Buổi tối, Hứa Thành về nhà sớm.
Vì anh khóa trái cửa nên không dám về trễ, trong lòng luôn thấp thỏm sợ Dương Hi Văn sẽ xảy ra chuyện gì đó.
Bây giờ Hứa Thành cứ như sống trên một cái chảo nóng, luôn lo sợ Mộ Tần tìm ra Dương Hi Văn, sợ cô có mệnh hệ gì đó anh chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Có vô vàng điều mà anh lo anh nghĩ.
Nhìn thấy Dương Hi Văn ngồi ở sofa, tay cầm bịch snack lúc sáng khi cả hai đi mua, Hứa Thành không nói gì tiến vào trong phòng, còn cô cũng không lên tiếng hay nhìn anh một cái.
Hứa Thành đi ra, anh ngồi cạnh cô, sau đó kéo hai chân cô đặt lên đùi mình, Dương Hi Văn chớp chớp mắt nhìn anh.
Thì ra Hứa Thành vào phòng lấy tất mới mua đem ra đeo vào cho cô.
“ Trời đã lạnh rồi, cô nên giữ ấm cơ thể của mình đi” Hứa Thành đeo tất cho cô xong rồi nói, nhân tiện lấy một cái mền nhỏ đắp cho cô.
Anh đứng lên, rời khỏi sofa.
" Đã ăn tối chưa?” Anh hỏi.
“Chưa " Dương Hi Văn nói.
Cô không có tâm trạng ăn uống mấy.
"Ngồi yên ở đó đợi bữa tối đi, đừng ăn vặt quá nhiều, không tốt đâu đấy " Hứa Thành nói xong thì vào bếp, anh lấy tạp dề mang vào.
Đứng ở bồn nước, anh bắt đầu trầm tư suy nghĩ.
Không hiểu sao Hứa Chính biết chuyện anh không đi công tác, còn đặc biệt gọi anh về, ba mẹ cũng hỏi anh có bạn gái bên ngoài mà giấu gia đình hay sao.
Hứa Thành bắt đầu thấy có gì đó lạ lạ ở đây, dường như em trai đã để ý đến nhất cử nhất động của anh rồi hay sao?
Anh quay đầu ra ngoài nhìn Dương Hi Văn, như vậy không được nếu Hứa Chính phát hiện ra chỗ này thì thằng nhóc đó sẽ báo cho Mộ Tần biết.
Sau chuyện ấy Hứa Chính sớm đã là cộng sự của Mộ Tần và Tô Dược rồi, còn thêm tên Lập Nghị kia nữa.
Toàn là những gương mặt không phải là người dễ va vào, chỉ có tăng thêm rắc rối với phiền phức mà thôi.
Hứa Thành không nghĩ nữa, anh nhanh tay nấu bữa tối cho Dương Hi Văn.
Cứ mặc kệ trước đi, từ từ tính, bây giờ anh nên làm gì với Dương Hi Văn đây? Anh không thể để cơ thể cô kháng thuốc cả đời được, cô phải kết hôn, phải sinh con, còn chưa nói những trường hợp xấu xảy ra với cô.
Đó là Hứa Thành lo xa, chứ anh cũng không muốn Dương Hi Văn chịu những việc tồi tệ khác nữa, anh muốn cô phải thật hạnh phúc mà thôi.
“ Hứa Thành “ Dương Hi Văn vào bếp, cô gọi anh.
“ Sắp khét rồi kìa " Cô bảo.
Hứa Thành đơ ra sau đó mới hiểu được tình hình, anh vội tắt bếp, anh mãi nghĩ quên mất mình đang nấu ăn.
“Anh sao vậy?” Dương Hi Văn tiến đến, đặt tay lên trán Hứa Thành kiểm tra xem anh có bị sốt hay không.
“Không sao, chỉ là lo suy nghĩ quá thôi " Hứa Thành đẩy tay cô ra, anh dịu dàng bảo.
“Vậy sao “ Dương Hi Văn nhìn anh, cô biết Hứa Thành đang nói dối, anh không muốn nói cô cũng không ép.
Dù sao giữa cả hai vẫn có khoảng cách rất lớn mà.
Dùng bữa tối xong Hứa Thành đi rửa bát, anh đứng nhìn vòi nước đang chảy.
Muốn tát cho bản thân tỉnh, cứ nghĩ băng quơ như vậy cũng chẳng được gì.
Cứ mặc kệ số phận mà thôi.
Việc đầu tiên mà anh cần làm đó chính là bảo vệ Dương Hi Văn thật tốt, nếu như một ngày nào đó cô muốn trở về bên cạnh Mộ Tần anh sẽ tôn trọng quyết định của cô, dù gì anh biết rõ Dương Hi Văn chỉ lợi dụng anh xem anh là chỗ dựa tạm thời và không đáng tin là bao.
Rửa bát xong anh đi sang phòng cô, Dương Hi Văn đã ngủ, hai hôm nay cô ăn no ngủ kĩ, có lẽ về nước làm cô vui hơn, tâm trạng cũng tốt hơn.
Anh cũng an tâm một chút, thời gian ở Pháp cô ốm quá, ăn lại chẳng được bao nhiêu.
Anh kéo mền lên đắp cho cô, đưa tay vuốt tóc cô rồi nói nhỏ” Tôi nên làm sao với em đây?”.
Mộ gia.
Mộ Tần nhìn tấm hình mình chụp Dương Hi Văn khi cô đang ngủ say, ngắm nhìn gương mặt này, anh đã nhớ suốt một năm qua, rất nhớ!
Tô Dược nói có thể Dương Hi Văn còn sống, người mà Lưu Ly thấy sáng nay chắc chắn chính là Dương Hi Văn.
Bác tài đó cũng nói cô đi cùng một người đàn ông, theo anh đoán đó chính là Hứa Thành.
Một năm qua anh bất cẩn quá, không chú ý đến người đàn ông này.
Hứa Thành một năm qua lúc ẩn lúc hiện, nếu như anh để mắt đã nhận ra điểm bất thường rồi.
Anh chắc chắn rằng Hứa Thành đang giữ Hi Văn bên cạnh mình, vậy...tại sao đã ở gần anh như thế cô lại không tìm cách trở về?
Dù gì trước đó Dương Hi Văn cô cũng là sát thủ mà? Đối với Hứa Thành chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.
Hay do năm đó bị đưa đi Dương Hi Văn vẫn chưa hồi phục trí nhớ, bị Hứa Thành lợi dụng rồi giữ ở cạnh mình hơn một năm qua?
Không, anh phải nhanh chóng tìm cách đưa cô về với mình, anh không muốn Dương Hi Văn lưu lạc ở bên ngoài thêm phút giây nào nữa.
Ngày hôm sau.
Mộ Tần đã đậu xe đợi Hứa Thành xuất hiện suốt cả đêm, Hứa Thành ở chung khu nhà với Tô Dược.
Đáng tiếc là tất cả không biết anh ta sống ở căn nào, Hứa Thành nhất định sẽ ra ngoài nên Mộ Tần anh đã quyết định đợi ở đây suốt cả đêm.
Cuối cùng đợi mãi cũng có kết quả rồi! Hứa Thành khoác áo cho Dương Hi Văn, cả hai cùng nhau ra ngoài.
Nhìn thấy Dương Hi Văn thì Mộ Tần liền kích động, anh nhanh chóng xuống xe chạy đến đó, nắm lấy tay cô kéo về phía mình.
“ Dương Hi Văn...!Dương Hi Văn...!"Mộ Tần không thể kiềm chế được nữa, anh vội ôm lấy cô một cái.
Hứa Thành chưa kịp hiểu tình hình, tròn xoe mắt nhìn Mộ Tần đang ôm Dương Hi Văn.
Đến rồi, anh ta đã đuổi đến rồi, sao thế này.
sao Mộ Tần lại phát hiện ra sớm như thế chứ?
" Anh...anh là ai vậy chứ?” Dương Hi Văn đẩy Mộ Tần ra, tỏ vẻ sợ hãi chạy ra phía sau lưng Hứa Thành, giả vờ không quen biết Mộ Tần.
Cô siết chặt áo Hứa Thành.
"Em xin lỗi, Tần".
" Thành...anh ta là ai vậy?” Dương Hi Văn hỏi, giọng pha chút sợ sệt khiến Mộ Tần bất ngờ.
“ Hi Văn, anh là Mộ Tần đây, em không nhớ anh sao?” Mộ Tần liền hỏi rồi nhìn sang Hứa Thành.
“ Cậu...cậu đã làm gì cô ấy?".
“ Anh bị điên à, cô ấy không phải là Dương Hi Văn của anh " Hứa Thành liên quát lên.
Đúng là con người có nhiều kinh nghiệm sống, trong giây phút ngắn ngủn đã nghĩ ra cách ứng xử tình huống này.
“ Cô ấy là Lina, là bạn gái của tôi, chúng tôi quen nhau ở Pháp" Hứa Thành nói.
“ Hứa Thành anh nói dối, cô ấy rõ ràng là Hi Văn của tôi “ Mộ Tần liền quát lên.
" Mộ Tần, anh tỉnh táo lại giúp tôi, đây là Lina, là bạn gái của tôi".
“ Hi Văn của anh đã mất tích hơn một năm, năm đó với tình trạng như vậy anh còn giữ hi vọng rằng nữ nhân của mình còn sống sao?” Hứa Thành nói.
Dương Hi Văn đứng ở phía sau cúi mặt xuống, tay vẫn nắm chặt áo Hứa Thành.
Đừng buông lời tổn thương anh ấy nữa được không?
“ Tôi nhắc lại lần thứ ba, cô ấy là Lina ".
“ Chỉ là người giống người, lúc tôi gặp cô ấy tôi cũng rất bất ngờ.
Nhưng tôi chắc chắn với anh cô ấy không phải Dương Hi Văn mà anh cần tìm “ Hứa Thành nói tiếp rồi nắm lấy tay Dương Hi Văn.
“ Chúng tôi về nước là để tổ chức hôn lễ, mong anh đừng làm bạn gái của tôi sợ, cô ấy vẫn còn bỡ ngỡ nơi này lắm".
“ Tôi xin phép đưa bạn gái tôi đi trước ".
Đánh bài chuồn vậy.
Danh Sách Chương: