“Trước kia ta gặp phải một đạo nhân chỉ thích vân du bốn phương, hắn truyền thụ cho ta đao pháp thô thiển này, trên giang hồ chỉ có thể được xưng tụng tam lưu. Không nên xem thường chỉ là tam lưu, trong đó cũng có chỗ hơn người, bí tịch tam lưu cũng đủ để tiến vào Tàng Thư Các của những đại phái kia. Ngươi cầm đi xem thật kĩ trước, bên trên còn hình vẽ chi tiết. Trước tiên tự mình dựa vào thử luyện một chút. Nếu ngươi xem xong xác định muốn luyện, vậy thì tới tìm ta. Nhưng mà vô luận ngươi luyện hay không luyện, đều phải nhớ kỹ đưa sách này cho ta.”
Triệu Đại Hổ cẩn thận đưa sách cho Lộ Thắng.
“Được!”
Lộ Thắng biết, đây cũng là vật áp đáy hòm của Triệu Đại Hổ.
Hắn có thể đơn giản giao cho mình như vậy, cũng không đại biểu Lộ Thắng có thể dựa vào sách này học được môn đao pháp kia.
Luyện võ là đòi hỏi phải tinh tế tỉ mỉ, trong đó cần uốn nắn rất nhiều chi tiết. Không phải tùy tiện có thể nhẹ nhõm theo sách học được.
“Đa tạ Triệu bá!”
Lộ Thắng cẩn thận tiếp nhận sách.
Mang theo sách Hắc Hổ đao, hắn trực tiếp trở lại phòng ngủ của mình, đóng lại cửa phòng, một người đốt nến, ở bên trong lật xem nội dung.
Hắc Hổ đao pháp, nói là đao pháp, trên thực tế chỉ có ba chiêu.
Ba chiêu đều là công.
Không có phòng thủ, không có né tránh, chỉ có tiến công.
Chiêu thứ nhất: Hổ Sát.
Chiêu thứ hai: Hổ Uy.
Chiêu thứ ba: Hổ Khiếu.
Chiêu thức cũng rất đơn giản, chính là ba loại quỹ tích xuất đao khác biệt. Phát huy ra uy lực khác biệt.
Lộ Thắng hơi xem một chút thì biết đại khái. Nhưng chiêu thức đơn giản là đơn giản, uy lực lại dựa vào độ thuần thục. Dựa vào lực lượng tốc độ.
Mà lực lượng tốc độ, lại coi trọng thân thể bản thân phối hợp phát lực.
Cho nên ba chiêu đao pháp này, còn có thể coi là một bộ rèn luyện tâm pháp .
Cái gọi là tâm pháp, chính là phối hợp tư tưởng sinh hoạt hàng ngày như thế nào để phát huy đao pháp này đến trình độ lợi hại nhất.
Tâm pháp, kỳ thật là giảng biện pháp điều chỉnh tinh thần nội tâm.
Hắc Hổ tâm pháp có ba tầng, mỗi một tầng không có danh tự đặc biệt gì, chỉ là phổ thông tầng thứ nhất, tầng thứ hai, tầng thứ ba.
Tu thành tâm pháp, dựa theo trên sách nói tới, chiêu số bên ngoài phải đạt tới độ thuần thục nhất định, mới xem như luyện đao pháp đến đại thành.
Nhẹ nhàng khép lại sách nhỏ.
Lộ Thắng ngồi cạnh bàn trầm mặc hồi lâu, toàn bộ ghi lại, nhớ lại một lần lại một lần tất cả chỗ khó liên quan tới môn Hắc Hổ đao pháp.
Sau đó, hắn mặc niệm trong lòng:
“Lam Thẫm.”
Lập tức giao diện máy sửa chữ kỹ năng Lam Thẫm lại hiện lên ở trước mắt hắn.
Bên trong khung màu lam, là từng hàng lượng lớn ô nhỏ.
Tại bên trong ngăn chứa đầu tiên hàng ngũ thứ nhất, lúc này đang cho thấy trạng thái của hắn bây giờ.
