Mục lục
Sau Ly Hôn, Tôi Hô Mưa Gọi Gió
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hóa ra lần này Kiều Y Tư đến Đỉnh Hâm là vì được Đỉnh Hâm của chúng tôi mời tới để đặc biệt đến công ty xem mạch cho chúng tôi, những chuyện này luôn do Trương Kính Tùng lên kế hoạch, có vẻ như anh ta đã không hề ngừng nghỉ.

Bởi vì gần đây tôi và Trương Kính Tùng đều đang cố ý thân thiết, muốn cho nhau một cơ hội, vì thế Trương Kính Tùng càng hành động gấp gáp hơn, muốn đẩy Đỉnh Hâm lên một bậc cao mới.

Tôi âm thầm quan sát Kiều Y Tư, cô ấy cũng có đặc trưng của người Hoa, tính cách cũng rất vui vẻ thoải mái, thái độ nhiệt tình với Trương Kính Tùng mà không hề che giấu, đúng lúc bổ sung hoàn hảo cho tính cách ngại ngùng và nhã nhặn của Trương Kính Tùng, không hiểu sao tôi lại cảm thấy hai người này mới là cặp đôi hoàn hảo nhất.

Chỉ tiếc là lực chú ý của Trương Kính Tùng đều tập trung vào tôi, điều này khiến tôi không khỏi cảm thấy áy náy.

Kiều Y Tư nhìn thấy tôi, có lẽ cũng nhạy cảm phát hiện ra sự khác thường giữa Trương Kính Tùng và tôi, vì anh ta đối xử với tôi rất tốt, trong ánh mắt của cô ấy có chứa một loại thăm dò, lại không hề che giấu chút nào.

Buổi chiều, sau khi Kiều Y Tư mời một nhóm ba nhà kế hoạch hoạt động kinh doanh đến Đỉnh Hâm, chúng tôi đã luôn thảo luận ý tưởng của mình về kế hoạch sơ bộ trong phòng họp.

Cho đến tận sau khi tan sở, tôi nhận được cuộc gọi từ Y Mộc, cô ấy nói với tôi một tin rằng Lý Tân Nhị đã trở lại Giang Thành.

Tôi lập tức gọi điện cho Vệ Triết, nhờ anh ta sắp xếp người theo dõi sát sao tất cả hoạt động của Lý Tân Nhị.

Tôi nghĩ lần này cô ta quay về, chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, nhất định sẽ ra tay.

Buổi tối, tôi và Trương Kính Tùng đã sắp xếp một bữa tiệc tối ở Việt Hải để cảm ơn nhóm lập kế hoạch và Kiều Y Tư.

Chúng tôi đến Việt Hải, khi vào thang máy đúng lúc Đào Tuệ San gọi điện cho tôi, tôi ra hiệu cho Trương Kính Tùng đưa khách lên trước đi, tôi nghe điện thoại ở dưới sảnh lớn.

Đợi tôi nghe điện thoại xong, lúc lên thang máy có một cặp đôi có vẻ là vợ chồng vào cùng tôi, người đàn ông dáng người cao gầy, nhìn qua rất lịch sự nho nhã như thư sinh, nhưng đôi mắt đen kia lại rất trục lợi, lộ vẻ đen tối sâu sắc.

Người phụ nữ bên cạnh cũng có dáng người rất cao, thân hình nóng bỏng, trang điểm rất đậm, ăn mặc cũng khá thời thượng, mùi nước hoa cực kỳ nồng khiến một người không hề dùng nước hoa như tôi cảm thấy loại hương thơm đó khiến con người ta ngạt thở.

Trong thang máy trơn loáng như gương, tôi đứng đằng trước bọn họ, bóng của họ phản chiếu lên trên trông dáng vẻ rất xứng đôi, khí chất thì lại hơi đối lập nhau, người đàn ông có vẻ rất lịch sự thân sĩ, nhưng người phụ nữ lại rất nóng nảy hung ác.

Tôi càng nhìn càng thấy dáng vẻ của người đàn ông kia hơi quen thuộc, nhưng tôi lại không thể nhớ nổi đã từng gặp ở đâu.

Tôi đến tầng ba ra khỏi thang máy, bọn họ tiếp tục lên tầng trên, ngay tại khoảnh khắc thang máy thong thả đóng lại, tôi chợt nhớ ra người đàn ông kia là ai!

Văn Nhân Hãn!

Chính là người đàn ông tôi đã từng gặp một lần, người hôn Y Mộc say đắm trong thang máy đó, chính là anh ta.

Vậy thì người phụ nữ kia chắc chắn là vợ của anh ta, Nam Dung!

Thảo nào xung quanh người phụ nữ kia mơ hồ lộ ra một loại yêu lực, ánh mắt lạnh lùng lại tàn nhẫn, mang theo lực xuyên thấu.

Từ khí thế bên ngoài, hai người đó cực kỳ xứng đôi với nhau, đều có một loại lực kinh hoàng, đẩy con người ta cách xa ngàn dặm.

Tôi không hiểu nổi khi đặt thân hình nhỏ bé yếu đuối của Y Mộc và dáng người cao lớn nóng bỏng của Nam Dung cùng một chỗ, so sánh với nhau, tôi theo bản năng dừng chân lại, chỉ cần nhìn bề ngoài thì Y Mộc cũng không phải là đối thủ của Nam Dung.

Mà ngoại hình của Văn Nhân Hãn đúng thật là rất hợp với Y Mộc, cao lớn và nhỏ yếu, mang đến một loại cảm giác an toàn khó hiểu.

Nhưng sau cùng Y Mộc sao có thể chống lại sự tàn nhẫn kia của Nam Dung được.

Đào Tuệ San nói đúng, người phụ nữ đó chắc chắn là hiện thân của sự dã man tàn bạo, sao Y Mộc có thể đấu lại một người ác độc như vậy được chứ?

Không bất giác rùng mình một cái, trong lòng bỗng dâng lên một điềm báo mơ hồ.

Trước khi vào phòng bao, tôi gọi một cuộc điện thoại cho Vệ Triết, bảo anh ta điều tra chi tiết về Văn Nhân Hãn và Nam Dung.

Nhưng trong điện thoại Vệ Triết cũng nói với tôi một tin khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK