Chương 40
Bởi vì mộ thất tỉnh đăng yêu cầu chính là không rời xa nhà, ngụ ý đốt đèn giữ nhà, cho nên hẳn là nhà của Tô Vy Hằng cũng ở gần đó.
Tôi chiếu theo phương vị của Bát Quái, nhanh chóng tìm được một cái thôn dưới núi.
Tôi đỉ vào thôn này, hỏi thăm một chút tin tức liên quan tới Tô Vy Hằng, ngoài dự liệu của tôi là hỏi mấy người, họ dều nói không biết Tô Vy Hằng.
Nhưng bọn họ càng nói vậy, tôi càng chắc chắn là mình đi đúng hướng.
Bởi vì khi tôi hỏi về Tô Vy Hằng, trên nét mặt của bọn họ rõ ràng xẹt qua tia sợ hãi, không phải bọn họ không biết, mà là không dám nhiều chuyện.
Cuối cùng, tôi tìm được một bà cụ hơn tám mươi tuổi, đại nạn của bà cũng sắp tới, không sống được bao lâu, cũng không lo sợ gió lớn đau đầu lưỡi, với cả tôi đồng ý cho bà cụ một triệu rưỡi, tiền này đủ cho cháu trai bà sinh hoạt phí một tháng, thế là bà liền giải thích toàn bộ cho tôỉ nghe.
Trong thôn đúng là có một cô gái tên là Tô Vy Hằng, tuổi dương hai mươi bốn, tuổi âm hai
mươi bảy.
Tô Vy Hằng dáng dấp xỉnh đẹp, là hoa khôi nổi danh mười tám dặm quanh thôn.
Lúc cô tốt nghiệp trung học, trình độ trong thôn không thấp, cho nên mắt nhìn cũng cao, dù là con trai của thôn trưởng coi trọng cô, nhưng cô cũng sẽ không để ý tới, mà đi vào thành phố làm công.
Có một ngày nghỉ, về trong thôn, con trai thôn trưởng và mấy tên lưu manh uống rượu với nhau, trên đường đụng phải liền cưỡng đoạt cô ây, tổng cộng bảy người, đều tham dự.
Sau khi báo án, tin tức trong thôn lại bị ngăn chặn, cuối cùng bị thôn trưởng ép xuống, thậm chị nói với bên ngoài là Tò Vy Hằng tự tìm tới nhà, nói cô ấy nhận tiền là tự nguyện.
Tô Vy Hằng không có gia thế, nhẫn nhục sống tạm bợ qua ngày, bốn tháng sau, cô vì bị cưỡng bức mà có thai, không chịu nổi nỗi nhục này liền nhảy sông tự vẫn.
Càng kinh khủng hơn là, sau khi Tô Vy Hằng chết, bảy ngày ma chay đầu của cô ây, mỗi lúc trời tối trong thôn đều phải chết một người, mà người chết đều là kẻ tham gia cưỡng bức cô ây.
Sau đó trong thôn có mời tới một thầy phong thủy lợi hại, rời mộ của Tô Vy Hằng và bảy người chết kia đi, trong thôn mới được thở phào một hơi.
Tôi hỏi bà cụ người thầy phong thủy kia có phải là nữ không, bà cụ gật đầu, còn không nhịn được nói thêm một câu, nói tuổi không lớn lắm, dáng dấp như tiên nữ.
Hiển nhiên, tất cả đều chống đối nhau, vị thầy phong thủy ra tay rời mộ của “Tô Vy Hằng” đã chết này chính là Tô Vy Hằng của Bát Thỉ Môn.
Nhưng cô ta làm thế, hiển nhiên không phải đơn thuần chỉ là vì oan nữ này trùng tên với cô ta, mà là từ đó trở đi bắt đầu thiết lập bố cục nhằm vào tôi.
Tôi rùng mình một cái, dựa theo chỉ dẫn của bà cụ tìm được nhà của Tô Vy Hằng.
Mẹ của cô ấy nhìn già nua, tóc mai điểm bạc, đôi mắt cũng mù vì khóc, vốn không nhìn thấy được.
Tôi nói tôi là phóng viên, đến giúp con bà ấy giải oan, bà ấy liền nở nụ cười hiếm thây.
Nói chuyện đơn giản vài câu, tôi lén lút cầm một bộ quần áo đỏ mà Tô Vy Hằng từng
mặc, còn cả một tấm hình của cô ây.
Không thể phủ nhận Tô Vy Hằng rất xinh đẹp, dáng người cũng tốt, nhìn thoáng qua thật có chút giống với mẹ vợ Hứa Thanh Vân.
Sau khỉ lâỳ đi những vật này, tôi đặt lên bà mười lăm triệu, nói là đài truyền hình quyên tiền, sau đó bất đắc dĩ rời đỉ, những vụ án oan khuất kiểu này ở thôn xa cũng không hiếm thây.
Tôi lại quay lại phần mộ trước đó, bây giờ tôi đã hiểu rõ đầu đuôi sự tình, đương nhiên có cách phá cờ, tất cả chỉ cần tôi nghiệm chứng xong là có thể phá.
Đi tới bên giếng nước, tôi dùng xẻng xúc một vòng xung quanh giếng nước, nhanh chóng đào ra một viên pha lên tròn nhỏ màu đỏ chôn dưới đất.
Đây là chu sa, cũng có tên là Quỷ Tiên chu sa.