“Lộ Thắng ----
Võ học:
Hắc Hổ đao pháp: Chưa nhập môn”
Biểu hiện rất đơn giản, cũng chỉ có Hắc Hổ đao pháp hắn vừa mới đọc qua một lần.
“Quả nhiên… Quả nhiên không phải ảo giác!”
Thân thể Lộ Thắng lập tức cứng ngắc.
Không phải sợ hãi, mà là kích động!
Thế giới này quá nguy hiểm.
Hắn vốn dự định chỉ làm mọt gạo (ăn rồi chờ chết), sống an nhàn chết không đau, nhưng bây giờ cảm thấy như rơi vào hang rắn, dường như chung quanh lúc nào cũng có thể chui ra rất nhiều rắn độc, không cẩn thận bị liên lụy thì có thể trở thành vai phụ trong chuyện xưa truyền thuyết quỷ quái nào đó. Chết đến mức không thể chết thêm.
“Nhưng bây giờ, tốt xấu có chút hi vọng… Nếu như máy sửa chữa này thật có thể dùng…”
Lộ Thắng đè xuống hưng phấn và kích động trong lòng, bắt đầu hồi ức công năng máy gian lận mà chính mình xây dựng lúc trước.
Máy sửa chữa Lam Thẫm này, tác dụng duy nhất, chính là sửa chữa tất cả kỹ năng võ học nhân vật trò chơi nắm giữ.
Nó có thể sửa chữa cảnh giới võ học, có thể trực tiếp đổi thành đại thành hoặc cảnh giới đỉnh tiêm, có điều khác biệt chính là nó không có cách nào sửa chữa độ thuần thục.
Nó duy nhất có thể thay đổi, chính là cảnh giới võ học đã nắm giữ trong người.
“Ta nhìn bên trong ngăn chứa, có thể sửa chữa cũng chỉ có Hắc Hổ đao pháp này, như vậy ta làm sao mới có thể bắt đầu sửa chữa?”
Lộ Thắng bắt đầu tìm tòi nghiên cứu.
Một mình hắn ở trong phòng ngủ, tay không ý thức lật qua lật lại sách nhỏ, lực chú ý lại tập trung bên trên máy sửa chữa Lam Thẫm trong đầu.
Hắn một lần lại một lần cẩn thận nghiên cứu máy sửa chữa từ trên xuống dưới. Rất nhanh, ở tận cùng dưới đáy máy sửa chữa, hắn phát hiện một cái nút rất rất nhỏ.
Trên nút viết chữ: Bắt đầu sửa chữa.
“Chính là nó.”
Lộ Thắng hơi chuyển động ý nghĩ một chút, tưởng tượng một ngón tay hung hăng đặt trên cái nút.
Hắn bỗng nhiên cảm thấy mình có thể tùy ý khống chế tất cả mọi thứ trên máy sửa chữa.
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, nhưng Lộ Thắng không có để ý quá lâu, mà là cấp tốc tập trung lực chú ý vào Hắc Hổ đao pháp.
Trạng thái phía sau Hắc Hổ đao pháp là chưa nhập môn, trong nháy mắt hắn tập trung lực chú ý lên, trạng thái lập tức nhảy một cái.
Biến thành nhập môn.
Lộ Thắng vui mừng trong lòng, cảm thấy có hi vọng, lại tiếp tục tập trung lực chú ý nhìn chằm chằm Hắc Hổ đao pháp.
Rất nhanh, Hắc Hổ đao pháp lại nhảy một cái, biến thành tầng thứ nhất.
Sau đó là tầng thứ hai, tầng thứ ba…
“Xong rồi!” trong lòng Lộ Thắng đại hỉ, xem ra máy sửa chữa quả nhiên hữu hiệu.
Hắn đang chuẩn bị buông ra tinh thần.
Bỗng nhiên Hắc Hổ đao pháp kia, lại nhảy lên một cái.
“Tầng thứ tư!!”
Hắc Hổ đao pháp thế mà lại nhảy thành tầng thứ tư!
Oanh!!
Ngay khi Hắc Hổ đao pháp nhảy đến tầng thứ tư, Lộ Thắng cảm thấy não hải một trận oanh minh.
Cả người hắn đầu đau muốn nứt, thân thể như bị sét đánh, run lẩy bẩy.
Nằm sấp trên bàn, hắn thở chậm thật lâu, mới chật vật chống lên cái đầu.
Dưới mũi, mặt ướt nhẹp, còn mang theo một tia mùi tanh.
Lộ Thắng đưa tay nhẹ nhàng sờ lên, xem xét, là huyết màu đỏ sậm.
Hắn cảm thấy hai mắt mình mờ đi, trên dưới toàn thân không một chỗ không đau nhức. Trên thân suy yếu bất lực, thậm chí ngay cả đứng lên cũng cảm thấy tốn sức.
Hắn đưa tay nhìn một chút, làn da trên mu bàn tay trắng bệnh một mảnh, con mắt cũng chống đỡ không nổi, rất muốn rất muốn đi ngủ.
“Đây là dấu hiệu thâm hụt khí huyết!” Mặc dù Lộ Thắng không biết y thuật, nhưng thường thức cơ bản vẫn biết một chút.
Biết mình có thể là thâm hút quá nhiều khí huyết.
Hắn ngồi cạnh bàn, miễn cưỡng chống lên thân thể, cất kỹ sách nhỏ. Rồi té nằm trên giường nghỉ ngơi.
“Xảo Nhi!”
“Công tử? Có gì phân phó ạ?”
Tiểu Xảo ở ngoài cửa nhẹ nhàng hỏi.
“Em đi… Làm cho ta một ít cháo gạo táo đỏ, bỏ ít nhân sâm. Muốn nhân sâm lâu năm một chút.”
Lộ Thắng gian nan mở miệng.
Thiếu gia nhà giàu chính là có điểm ấy chỗ tốt.
Gia đình bình thường, đừng nói là nhân sâm lâu năm, chỉ là nhân sâm bình thường cũng làm thuốc cứu mạng, chỗ nào giống Lộ Thắng làm thuốc bổ ăn như vậy.
Tiểu Xảo ứng tiếng, rất nhanh chạy đến phòng bếp phân phó nấu cháo.
Lộ Thắng một người nằm ngửa trên giường, thở chậm thật lâu, vẫn cảm thấy hai mắt biến thành hắc sắc, tứ chi bất lực.
Nhưng, trừ những cảm giác này ra, hắn kinh ngạc vươn tay, một loại quen thuộc, lão luyện, dường như luyện đao pháp rất nhiều năm, từ bàn tay tràn vào não hải.
Ba chiêu Hắc Hổ đao pháp và ba tầng tâm pháp kia, không biết lúc nào thế mà hắn thuộc làu trong lòng.
Chiêu số ba chiêu này, không riêng chiêu thức ẩn tàng ngầm trong mấy tầng, hắn đều thấu hiểu hết, thậm chí phối hợp tâm pháp và chiêu thức như thế nào, phối hợp mấy loại thủ pháp, cảnh giới, cách dùng, đều nhất thanh nhị sở.
“Còn thật thành!?” Lộ Thắng nhắm mắt lại, trong lòng một mảnh cuồng hỉ.
Cái thí nghiệm này thành công.
Mặc dù dường như tiêu hao là khí huyết tinh thần của thân thể hắn, nhưng đổi lấy Hắc Hổ đao pháp đại thành, đã đầy đủ.
“Chỉ là, Hắc Hổ đao pháp rõ ràng chỉ có tầng thứ ba, tầng thứ tư này, lại làm sao ra?”
Đây là chuyện khiến Lộ Thắng không hiểu.
Mà lại, tầng thứ tư Hắc Hổ đao pháp, hiện tại ở trong trí nhớ của hắn, cho hắn loại cảm giác rất quen thuộc.
Thật giống như… Thật giống như căn bản chính hắn tự tay sáng tạo vậy.
Trong đó ẩn hàm lý niệm và mạch suy nghĩ, căn bản không phải người thế giới này có thể nghĩ tới, mà càng giống như kết hợp với một chút suy nghĩ cơ bản mạch của cơ học khoa học hiện tại.
Không chờ hắn suy nghĩ nhiều, Tiểu Xảo đã bưng cháo tới.
“Đúng lúc nấu cháo bổ huyết cho Tam tiểu thư, cũng là táo đỏ làm chủ, Tam tiểu thư không muốn, em trước hết bưng tới cho công tử, đây là canh bách hợp táo đỏ, bình tâm bổ huyết, em cũng bỏ thêm nhân sâm vào. Công tử có muốn hay không?”
Tiểu Xảo nhỏ giọng đứng ở ngoài cửa hỏi.
“Mang vào đi.”
Lộ Thắng thấp giọng nói.
Lúc này Tiểu Xảo mới nhẹ nhàng đẩy cửa phòng ra, đi vào trong, nhưng vừa mới vào, nàng đã nhìn thấy cổ áo Lộ Thắng dính một điểm vết huyết.
“Công… Công… Công… Công tử bị sao vậy!!?” Tiểu Xảo kinh hãi, cháo trên tay cũng thiếu chút rơi trên mặt đất.
Lộ Thắng cười khổ: “Ta không sao.”
“Còn nói không sao! Đều thổ huyết rồi!” Tiểu Xảo bị dọa đến mặt mày trắng bệch.
“Thật sự không có chuyện gì…” Lộ Thắng bất đắc dĩ nói.
Tiểu Xảo nhanh chóng bưng tới bát cháo cho Lộ Thắng.
“Đến công tử, trước ăn điểm cháo nóng.”
Ở nàng phục thị, Lộ Thắng từng ngụm từng ngụm ăn hết toàn bộ chén cháo.
Trong lòng cũng thoáng dễ chịu chút.
Hắn bắt đầu cẩn thận hồi tưởng lại bảy tám phần tin tức và kinh nghiệm liên quan đến Hắc Hổ đao pháp bỗng nhiên xuất hiện trong đầu.
Rất kỳ quái, những vật này dường như từ ban đầu đã xuất hiện trong đầu hắn, vô luận có bất luận chỗ khó nào, hắn đều có thể tùy tiện phá giải, đồng thời cảm thấy thân thể làm được cũng rất đơn giản.
Nếu không phải thân thể hiện tại không cho phép, hắn sẽ dự định đi vào võ đài tìm thanh đao, tập luyện tập luyện.
Sau khi hắn ăn xong cháo thì Tiểu Xảo bước nhanh rời đi, đi hiệu thuốc tìm y sư Lộ Phủ. Nàng vẫn lo lắng thân thể Lộ Thắng.
Lộ Phủ có y sư chuyên môn của mình, là lão già có chòm râu dê rừng.
Lão cõng hòm thuốc lớn vội vã đuổi tới.
Ngồi ở bên giường Lộ Thắng bắt mạch, lông mày lão giãn ra.
“Không có gì đáng ngại, chỉ là thâm hụt khí huyết, tinh thần tiêu hao lớn, nghỉ ngơi điều dưỡng mấy ngày là khỏe.”
Lão lấy ra một trang giấy, lả tả viết xuống một đơn thuốc thuốc bổ.
“Cầm cái này đi hiệu thuốc, mỗi ngày hai lần, cho Đại công tử phục dụng mười ngày, có thể khỏi hẳn.”
“Tạ ơn y sư.”
Lộ Thắng cũng nhẹ nhàng thở ra, điều này cùng tình huống hắn phán đoán hoàn toàn nhất trí.
Rất nhanh Lộ Phóng Lộ Toàn An cũng tới.
“Xảy ra chuyện gì?” Hắn mang theo Nhị nương Tam nương của Lộ Thắng cùng đến.
Mẫu thân Lộ Thắng đã bệnh qua đời rất sớm.
Từ nhỏ là Nhị nương chiếu cố hắn.
Nhị nương Lưu Thúy Ngọc tính tình nhu hòa, đối xử mọi người vô cùng tốt, đối với hắn và con mình không có chút nào khác biệt.
“Chỉ là luyện võ thâm hụt ít khí huyết. Không có việc gì.” Lộ Thắng giải thích cho từng người trong nhà.
Hắn là trưởng tử trong nhà, là trụ cột tương lai phải kế thừa gia nghiệp, đã xảy ra chuyện gì, tự nhiên trước tiên sẽ dẫn phát chú ý.