Mục lục
Công Lược Nam Phụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đem cúc áo sơ mi của Từ Cảnh Niệm cài xong, Lăng Vu Đề mới vẻ mặt quan tâm nhìn hắn: "Thân thể của ngươi làm sao vậy?!"

Lúc này Lăng Vu Đề nhớ ra ngày mà lần đầu tiên biết Từ Cảnh Niệm chính là Tịch Tử Thu, chính là ngày gặp ở bệnh viện.

Sau đó Lăng Vu Đề còn từng hỏi Tạ phụ Từ Cảnh Niệm vì cái gì mà phải đến bệnh viện!

Lúc ấy Hạ phụ có nói Từ Cảnh Niệm bởi vì thường xuyên đau đầu, cho nên mới tới tìm ông làm kiểm tra.

Chỉ là kiểm tra xong, phát hiện thân thể của Từ Cảnh Niệm các phương diện đều phi thường khỏe mạnh, cũng không có nơi nào có vấn đề.

Hôm nay nhìn thấy bộ dạng này của Từ Cảnh Niệm, Lăng Vu Đề thật sự lo lắng!

Từ Cảnh Niệm lắc lắc đầu: "Không biết."

Hắn là thật sự không biết, nếu mà biết thì đã sớm trị liệu!

Cũng không cần phải mỗi lần đau đầu liền chỉ có thể uống thuốc giảm đau!


Tay Lăng Vu Đề đặt ở huyệt thái dương của Từ Cảnh Niệm nhẹ nhàng ấn, xoa, hy vọng có thể giảm bớt cơn đau đầu của hắn.

Vừa ấn vừa âm thầm liên hệ với Hạ Luân, hỏi hắn cái thân thể cường hóa hoàn kia, có thể trị liệu căn bệnh đau đầu của Từ Cảnh Niệm hay không.

Hạ Luân suy đoán có thể bởi vì sóng điện não của Tịch Tử Thu ở trong thân thể Từ Cảnh Niệm, mà sóng điện não lại không hoàn chỉnh, cho nên cũng không thể hoàn hoàn dung hợp cùng thân thể Từ Cảnh Niệm.

Thân thể cường hóa hoàn đó hẳn là vẫn có hiệu quả.

Mặc kệ có hiệu quả hay không, Lăng Vu Đề quyết định phải cho Từ Cảnh Niệm ăn thử một viên xem sao.

Đứng dậy đi lấy ly nước đặt ở tủ đầu giường, Từ Cảnh Niệm nhắm mắt lại, cũng không có nhìn thấy cảnh Lăng Vu Đề thả một viên thuốc màu trắng vào trong ly nước.


Viên thuốc gặp nước liền tan, hoàn toàn nhìn không ra bên trong có thứ gì được thả vào.

Ly nước đưa tới bên miệng Từ Cảnh Niệm, Từ Cảnh Niệm cũng không có bất luận hoài nghi gì, đem ly nước uống hết một nửa.

Không biết có phải Lăng Vu Đề ấn huyệt Thái Dương cho hắn hay không, ngày thường dù hắn có uống thuốc giảm đau cũng phải đau thật lâu, thế nhưng bây giờ thực nhanh liền không đau nữa.

Hắn cũng không biết, đó là tác dụng của thân thể cường hóa hoàn!

Nhìn đến chân mày vốn nhíu chặt của Từ Cảnh Niệm bỗng giãn ra, Lăng Vu Đề thở phào nhẹ nhõm một hơi đồng thời lại bắt đầu phiền não.

Nếu thật sự là bởi vì sóng điện não của Tịch Tử Thu không hoàn chỉnh dẫn tới không có cách nào dung hợp với thân thể của ký chủ, như vậy các thế giới khác, hẳn là cũng là giống như bây giờ sẽ xuất hiện triệu chứng đau đầu.


Vậy thì dư lại hai viên thân thể cường hóa hoàn, khẳng định là không đủ dùng!

Vốn dĩ Lăng Vu Đề vẫn luôn không hy vọng có lỗ hổng xuất hiện, bây giờ bắt đầu hy vọng cảnh báo nguy cơ lỗ hỏng có thể phát ra cảnh báo.

Có lỗ hổng, nàng mới có cơ hội có được tích phân mua thân thể cường hóa hoàn cho hội trưởng của nàng nha ——

Từ Cảnh Niệm đã hoàn toàn không đau cùng Lăng Vu Đề đến dưới lầu ăn bữa tối, ăn xong bữa tối, Lăng Vu Đề liền nói phải trở về.

Nàng đã đáp ứng với Hạ mẫu là phải về nhà thì bây giờ nhất định phải đi về!

Tuy rằng Từ Cảnh Niệm muốn Lăng Vu Đề ở lại nhưng cũng không có miễn cưỡng nàng.

Lần này người đưa Lăng Vu Đề về nhà là Dương Thạc, hắn cũng là vừa lúc muốn đi ra ngoài làm việc.

Dương Thạc này, Lăng Vu Đề chỉ biết tên của hắn, biết hắn là tâm phúc của Từ Cảnh Niệm, chuyện khác thì không biết gì.
Hắn thoạt nhìn rất trẻ, hẳn là tuổi tác cùng Từ Cảnh Niệm cũng không cách nhau lắm.

Lăng Vu Đề ngồi ở ghế sau nghiêng đầu nhìn Dương Thạc đang ngồi trên ghế phụ: "Ngươi đi theo A Niệm bao lâu rồi?"

Dương Thạc quay đầu lại nhìn Lăng Vu Đề liếc mắt một cái: "Hạ tiểu thư là đang hỏi ta sao?"

Lăng Vu Đề gật đầu: "Đúng vậy!"

Dương Thạc à một tiếng: "Ta cùng Niệm ca quen biết đã mười ba năm! Lúc ấy, chúng ta vẫn còn là những tên côn đồ đầu đường xó chợ!"

Dương Thạc trên mặt mang theo nụ cười, nhớ tới những chuyện hắn cùng Từ Cảnh Niệm trải qua, thật sự cảm thấy chỉ như mới hôm qua.

"Vậy ~ ngươi hẳn là rất hiểu A Niệm?" Mười ba năm, chừng này thời gian cũng không ngắn đâu!

Dương Thạc cười lắc lắc đầu: "Cũng không tính là rất hiểu, chỉ là đã cùng Niệm ca chịu qua khổ, suýt mất mạng cũng hưởng qua phúc. Biết một chút oán hận trong lòng hắn mà thôi."
"Oán? Oán cái gì?" Lăng Vu Đề ngồi thẳng thân mình, đôi mắt vẫn luôn nhìn Dương Thạc.

Dương Thạc dừng một chút, lại là lắc đầu: "Chuyện này ~ lại không tới phiên ta nói! Chờ một ngày nào đó, Niệm ca sẽ tự mình cùng ngươi nói. Hy vọng sẽ có một ngày như vậy......"

Trong lòng Dương Thạc, thật sự hy vọng có một người như vậy, một người có thể mang đến cho Từ Cảnh Niệm cảm giác về gia đình, tình thân!

Dù Từ Cảnh Niệm không có biểu hiện ra ngoài, Dương Thạc cũng biết.

Ở trong lòng hắn, cũng luôn khát vọng có một gia đình thuộc về mình!

Dương Thạc hy vọng, Lăng Vu Đề chính là người kia! Rốt cuộc hiện tại xem ra, Từ Cảnh Niệm đối xử với Lăng Vu Đề cũng rất khác biệt.

Nghe vậy, Lăng Vu Đề ừ một tiếng: "Đúng rồi, A Niệm là từ khi nào bắt đầu đau đầu?"

Dương Thạc suy nghĩ một chút, mới nói: "Đại khái cũng khoảng hơn một tháng trước, lần đó Niệm ca bị trọng thương, hồi phục xong liền có triệu chứng đau đầu. Nhưng mà kiểm tra xong lại không phát hiện có bất luận vấn đề gì."
Lăng Vu Đề rũ mắt suy nghĩ, xem ra sóng điện não của Tịch Tử Thu là hơn một tháng trước tiến đến thế giới này.

Tính ra, so nàng sớm hơn khoảng nửa tháng.

Trách không được......

Lúc trước nàng có bóng gió hỏi tài xế của Từ Cảnh Niệm, biết được Từ Cảnh Niệm luôn luôn có nữ nhân không ngừng lại đột nhiên liền không gần nữ sắc!

Khóe miệng hơi nhếch lên, hội trưởng đại nhân của nàng quả nhiên cùng người khác không giống nhau ——

Mới vừa trở lại Hạ gia, Lăng Vu Đề chỉ kịp chào Hạ phụ Hạ mẫu đã bị Hạ Lạc Nghiên kéo về phòng.

"Sao vậy?" Lăng Vu Đề nhìn Hạ Lạc Nghiên, vẻ mặt buồn bực.

Hạ Lạc Nghiên không có lập tức trả lời, mà là ôm chặt lấy Lăng Vu Đề: "Tích Tích, cảm ơn ngươi!"

"Cảm ơn ta?"

Lăng Vu Đề trừng lớn đôi mắt, lập tức không có phản ứng lại được.
Chính là nghe ngữ khí hạnh phúc nhảy nhót của Hạ Lạc Nghiên, xem như hiểu rõ. Xem ra nàng cùng Cố Cảnh Thần đã nối lại tình cảm!

"Tuy rằng không biết ngươi đã nói như thế nào để Bạch phu nhân không phản đối ta cùng A Thần ở bên nhau nữa. Nhưng thật sự thực sự cảm ơn!"

Lăng Vu Đề đẩy Hạ Lạc Nghiên ra, giơ tay hất tóc mái trên trán: "Không cần cảm tạ, nếu đã làm hòa rồi, thì phải giữ cho thật tốt. Ta về phòng trước."

Nói xong, Lăng Vu Đề liền rời khỏi phòng của Hạ Lạc Nghiên.

Đi tìm Bạch phu nhân, cũng không phải chỉ đơn thuần bảo bà không cần phản đối Cố Cảnh Thần cùng Hạ Lạc Nghiên ở bên nhau nữa mà nguyên nhân càng lớn hơn thật là nàng muốn thăm dò một chút.

Thử xem Bạch phu nhân rốt cuộc là có bao nhiêu kiêng kị Từ Cảnh Niệm mà thôi!

Hiện tại xem ra, Bạch phu nhân là thập phần kiêng kị ~
Thật là...... Càng ngày càng tò mò!

Trở lại phòng, Lăng Vu Đề vẫn như trước gọi điện thoại cho Từ Cảnh Niệm, dò hỏi hắn có còn đau đầu không, sau đó lại cùng hắn nói chuyện phiếm trên trời dưới đất.

—— Biệt thự lưng chừng núi

Nghe thanh âm trong điện thoại truyền đến, Từ Cảnh Niệm khóe miệng mang theo ý cười nhợt nhạt.

Mặc kệ lúc đầu hắn là vì nguyên nhân gì đáp ứng Lăng Vu Đề làm bạn gái hắn, hiện tại Từ Cảnh Niệm đều cảm thấy quyết định của chính mình, thật sự là quá sáng suốt!

"Thời gian không còn sớm, sáng mai còn có tiết, ta không cùng ngươi nói chuyện nữa nhé! Ngủ ngon!"

Từ Cảnh Niệm ừ một tiếng, nghe trong điện thoại truyền đến thanh âm tút tút tút, lại không có đem điện thoại từ bên tai lấy ra.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK