Bích Liên dìu Bích Lan vào phòng,Nhược Khê nhìn vết thương một lúc rồi nói :
"May chỉ bị thương phần mềm,em lấy cao hôm nọ ta pha chế ngày bôi hai lần vài bữa là khỏi".
Bích Lan quỳ xuống cảm ơn rối rít :
"Nô tỳ nguyện làm trâu làm ngựa đền đáp ơn cứu mạng của công chúa ".
Nhược Khê đỡ cô dậy rồi nói :"em cố gắng khỏe lại làm việc cho ta là được rồi,cứ yên tâm nghỉ ngơi đi ".
Thời gian này Nhược Khê đang tập vũ đạo và vẽ tranh thư pháp gần đến ngày đại thọ của hoàng thượng rồi cô không thể để sơ xuất.
Nghỉ ngơi vài ngày Bích Lan đã có thể xuống giường đi lại,thuốc của công chúa đưa cho bôi không nóng rát mà lại còn không để lại sẹo nữa,Bích Lan trong lòng thầm biết ơn lắm cố gắng hầu hạ công chúa tốt hơn.
Chẳng mấy chốc ngày đại thọ đã tới,ngày hôm đó hoàng cung trang trí rực rỡ người người tấp nập chuẩn bị cung yến.
Hôm nay Nhược Khê muốn dành hết sự nổi bật cho nên cô trang điểm khá lâu,bình thường gương mặt này đã xuất chúng rồi giờ trang điểm lên cô trông càng xinh đẹp rực rỡ hơn.
Hôm nay cô mặc bộ trang phục màu đỏ lửa.
Bích Liên nhẹ nhàng búi tóc cho cô,bàn tay trắng nõn nà khéo léo của Bích Liên cài một cây trâm ngọc cuối cùng vào búi tóc rồi thỏa mãn cười nói:
" Hôm nay công chúa nhất định sẽ nổi bật nhất khiến cho các công chúa khác cùng nhóm quý nữ kinh thành ảm đạm thất sắc đấy ạ!.
"
Cô lắc đầu cười nói:
"Người ta nghe thấy lại cười cho".
Bích Lan nói phụ họa thêm vào trong mắt chúng nô tỳ công chúa chính là nữ tử xinh đẹp nhất".
Cô đứng lên rồi nói :
" Đi thôi,đừng tới trễ".
Bích Lan Và Bích Liên vội vàng theo sau,trước khi đi cô dặn Bích Liên nhớ mang đồ theo.
Bước vào cửa cô gặp ngũ công chúa,cô bước lên :
"Chào ngũ tỷ".
Nhược Lan ngẩng lên nhìn cô,ánh mắt ngỡ ngàng và sửng sốt :
"Bát muội,muội là Bát muội hả,sao muội thay đổi nhiều thế ".
"Dạ ,là muội đây"
"Muội xinh đẹp thật đấy,vết sẹo của muội hết rồi này.
"
"Muội tự chế thuốc bôi đó,chỗ muội còn ít đồ dưỡng da nếu tỷ không chê hôm nào qua muội ,muội đưa cho ".
"Lấy chứ,mai tỷ qua luôn,đẹp một nửa như muội cũng được ",rồi cô cuòi hì hì.
Thôi chúng ta vào đi không trễ,nói rồi cả hai người bước vào.
Ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người xung quanh,ghen ghét,ngưỡng mộ đều có hết nhưng Nhược Khê không để tâm.
Ngũ công chúa liền nói : "muội lên đây ngồi với tỷ ,rồi kéo cô ngồi xuống luôn không cho phản kháng".
Tam công chúa cùng tứ công chúa hậm hực lắm,ở đây ai cũng biết ngũ công chúa là hòn ngọc quý trên tay hoàng thượng và hoàng hậu ai cũng muốn lấy lòng.
Tam công chúa nói lớn giọng chỉ chích :" hôm nay bát muội mặc rực rỡ quá đấy lấn áp hết cả mọi người ".
Nhược Khê cười nói: "hôm nay đại thọ phụ hoàng muội cũng muốn hưởng ít không khí tốt lành của người không có gì là không thích hợp cả",rồi cô lặng im ngồi uống trà.
Ở xa ánh mắt cay độc của nhị công chúa nhìn qua,cô được mọi người ca ngợi là đệ nhất mỹ nhân của nước Hạ,cô không thể để ai thay thế vị trí của mình được.
Mọi người dần dần đến ngồi vào vị trí của mình,các vị vương hầu và quan viên lần lượt ngồi xuống,một lúc sau tiếng đại tổng quản vang lên :
"Hoàng thượng giá đáo ".
""Hoàng hậu giá đáo".
Chúng quan viên đứng lên đồng thanh hô :
"Hoàng thượng cát tường".
"Hoàng hậu cát tường".
Các công chúa và hoàng tử cùng đồng thanh :
"Phụ hoàng cát tường.
"Mẫu hậu cát tường".
Hoàng thượng giơ tay nói :
"Miễn lễ".
Nay cung yến mọi người cứ tự nhiên,lúc đó mọi người mới từ từ ngồi xuống.
Tiếng đàn nhạc vang lên ,cung yến bắt đầu.
Từng món quà một lần lượt được dâng lên chúc thọ hoàng thượng.
Ngày hôm nay là ngày đại thọ nên tâm trạng hoàng thượng cũng vui vẻ hơn.
Thái tử mang lên một đôi ngọc như ý cát tường,hoàng thượng rất thích thú vì ý nghĩa của nó.
Nhị công chúa hiến tặng một điệu múa thủy mặc,mọi người chăm chú ngồi xem,kết thúc từng tiếng vỗ tay vang lên.
Tiếng xì xào bán tán ca ngợi công chúa khiến hoàng thượng cũng hài lòng.
Tam công chúa cùng tứ công chúa thì biểu diễn đàn và sáo hợp tấu,tuy nhiên không được coi trọng cho lắm,hoàng thượng phất tay cho lui xuống.
Ngũ công chúa thì tặng một con tỳ hưu bằng ngọc thượng đẳng,hoàng thượng cười to không ngừng.
Đến lượt bát công chúa,cô từ từ đứng dậy.
Ánh mắt ngỡ ngàng và sửng sốt của mọi người dành cho cô,tiếng xì xào vang lên.
"Trời bát công chúa hôm nay thật lộng lẫy,thật kiều diễm",các vị thế tử vương hầu đều nhìn không chớp mắt.
Từ trước đến giờ do tự ty vết sẹp ở mặt nên cô không bao giờ xuất hiện trước đám đông, hầu như không ai biết đến sự hiện diện của bát công chúa này.
Cô bước lên nhẹ nhàng nói:
"Chúc phụ hoàng phúc như Đông Hải,thọ tỷ Nam Sơn" ,con gái muốn tặng người một điệu múa và bức tranh thư pháp ạ.
Nói rồi Nhược Khê lui ra chuẩn bị,tiếng nhạc cất lên một bóng đỏ rực từ xa đi vào đôi chân mềm mại cùng những động tác uốn dẻo,điệu múa phượng hoàng lửa của cô đúng là kinh diễm bốn phương,mọi người chăm chú xem không chớp mắt tại sao có thể nhanh mà đẹp đến vậy ai cũng bị hút hồn bởi điệu múa.
.
Danh Sách Chương: