Buổi tối đó thì Tô Thước ở thư phòng để chấm điểm thi và trao đổi một số thông tin với Đàn Tâm, mặc dù hiện tại anh không thể ngày ngày đến lớp giám sát nhưng dù sao lớp này cũng đã theo anh được gần một năm, nên những chuyện cần xử lý thì anh sẽ xử lý hết rồi mới yên tâm rời đi.
Còn Châu Tiểu Á thì cả đêm cô đã suy nghĩ rất nhiều, ban đầu cô nhận định rằng Tô Thước không có tình cảm với mình, nên mục đích cô lập ra bản hợp đồng chỉ là muốn gài bẫy anh thôi, đợi đến khi kí đơn vào giấy chứng nhận kết hôn rồi thì anh có trăm cái miệng cũng không cãi được.
Nhưng tại sao bây giờ Châu Tiểu Á lại cảm thấy bản thân mới là người bị gài bẫy vậy chứ? Đúng là kì quái mà.
Trong lúc buồn chán thì Châu Tiểu Á lại nhìn thấy điện thoại của mình vang lên âm thanh của cuộc trò chuyện, ban đầu cô còn tưởng là Bàng Linh tìm mình nói chuyện phiếm, nhưng khi mở điện thoại lên xem thì lại là nhóm chat mang tên Gemstone.
Còn chưa để Châu Tiểu Á ngạc nhiên quá lâu thì Hà Mật ở đã lên tiếng trước.
[Hà Mật]: Chị dâu đừng sợ, nơi này chỉ có chị em chúng ta thôi.
Không có nam nhân đâu.
[Tô Nhiễm]: Không ngờ Mật Nhi nói thật, Tiểu Á thật sự là cô dâu của Lão đại à?
[Quân Duệ San]: Chị Nhiễm ngạc nhiên lắm chứ gì?
Lúc này thì Châu Tiểu Á thật sự vẫn chưa load kịp những gì mà họ nói.
Nhưng rồi sau đó cô lại nhìn thấy một tài khoản có tên là Lucius đã hoạt động, lúc này cô thật sự tò mò về cô gái Lucius này, nhưng hình như cô ấy không thích nói chuyện lắm, nên từ khi Châu Tiểu Á vào nhóm chat cho đến bây giờ đều chưa thấy cô ấy lên tiếng lần nào.
[Châu Tiểu Á]: Chào mọi người...
[Hà Mật]: Chào hỏi gì nữa.
Vào thẳng vấn đề đi chị dâu à.
Khi nào chị và anh cả đăng ký kết hôn?
Với câu hỏi tưởng chừng đơn giản nhưng Châu Tiểu Á lại không trả lời được, vì hôm nay anh chỉ nói là đã lấy được hộ khẩu của cô, nhưng việc đăng ký kết hôn thì anh vẫn chưa xác định...!Mà anh đã không nói thì cô cũng không hỏi, vì vậy nên cô cũng không biết nên trả lời Hà Mật thế nào nữa.
[Tô Nhiễm]: Tiểu Á, đừng nói là Lão đại vẫn chưa xác định nhé?
Ngay lúc này thì Châu Tiểu Á liền khóc than rồi gửi một nhãn dán hình mặt khóc rồi gật đầu.
Quả nhiên những nhân vật nữ trong group chat này đều là nóc nhà quyền lực nên ngay khi biết Châu Tiểu Á và Tô Thước vẫn chưa định ngày thì liền xôn xao lên hẳn.
Ngay cả Lucius cũng đã tham gia nói chuyện.
Đến đây thì Châu Tiểu Á mới biết Lucius là đệ tử của chị Tô Nhiễm, hiện tại chị Tô Nhiễm đang được nghỉ thai sản nên những chuyện của chị ấy đều được Lucius đảm nhận.
Vì vậy nên tính cách gần đây của Lucius đã thay đổi khá nhiều, nhưng chung quy thì Lucius vẫn là đứa bé tốt.
Quay lại với chuyện của Châu Tiểu Á thì Hà Mật đang rất bức xúc và cô ấy nói rằng sẽ gọi điện cho Tô Thước, tuy nhiên thì cô lại sợ rằng sẽ làm phiền anh nên đã ngăn cản và giải thích cho họ hiểu.
Trong nhóm này thì có vẻ Châu Tiểu Á là người nhỏ tuổi nhất, nhưng cô lại là người có chí lớn nhất.
Sau khi nghe Châu Tiểu Á khuyên ngăn thì Hà Mật và mọi người mới chấp nhận im lặng và chờ đợi, nhưng đời người con gái của người ta có mấy năm thanh xuân.
Nhưng nói thế nào thì hiện tại người lo lắng phải là Tô Thước mới đúng, anh đã ba mươi rồi, còn Châu Tiểu Á chỉ mới tuổi hai mươi phơi phới, nếu có bị bỏ thì cũng là cô bỏ anh, nên họ cũng gật gù không nghĩ nữa.
Mải mê nói chuyện phiếm với mọi người mà Châu Tiểu Á cũng chẳng biết rằng Tô Thước đã quay về phòng từ lúc nào.
Mãi cho đến khi anh tắm xong và bước ra từ nhà tắm thì cô mới bị dọa cho giật mình, anh liền khó hiểu nhìn cô, nói:
- Tôi đáng sợ vậy sao?
- Không có, chỉ là em đang nói chuyện với chị Hà Mật, nhưng anh lại đột ngột xuất hiện nên em bị giật mình thôi.
Nhưng rồi Tô Thước cũng không nói gì mà trực tiếp leo lên giường nằm, Châu Tiểu Á cũng nhìn anh, mặc dù bản thân cô rất muốn hỏi ngày đăng ký kết hôn, nhưng nếu như cô hỏi bây giờ thì liệu anh có nghĩ rằng cô đang gấp gáp trói buộc anh hay không? Nghĩ đến đây thì Châu Tiểu Á liền lắc đầu rồi cũng nằm xuống bên cạnh anh.
Vốn dĩ cô tưởng rằng anh đã ngủ rồi, nên mới có ý nhìn xem, nhưng ngay khi cô nhìn sang thì lại nhìn thấy Tô Thước đang nhìn mình, quả nhiên là trong lòng có tật thì hay giật mình.
Đến Tô Thước cũng phải bật cười, nói:
- Có chuyện gì muốn nói thì nói đi.
Em còn ngại gì nữa.
Lúc này thì Châu Tiểu Á liền mặc kệ liêm sỉ mà quay sang nhìn anh, rồi bất chợt nhíu mày, nói:
- Tô Thước, hộ khẩu đã có rồi...!Vậy khi nào chúng ta kết hôn?
Danh Sách Chương: