• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

#edit: NhungNhung0803 +_tclg_ + Tuyệt Vời

Ân Thiên Lãng vô tình trở thành đối tượng bị phóng vấn. Nhìn sang đám Giản Dịch mà ra hiệu bằng mắt một cái, sau đó thì không trở lại chỗ ngồi nữa mà trực tiếp đi ra khỏi đại sảnh.

Dưới đài như cũ vẫn một mực im ắng, hai mặt nhìn nhau, bọn hắn vừa rồi không nghe nhầm chứ?

Người MC lúc này mới kịp phản ứng, ngữ khí hưng phấn: "Nếu như tôi không có hiểu sai thì... hai chữ "phu nhân" mà Ân tổng vừa mới nói ra là Hoa tiểu thư chăng?"

Lập tức có phu nhân che miệng lại, lại không nhịn được tiếc nuối.

Giản Dị cùng Trần Trì cụng ly, khó giấu vui vẻ: "Cheers! Vì đại ca, chờ đến mây tan loé ánh mặt trời, cũng vì chúng ta sớm thoát khỏi cảnh khốn khổ!!"

Trần Trì hiếm khi cùng Giản Dị có chung một ý kiến, nâng chén uống cạn.

Giản Dị cảm xúc nối tiếp liên tục, tràn đầy mong mỏi: "Rốt cuộc cũng công bố. Lão tam dạo gần đây cậu có vẻ thông minh hơn tôi. Cậu đoán xem cái trò chơi này, Hoa nữ vương có thể chơi được mấy ngày?"

Hiếm khi được lão nhị khen hắn thông minh, Trần Trì vẽ mặt đồng tình, ý tốt mà an ủi huynh đệ: "Nhanh thôi, kiên trì một tí, rất nhanh ngươi có thể cùng chị dâu tương lai đoàn tụ rồi."

Nhân vật chính đi rồi, phóng viên cũng không dám truy hỏi.

Giản Dị gần đây cùng truyền thông quan hệ khá tốt, các phóng viên cũng rất có mắt nhìn mà chuyển đối tượng sang bàn Giản Dị.

Microphone liền đưa tới: "Xin hỏi hai vị có biết rõ Ân tổng kết hôn không? Kết hôn vào lúc nào?"

Trần Trì đặt ly rượi xuống, thân mật vỗ bả vai Nhị ca: "Lão nhị, giao cho anh rồi."

Nói xong nhìn thoáng qua phóng viên truyền thông, mọi người tự giác đưa Microphone sang người kia. Trần Trì thỏa mãn gật đầu nói cảm tạ, nghênh ngang rời đi.

Chỉ còn lại Giản Dị bị camera quây quanh.

"Giản tổng có thể trả lời câu hỏi của chúng tôi được không? Có phải Ân tổng cùng Hoa tiểu thư bí mật kết hôn? Bùi Lị Nhã là đại diện phát ngôn sản phẩm của công ty ngài, cô ấy cùng Ân tổng có quan hệ như thế nào, tại sao trước đó có ảnh chụp mập mờ giữa hai người?"

Giản Dị nội tâm kêu khổ, đại ca đi thì cũng thôi đi. Nhưng hai nhân vật nữ chính đều là nghệ sĩ của lão tam, hắn thì hay rồi, bỏ bê mà chạy trước, cục diện rối rắm ném toàn bộ cho hắn.

Giản Dị bất đắc dĩ, chỉ có thể tiếp nhận sự thật.

Với tư cách là người phát ngôn tạm thời, hắn hắng giọng: "Anh ấy cùng chi dâu đã quen biết nhiều năm, hơn nữa sớm đã kết hôn. Chị dâu vừa xinh đẹp lại thông minh, giúp chồng chăm con, à không bọn họ còn chưa có con."

Giản Dị uống một hớp nước.

"Khụ, về phần Bùi tiểu thư, đại khái chính là hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình. Những chuyện khác trước mắt tôi không tiện nhiều lời, xin mọi người hãy chú ý đến Thượng Thừa, sắp tới chắc có lẽ sẽ có một tin tức quan trọng muốn thông cáo cho tất cả mọi người. "

....

Ân Thiên Lãnh ra khỏi đại sảnh ngay lập tức gọi điện thoại cho Hoa Chiêu.

Còn Hoa Chiêu thì đang cùng mọi người trong đoàn phim mở tiệc liên hoan.

Gần trường quay có một tiệm cơm nhà, phòng không rỗng rãi nên phải chen lấn ngồi hết ba bàn lớn. Khi này bộ phim cũng chuẩn bị đến hồi kết thúc, hôm nay nhà sản xuất đến đây kiểm tra tiến độ, sau đó nhân tiện mời mọi người ăn cơm.

Một bàn của Hoa Chiêu chủ yếu là diễn viên, còn có đạo diễn, nhà sản xuất, phía sau là các nhân viên công tác.

Điện thoại cô đặt trên bàn vang lên, Tần Văn Trọng ngồi ở bên cạnh lia mắt nhìn sang, thấy điện thoại hiển thị người gọi đến là "Người đàn ông của tôi"(*), không khỏi một trận buồn nôn.

(*) nguyên văn là "my man" nhưng "Người đàn ông của tôi" thì buồn nôn hơn, hợp với vế sau.

Hoa Chiêu ngồi ở bên trong, đi ra cũng không thuận tiện, điện thoại lại vẫn luôn vang, cô dứt khoát nhận điện thoại.

"Alo"

Tâm tình Ân Thiên Lãng lúc này rất khoan khoái dễ chịu: "Công việc kết thúc rồi sao?"

"Ừ. Không phải anh có tiệc xã giao vào buổi tối nay à?"

Ân Thiên Lãng nới lỏng cavat, cởi bỏ nút trên cùng: "Đã xong, vừa đi ra. Nhìn thấy một đôi bông tai, thấy nó rất thích hợp với em. Mượn vật này bày tỏ tấm lòng nhỏ cảm tạ phu nhân đã cho vi phu nhìn thấy ánh nắng mặt trời (**)."

(**) Ý nói là đem chuyện tình cảm của hai người công bố, không phải hẹn hò mập mờ.

"Đa tạ phu quân, vài ngày trước phải khiến cho phu quân chịu ấm ức rồi."

Ân Thiên Lãng thấp giọng cười cười, "Âm Âm, gọi một tiếng "chồng yêu" anh nghe."

Hoa Chiêu cũng cười, đưa mắt đánh giá xung quanh một chút, cũng nghe lời hắn nhỏ giọng gọi, "Chồng yêu".

(Tuyệt Vời: tình bể bình~ (о"∀"о))

Tất cả mọi người trên bàn mới ban nãy còn nhỏ giọng nói chuyện phiếm bàn tán xôn xao, bây giờ thì lặng yên không một tiếng động dổng tai lên nghe ngóng, rồi sau đó không hẹn mà cùng gặp tất cả đều ngồi im thin thít.

Mặc dù Hoa Chiêu đã nhỏ giọng hết cỡ nhưng mà tất cả mọi người ở đây đều nghe được rõ ràng. Cô ấy gọi hai chữ kia cùng với giọng điệu ngọt ngào như vậy đều không cần nói cũng biết bọn họ thân mật với nhau ra sao.

Có người bắt đầu xì xào thầm thì, đoán xem vị "ông xã" vừa lộ ra mặt nước này đến cùng là thần thánh phương nào.

Ấn theo bọn họ cho rằng, mấy cái tai tiếng scandal của Hoa Chiêu và Ân Thiên Lãng truyền đến rộng rãi ở trên mạng cũng chỉ là lăng xê. Người theo nghề này như bọn họ đối với mấy loại thủ đoạn âm mưu như này đều chẳng có gì kinh ngạc. Hơn nữa, bọn họ đây cũng đều thuộc Thượng Thừa, tất nhiên biết chuyện Hoa Chiêu chơi trò chơi Truth or Dare trong buổi liên hoan Tổ Yến hôm đấy.

Chỉ là không biết tại sao lần này công ty lại cam chịu nghệ sĩ dưới trướng nhà mình dám lấy Ân tổng ra làm lăng xê, so với trước kia thì vụ chơi này hơn lớn.

Có người thì không hiểu là cố tình hay vô ý mà nhìn thoáng qua chỗ ngồi của Bùi Lị Nhã. Vị hoa nhài công chúa này chắc cũng là kéo vào lăng xê đi.

Bùi Lị Nhã làm như chẳng hề biết đến xung quanh đang xảy ra chuyện gì chỉ chăm chú cúi đầu chơi điện thoại.

Nhưng nếu có người để ý thì sẽ nhận thấy ngón tay đang cầm di động của cô ta đang dần trắng bệch, bởi vì dùng sức quá lớn mà dường như có hơi run rẩy.

Ân Thiên Lãng phát giác giọng nói của Hoa Chiêu nhỏ đi rất nhiều, nên âm điệu so với lúc nãy cũng bắt đầu thu liễm đi không ít, không khỏi hỏi, "Đang làm gì thế?"

Hoa Chiêu ho nhẹ, "Nhà sản xuất đến nên mời mọi người một bữa cơm."

Ân Thiên Lãng nhắc nhở, "Uống ít rượu thôi, anh không yên lòng."

"Biết mà, ngày mai còn phải khởi công mà!" Giọng điệu này còn mang theo phần làm nũng, toàn bộ mọi người ngồi trên bàn đều không dám liếc mắt nhìn Hoa Chiêu, chỉ hiểu ý mà cười thầm trong bụng.

Ân Thiên Lãng lại hỏi, "Trần Sâm Lâm có ở đấy không?"

"Có, sao vậy?"

"Đưa điện thoại cho hắn."

Hoa chiêu cầm di động đưa cho Trần đạo diễn ngồi ở bên phải.

Trần Sâm Lâm nhận lấy điện thoại, "Chào ngài, Ân tổng."

Một vài người vốn không biết rõ chân tướng, đang tưởng tượng suy đoán các loại trong đầu nghe được như vậy bỗng ngây ngẩn cả người.

Bọn họ vừa mới tiếp nhận được sự thật rằng Hoa Chiêu đã kết hôn, còn đang đoán đông đoán tây xem là ai thì đùng một cái kết quả đã công bố luôn rồi. Thế mà lại chính là ông chủ của bọn họ Ân Thiên Lãng.

Dù cho Bùi Lị Nhã đã biết được chân tướng chuyện này nhưng đến giờ phút này, chính tai nghe được đáp án thì vẫn cảm thấy không thể nào tin nổi. Trong nháy mắt, sắc mặt đều trở nên trắng bệch.

Từ Lâm cũng không thể nào tốt hơn, tay cầm ly nước run run, không may đụng vào cánh tay của người ngồi bên cạnh. Vì thế mà nước ở trong ly đều sánh ra, Bùi Lị Nhã ngồi cạnh cô ta cũng không tránh khỏi kiếp nạn này, có chút nước tràn ra chiếc bàn dọc theo mặt bàn trực tiếp chảy xuống đùi cô.

"A! Cô làm gì!" Bùi Lị Nhã khó kiềm chế được bỗng nổi điên.

Từ Lâm một mặt xấu hổ vội vàng hốt hoảng cầm khăn tay lau giúp cô. Lúc này Bùi Lị Nhã mới ý thức được là mình đã làm ra phản ứng quá lớn, vội vàng làm dịu lại bầu không khí, "Không sao, để tôi tự làm là được."

Những người khác tất nhiên là mang theo tâm tình chờ xem náo nhiệt, trong lòng cũng tự hiểu lấy vài điều.

Trần Sâm Lâm và Ân Thiên Lãng khách khí hàn huyên vài câu, "Tôi hiểu rồi, không phiền không phiền, đây là việc nhỏ."

" Ân tổng khách khí, được, tạm biệt."

Trên bàn ăn bỗng nhất thời lặng im, không ai dám lỗ mãng.

Nhà sản xuất đảo mắt nhìn quanh một vòng, bắt đầu kéo lại bầu không khí, "Mọi người nhân lúc còn nóng hay mau dùng bữa, nên uống thì cứ uống, cứ tự nhiên thoải mái ăn hết sức."

Bùi Lị Nhã đã không còn có tâm tình để mà để ý sắc mặt của người khác, sắc mặt u ám, không nhúc nhích chỉ cúi đầu ngồi.

Có cùng vẻ mặt như vậy còn có Lý Gia Văn, hắn vốn cho rằng mình đã tìm thấy tình nhân trong mộng, còn chưa có bắt đầu yêu đương thì đã thất tình.

Từ lúc nhìn thấy tin tức Hoa Chiêu đã kết hôn, hắn đã bắt đầu sầu não mà buồn bực, không nghĩ đến mới chỉ có một ngày, cô ấy đã trở thành bà chủ của Thượng Thừa.

Không khí nhất thời có phần lúng túng.

Hoa Chiêu chủ động nâng ly rượu lên, khẽ nở nụ cười, "Đạo diễn Trần, tôi kính ngài một ly. Tôi là người mới, chưa có kinh nghiệm, có làm điều gì không phải thì mong ngài hãy cứ phê bình, tôi sẽ cố hết sức sửa đổi."

Đạo diễn Trần vội nâng lên cái ly, "Ân......". Trong lúc nhất thời không biết nên xưng hô ra sao.

Hoa Chiêu mỉm cười ra hiệu ông, "Tiểu Chiêu."

Đạo diễn Trần rất hiểu tình hình, "Tiểu Chiêu khiêm tốn rồi! Tôi ăn ngay nói thật, cô đã làm rất tốt, so với nhiều diễn viên khác thì hiệu suất làm việc còn cao hơn nhiều. Cùng với cô hợp tác đều rất vui vẻ. Văn Trọng, cậu nói có đúng không?"

Tần Văn Trọng ngồi ở một bên mà đắc ý, "Tất nhiên, người của tôi dẫn dắt làm sao có thể là loại phế vật được. Đạo diễn Trần, ông cứ ngồi đợi bộ phim này bán chạy đi! Có điều, dù có diễn viên lợi hại đi chăng nữa thì cũng không thể bỏ qua được sự vất vả cố gắng của tất cả nhân vật làm việc ở đằng sau hậu trường, mọi người nói có đúng hay không?"

Đám người có người khiêm tốn, có người phụ hoạ theo.

Vì thế, bầu không khí cũng dần dần trở nên sinh động nóng cháy hơn, người người tiếp tục chạm chén giao lưu, cùng nhau hoàn thuận vui vẻ.

Ngày hôm sau.

Không thể nghi ngờ, đầu đề của các bản tin tài chính và kinh tế cùng với cả giải trí, tất cả đều đã bị Ân Thiên Lãng và Hoa Chiêu chiếm đoạt.

Ân Thiên Lãng và Giản Dị phát biểu trong bữa tiệc từ thiện tối qua cũng bị đưa lên tin tức, một chữ cũng không bỏ xót.

Trên mạng cũng đều nhao nhao tranh luận đến khí thế ngất trời, ngay cả nhân viên trong tập đoàn cũng bị tin tức này làm cho khiếp sợ không thôi. Ngàn vạn đều không nghĩ đến, cô gái Hoa Chiêu bên văn phòng mỹ phẩm quậy đến tung trời tung đất kia ấy thế nhưng hoá ra lại chính là bà chủ của bọn họ.

Sáng nay Ân Thiên Lãng đi làm, cái mông còn không có ngồi xuống ghế đã gọi Trương Nham đến, bắt hắn đăng kí một cái tài khoản Weibo.

Trương Nham sững sờ, chờ khi kịp phản ứng lại thì tức khắc chạy đi làm việc, trong lòng thì cảm thán: ông chủ của mình đây là muốn "vợ hát chồng khen hay" đi.

Thế là, mới mười giờ sáng, trải qua các loại công đoạn chứng nhận cuối cùng Ân lão đại cũng đã đăng kí xong cái tài khoản Weibo đầu tiên của hắn.

Tài khoản vừa mới đăng kí nên không có bất kì cái gì, chỉ có một tấm ảnh mà thôi. Tấm ảnh là chụp giấy chứng nhận kết hôn của Hoa Chiêu và Ân Thiên Lãng, ngày đăng kí kết hôn là vào khoảng 3 năm rưỡi trước kia.

Vừa mới bắt đầu nên còn có không ít người hoài nghi là có phải người ta chơi ác, sân si tạo độ hot hay không. Nhưng lại nhìn đến tài khoản là Vip (V), chỉ follow có mỗi người là Yêu Diễm Minh Châu.

Ngay sau đó, bất động sản Thượng Thừa cũng repost lại bài đăng Weibo này. Giải trí truyền thông Thượng Thừa và Mỹ phẩm Thượng Thừa cũng đều follow và repost theo.

Chân tướng rốt cuộc cũng chiêu cáo thiên hạ, quần chúng ăn dưa vô cùng phấn khích buông dưa đang cầm trong tay, trố mắt há mồm kinh ngạc không thôi.

Những người nói Hoa chiêu là kẻ đến sau, cướp đoạt bạn trai của Bùi Lị Nhã thì triệt để bị vả mặt. Đông đảo fan hâm mộ của Bùi Lị Nhã ngẩn ngơ không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Trên Ưeibo của Yêu Diễm Minh Châu thì lại là một cảnh tượng khác, đám fan hâm mộ vui mừng hớn hở, cuối cùng mở mày mở mặt.

Lập tức có rất nhiều người chú ý đến Weibo của Ân Thiên Lãng. Trong ba mươi phút kế tiếp đã làm ra một loạt sự kiện phát rồ, quá phận làm cho người khác giận sôi máu.

Ân Thiên Lãng đem những bài viết trên Weibo của Yêu Diễm Minh Châu từ bốn năm trước đến bây giờ đều chia sẻ lại một lần, mỗi một bài đều viết một bình luận.

Mỗi bình luận, câu chữ thì ít mà ý thì nhiều, đơn giản dễ hiểu, lại không chút chất xám.

Đơn giản chính là:

Vợ nói đúng.

Vợ vẽ rất đẹp.

Vợ làm bánh bích quy rất ngon.

Vợ cắm hoa.

Vợ đẹp......

Fan hâm mộ của Ân lão đại đã không chịu nổi nữa, nhao nhao chạy đến đầu trang Weibo của anh để lại lời nhắn: Lão đại, không cần bình luận nữa!! Tất cả các trang đều là anh! Không, tất cả đều là vợ anh!!!

(Tuyệt Vời: làm mị bỗng nhớ đến Top-ssii BigBang 😂 thánh spam íntagram.)

Còn có một số người đã có thành tựu trong sự nghiệp, một số bạn trẻ đang có ý định hướng nghiệp và một nhóm người muốn lập nghiệp cầm điện thoại trên tay mà run run do dự có phải là nên đóng lại hay không. Ngàn chờ vạn đợi vân vân mây mây mới chờ đợi được Ân Thiên Lãng dùng mạng xã hội. Vốn là muốn đến thỉnh kinh, nhưng mới được nửa giờ này thôi đã bị đập vỡ mộng, vô cùng thê thảm.

Hôm nay Hoa Chiêu phải quay nốt các cảnh để đuổi kịp theo tiến độ, mãi đến thời điểm ăn cơm trưa mới được Tần Văn Trọng nhắc nhở, nên cô mới nhìn Weibo.

Vừa vào trang cá nhân của người nào đó, suýt chút nữa là cô phun hết cơm ra. Quả thật, hình tượng cơ trí trầm ổn của Ân lão đại này thật đúng là có hơi sai lầm rồi.

Được hoy, dù sao cũng ăn no cơm rồi, nhàn rỗi không có việc gì làm, cô đành đi like từng bài viết trên Weibo mà Ân Thiên Lãng đã share lại.

Fan của Yêu Diễm Minh Châu cũng bó tay rồi, ồn ào đòi hộc máu, nữ vương đại nhân, chị nhàn rỗi đến vậy sao?

Cứ như vậy, fan hâm mộ của hai nhà đều có chung chí hướng mà ở chung hoà thuân vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK