khiển." Hạ Luân gật đầu, anh đã kiểm tra khoang dinh dưỡng, không có phát hiện vấn đề gì.
Tịch Tử Thu không nói gì, chỉ giương mắt nhìn Lăng Vu Đề trên màn hình.
Anh vừa muốn mở miệng bảo Hạ Luân liên lạc với Lăng Vu Đề, anh muốn nói với cô mấy câu thì ở bên kia, Tôn Michael đang nhận điện thoại: "Tịch lão phu nhân, chào buổi chiều! Hội trưởng? Ngài ấy đang... được, xin chờ một chút."
Tôn Michael quay đầu nhìn về phía Tịch Tử Thu, Tịch Tử Thu không nói gì, trực tiếp đưa tay nhận lấy bộ đàm: "Mẹ."
"Vụ án làm rất tốt! Nghe nói con muốn Cục Truy nã trả một trăm triệu Tinh Tế tệ?"
"Vâng."
"Nên thế, Hiệp hội Vị diện cũng không thể giúp không Cục Truy nã."
Tịch Tử Thu mím môi không nói gì, một trăm triệu Tinh Tế tệ mà anh muốn cũng chỉ là để lấy ra làm từ thiện, lấy danh nghĩa của Hiệp hội Vị diện.
Bên kia, mẹ Tịch tiếp tục mở miệng với giọng điệu không cho phép xen vào: "Tối hôm nay trở về ăn một bữa cơm, mẹ mời con gái Quân gia đến. Lần trước con từ chối, lần này không cho phép như thế nữa!" Nói xong, mẹ Tịch dứt khoát ngắt liên lạc.
Tịch Tử Thu tay cầm bộ đàm ngừng lại đôi chút, sau đó vẫn lạnh nhạt trả bộ đàm lại cho Tôn Michael.
Có tiếng nói từ bộ đàm lắp đặt ở cửa: "Tích-- Hội trưởng, bên ngoài nữ trưởng quan họ Quân của Cục Truy nã muốn gặp ngài."
Ánh mắt của Tôn Michael cùng Hạ Luân đồng thời đặt lên trên mặt Tịch Tử Thu.
Nữ quan trưởng họ Quân... Tôn Michael cũng từng gặp rồi, rất xinh đẹp, thoạt nhìn trạc tuổi hội trưởng đại nhân.
Năng lực phá án không thấp, chức quan cũng rất cao.
Có điều... Tội phạm truy nã đã bắt được, nữ quan trưởng này tìm hội trưởng làm gì?!
Hạ Luân không biết gì về nữ quan trưởng này, có điều... thật sự hiếm thấy có phụ nữ tìm đến hội trưởng đại nhân!
Tịch Tử Thu nhớ nữ quan trưởng này, năm ngày trước sau khi kết thúc hội nghị, cô ta liền đến tìm anh tự giới thiệu, nói mình tên Quân Thư Nhã.
Trí nhớ anh luôn tốt, người khác nói một lần, anh có thể nhớ kỹ một cách dễ dàng.
Có điều anh cũng nhớ rằng ánh mắt Quân Thư Nhã nhìn mình khiến anh không thích!
"Cô ta có việc gì?" Tịch Tử Thu lạnh lùng hỏi.
Người đến thông báo ở ngoài cửa cũng cảm thấy được uy thế thuộc riêng về Tịch Tử Thu, rụt cổ yếu ớt đáp một câu: "Cô ấy nói... cùng hội trưởng ngài về Tịch gia ăn cơm..."
Được rồi, rõ ràng như vậy...
Dù lúc mới đầu Tịch Tử Thu cũng không có bởi Quân Thư Nhã họ Quân mà liên tưởng đến con gái nhà họ Quân trong miệng mẹ Tịch.
Thế nhưng giờ dùng cọng tóc cũng có thể nghĩ ra được vì sao cô ta lại dùng ánh mắt "thoả mãn" cùng "vật sở hữu" để nhìn anh!
Lông mày lại nhăn, ánh mắt lóe lên tia không thích.
Xoay người, nhấc chân, cất bước, mở cửa.
Nhìn nhân viên đứng trước cửa, Tịch Tử Thu chỉ nói hai chữ: "Không gặp!" Sau đó trở về phòng làm việc của mình.
Trước đó, anh đã không định nghe mẹ Tịch về nhà ăn cơm, gặp cô con gái nhà họ Quân gì đấy!
Hiện giờ cô ta lại tự mình tìm tới cửa!