“A! Đã lâu không thấy. Xin chào phu nhân Carat Luân Tư.”
Một người phụ nữ quý tộc vui mừng đến bắt chuyện với bọn họ. Mia Bergen cũng tiến lên ôm lấy người phụ nữ đó, rồi lại còn trao cho nhau một nụ hôn nhẹ vào má đối phương.
“Đã lâu không thấy, thân thể của phu nhân Hầu tước Á Lợi Tư vẫn khỏe chứ?”
“Cảm tạ thượng đế, tất cả đều khỏe mạnh!” Phu nhân Hầu Tước Á Lợi Tư còn đang muốn nói thêm, thì đột nhiên phát hiện đằng sau Mia Bergen còn có một cô gái, hơi ngạc nhiên hỏi: “Vị tiểu thư này là?”
Mia Bergen mỉm cười, kéo tay Tô Lị tiến lên phía trên: “Đây là một cô gái người Thanh Quốc mà ta mới nhận làm con nuôi, cũng gọi là Lily.”
Tô Lị vừa nghe thấy lời nói của Mia Bergen, bỗng nhiên có chút ngây ngốc, khẽ quay đầu nhìn khuôn mặt đang tươi cười của người phụ nữ đang nói về mình.
“Thật sự là quá tốt đi!. Xem ra ngươi cũng đã vượt qua nỗi bi thương khi mất đi con gái. Ta thật sự cảm thấy cao hứng thay cho ngươi a!”
“Cám ơn!”
Phu nhân Hầu Tước Á Lợi Tư khẽ nâng váy của mình lên nhìn nàng cười nói: “Thật vui khi được quen biết tiểu thư Lily.”
“Tôi mới là người phải cảm thấy vinh hạnh, Phu nhân Hầu Tước Á Lợi Tư.” Tô Lị cũng học theo bộ dáng của vị phu nhân, khẽ nhấc làn váy của mình lên cúi đầu chào hỏi.
Phu nhân Hầu Tước Á Lợi Tư còn lấy tay nhẹ nhàng vén lên vài sợi tóc quăn rủ xuống tai của Tô Lị, khẽ cười nói: “Tóc của Tiểu thư Lily thật xinh đẹp, hơn nữa màu tóc cũng giống như màu tóc của Bá Tước Troy Trask, thật sự là làm cho mọi người cảm thấy ngoài ý muốn a!”
Tô Lị bỗng nhiên không biết phải làm sao, mặc dù cô cũng thực vừa lòng với bộ tóc quăn của mình, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên mà cô nhận được lời khen về mái tóc này như vậy: “Tôi đến từ một quốc gia phía đông, vị bá tước đại nhân mà phu nhân nói cũng là người phương đông sao?”
Tô Lị vừa nghĩ rằng mình sẽ gặp được một người giống như cô, có lẽ sẽ giúp cô tìm hiểu được những chuyện kỳ lạ xảy ra trên người cô. Nhưng là câu nói kế tiếp của Phu nhân Hầu Tước Á Lợi Tư lại làm cho hy vọng đang chuẩn bị nảy mầm của Tô Lị ngay lập tức bị bóp chết.
“Đương nhiên không phải! Bá Tước Troy Trask đại nhân là người Luân Đôn, ngài còn có được huyết thống quý tộc thuần khiết nhất, cũng chính là nam tử đẹp nhất Anh Quốc của chúng tôi.”
“Quả thật Bá Tước Troy Trask đại nhân rất đẹp, nhưng lại là một thân sĩ vô cùng nguy hiểm, không phải sao? Thật xin lỗi Phu nhân Hầu Tước Á Lợi Tư, hai chúng tôi không thể cùng phu nhân nói chuyện được. Xin phép!”
Mia Bergen vẫn duy trì nụ cười tao nhã. Vừa nói xong liền khẽ nhấc váy lên cúi đầu, rồi kéo tay Tô Lị đi đến chỗ khác.
Dùng từ “đẹp” để miêu tả một nam tử, mà người Anh Quốc chính gốc lại có cùng màu tóc giống cô. Cho nên nhất thời , Tô Lị lại càng sinh ra hứng thú với người gọi là Bá Tước Troy Trask kia.
Tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên, rất nhiều thân sĩ đã dắt tay của một vị nữ sĩ đi ra chính giữa, trong giai điệu nhẹ nhàng mà có uy luật đã nhanh chóng khiêu vũ với nhau.
Cùng lúc đó thì Mia Bergen cũng được một người mời đi, mà lúc này cũng có một vị thân sĩ vô cùng điển trai đến lời Tô Lị ra khiêu vũ.
“Không biết tôi có vinh dự được mời tiểu thư xinh đẹp này ra nhảy một bản hay không?”
Nam nhân khẽ khom người, một tay chắp sau lưng, còn một tay để tới trước mặt Tô Lị, mái tóc màu vàng quăn nhẹ ngang vai, ngũ quan trắng nõn tinh xảo, xinh đẹp làm cho Tô Lị phải cảm thấy mặc cảm.
“Thật xin lỗi, tôi không biết khiêu vũ.”
“Đừng lo lắng, tôi có thể chỉ cho cô, tiểu thư xinh đẹp.” Trên mặt nam tử tràn đầy ý cười, ngón tay trắng trẻo thon dài chủ động kéo tay của Tô Lị, nhưng khi nhìn đến chiếc vòng tay đeo trên tay của cô, thì vẻ tươi cười trên mặt lại có chút biến hóa.
Giây tiếp theo, nam tử liền buông tay của Tô Lị ra, rồi lại để tay lên trước ngực trái của mình, hơi khom người nói: “Thật có lỗi với tiểu thư, xem ra lần này tôi không thể chỉ tiểu thư khiêu vũ được rồi. Hy vọng lần sau gặp mặt ta có thể cùng tiểu thư khiêu vũ một bản. Tôi xin phép.”
Nam tử tóc vàng vừa nói xong, liền quay người đi mời một cô gái khác. Cô gái quý tộc kia được nam tử tóc vàng mời, liền lập tức mừng rỡ đồng ý như điên.
Tô Lị khẽ thở dài, tốt xấu gì hắn ta cũng là một vị soái ca siêu cấp đẹp trai, cô thế nhưng cứ như vậy mà bị hắn bỏ qua một bên.
Không biết là do cô không quá hiểu biết về con người Anh Quốc, hay là do nam tử kia là một người lỗ mãng. Nhưng theo những gì cô biết từ trên phim hay trên Internet, thì Thân sĩ Anh Quốc bình thường sẽ không bao giờ cầm tay nữ sĩ mà không được sự cho phép của nữ sĩ đó. Bất quá, nếu như đó là một nam tử đẹp trai đến bắt chuyện, cho dù là lễ tiết hay không lễ tiết, nữ sinh tinh mắt cũng sẽ vui vẻ nhận lời. Mà cô cũng không ngoại lệ. Nhưng là vị thân sĩ tóc vàng kia cũng chạy quá nhanh đi, cô với hắn còn chưa kịp bồi dưỡng tí tình cảm nào, thật buồn a!
Nhưng điều làm Tô Lị cảm thấy nghi hoặc là, bọn họ thân là quý tộc Anh Quốc, thì sẽ không thích người có mái tóc màu đen mới đúng. Mặc dù từ đầu bữa tiệc đến giờ có không ít người nghị luận về màu tóc của cô, nhưng phần lớn biểu cảm của bọn họ sẽ là kinh ngạc giống như Phu nhân Hầu Tước Á Lợi Tư, bọn họ cũng không hề bày ra bộ dáng chán ghét. Chính là không có người nào đến mời cô khiêu vũ mà thôi.
Tô Lị nhàm chán đi về một hướng không có người đi đến, tựa vào tường xem đám người bọn họ khiêu vũ.
Đột nhiên trong góc tường truyền đến thanh âm nho nhỏ. Theo bản năng, Tô Lị trốn sang một bên, hí mắt len lén nhìn xem đang phát sinh chuyện gì.
Không thấy thì thôi, nhưng vừa thấy thì làm cho Tô Lị nhất thời bị thất kinh...