Bữa ăn cơ bản đã được hoàn thành, lúc này thì Châu Tiểu Á ngồi bên cạnh Tô Thước, cô còn đưa mắt nhìn anh trông vô cùng kì quái, hiển nhiên thì Tô Thước cũng nhận ra đôi mắt có chút kì lạ của bạn gái, liền nhìn cô, nói:
- Sao vậy? Có chuyện gì sao?
- Tô Thước, hình như anh chưa nói cho em biết chuyện lời thề gì đó của anh và mọi người nhỉ?
Ngay lúc này thì Hà Mật nhìn thấy anh trai cũng nuốt một ngụm khí lạnh vào trong, xem ra là có người quên rồi, nhưng ngay sau đó thì Tô Thước chỉ nói qua loa là không cần thiết.
Vì dù sao thì anh cũng là người lớn nhất trong đại gia đình này, nên chuyện anh cưới vợ là chuyện không phải ngày một ngày hai, thậm chí là họ cũng đã biết mặt cô hết rồi, nên cũng không cần thiết phải nói làm gì.
Nghe Tô Thước nói vậy thì Khương Đình Lập liền đưa ngón tay cái like cho anh một cái, quả nhiên là Giảng viên, ăn nói đều rất chặt chẽ và dường như chẳng có sơ hở nào.
Mặc dù Châu Tiểu Á vẫn không phục lắm, nhưng dù sao thì anh cũng đã nói tới mức đó rồi thì cô cũng không muốn làm khó anh, nên đã gật đầu xem như là đã hiểu.
Bữa ăn bắt đầu thì Khương Đình Lập cũng nhìn ngó xung quanh, sau đó thì lại nói:
- Mật Mật, em không gọi Tô Nhiễm đến à? Chẳng phải hai người rất thân với nhau sao?
Hà Mật lúc này liền ăn một miếng thịt vào miệng, sau đó liền cười nói:
- Chị ấy đang mang thai, anh rể Phó giám sát chị ấy gắt gao như vậy, làm sao có thể để chị ấy "lặn lội" từ An Thành đến Giang Thành chứ.
Thật ra mà nói thì không phải Khương Đình Lập thích Tô Nhiễm, mà giữa họ có thể xem là bạn bè thân thiết, dù sao thì với tính cách hướng ngoại của cậu ta thì kết bạn tứ phương, tám hướng là chuyện không đáng kinh ngạc.
Nhưng đối với một cô gái vừa thông minh, vừa sắc sảo, cả IQ và EQ đều cao như Tô Nhiễm thì đúng là vẫn nên kết bạn.
Nhưng trong lúc mọi người đang nói chuyện vui vẻ thì Châu Tiểu Á lại có chút thất thần, chắc hẳn cô vẫn chưa quen với không khí náo nhiệt khi đang dùng cơm như hiện tại.
Vì lúc trước ở Châu gia cô vẫn luôn theo một khuôn mẫu, chính xác để nói thì chính là việc ăn cơm không được nói chuyện, ngay cả thở mạnh cũng không dám.
Trái lại với không khí ngột ngạt kia thì ở đây lại thoải mái trò chuyện, còn có trêu đùa nhau nữa...! Đây mới đúng là không khí của gia đình.
Tô Thước hiển nhiên có để ý đến thái độ của bạn gái, anh còn nhẹ nhàng vỗ lên tay của cô, nói:
- Thư giãn đi, ở đây là Lăng gia, cũng là nhà của chúng ta.
Châu Tiểu Á nghe vậy liền mỉm cười gật đầu, sau đó thì họ cũng vừa ăn vừa trò chuyện.
Đến khi bữa ăn kết thúc thì các anh trai cũng tự biết điều là thu dọn bàn ăn rồi rửa bát.
Lúc này Châu Tiểu Á liền kinh ngạc nhìn Hà Mật và Quân Duệ San.
Nhưng có vẻ như hai người họ không mấy kinh ngạc lắm.
Thấy gương mặt bất chờ của chị dâu lớn thì Hà Mật lại mỉm cười, nói:
- Chị dâu đừng kinh ngạc nữa, ở đây các anh ấy đã làm quen rồi.
Đưa mắt nhìn sang Quân Duệ San thì cô ấy cũng gật đầu.
Vì Quân Duệ San ở Giang Thành, nên Hà Mật và cô ấy gặp nhau khá nhiều lần, hiển nhiên là mối quan hệ của cô ấy cùng với Chu Xuyên cũng đã phát triển khá lâu rồi, và đương nhiên ngay khi xác định mối quan hệ thì Chu Xuyên đã cho bạn gái và em gái cưng gặp mặt.
Tính ra thì Hà Mật gặp Quân Duệ San chắc cũng sắp nửa năm rồi.
- Hình như có mỗi em là không hiểu gì mọi người thôi nhỉ?
Hà Mật và Quân Duệ San liền đưa mắt nhìn nhau, sau đó liền nhìn sang Châu Tiểu Á rồi lắc đầu, nói:
- Chị đừng nói vậy, là do chị chỉ mới tiếp xúc với tụi em được mấy tháng đâu.
Với lại ngoại trừ anh cả thì mọi người đều ở Giang Thành, hơn nữa anh ấy còn rất hay bận rộn, nên đâu thể nào tuần nào cũng đến Giang Thành để tụ họp.
Mặc dù Hà Mật nói vậy cũng rất có lý, nhưng Châu Tiểu Á lại thấy bản thân vẫn chưa đủ hiểu hết con người của năm anh em nhà này, nhưng đừng nói là các anh em khác, đến cả Tô Thước cô còn chưa chắc là biết hết về anh nữa mà.
Châu Tiểu Á lúc này liền cười nhạt một tiếng.
Nhưng rồi sau khi mọi người đã xong việc hết thì lại ngồi lại với nhau và nói chuyện, hiển nhiên thì người mở màn đầu tiên chính là Tô Thước, anh đã nắm lấy tay của Châu Tiểu Á và tuyên bố rằng họ sẽ kết hôn.
Nhưng trước mắt chỉ là đăng ký kết hôn thôi, vì Châu Tiểu Á vẫn còn chưa học xong, nên họ cũng không vội tổ chức hôn lễ.
Hà Mật quan sát ánh mắt của Tô Thước và Khương Đình Lập thì có gì đó lạ lắm, và cô dám chắc rằng hai người anh này đang có âm mưu gì đây, nhưng nói thế nào thì đó cũng là chuyện riêng của Tô Thước và Châu Tiểu Á, nên Hà Mật cũng không muốn can thiệp quá sâu...!Vì cuộc đời của họ, sau này có đau thương hay ngọt ngào, thì cũng là do họ tự quyết định thôi.
- Phải rồi anh cả, vậy anh định khi nào thì sẽ đến nói chuyện với Châu gia?
Danh Sách Chương: