• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 50

Tôi không có nói tiếp, cố ý không lấy ra con búp bê kia, chính là muốn ép Thẩm Đoàn Tinh chủ động lòi đuôi.

Quả nhiên, lúctôỉ sắp ngồi xuống, Thấm Đoàn Tỉnh cuối cùng cũng đứng lên, nói: “Đứa cháu trai này của tôi từ nhỏ đã cùng lớn lên với Điền Tĩnh, bảo vệ cho em gái cũng có thể lý giải, chỉ là nói chuyện khó nghe một chút, các vị chớ trách.”

Nói xong, ông ta lại nhìn về phía tôi, nói: “Trần Hoàng Kim, mặc dù cậu tới từ nông thôn nhưng ông nội cậu lại là đạo sĩ Thanh Giai, ông Trần Huỳnh Ngôn. Cuộc thông gia từ nhỏ này là do một tay ông ấy quyết định, thật sự ông cụ không chuẩn bị một món của hồi môn nào cho Điền Tĩnh ư? Như thế thật sự có chút không nói nổi!”

Tôi cười, bình tĩnh nói: “Thực không dám giấu, đúng là có chuẩn bị một sính lễ, vốn muốn bí mật đưa cho Điền Tĩnh, nhưng ông cụ Thẩm đã nóng lòng như vậy, tôi có thề lấy ra cho mọi người xem cũng không sao.”

Trong lời nói của tôi có hàm ý, đánh đòn phủ đầu, trước biểu cảm vộ vã muốn xem búp bên có chứa quỷ nhỏ của Thẩm Đoàn Tinh, để


cho ông ta được toại nguyện.

Ông ta hiển nhiên không nhìn thấu ý của tôi, cũng không ngờ tôi tuổi còn trẻ mà có lòng dạ như thế, nói thẳng: “Được, vậy mau cho mọi người mở mắt một chút, xem rốt cuộc cháu trai của đạo sĩ Thanh Giai có thể lấy ra bảo bối gì tặng cho vợ mình.1′

Tôi lấy hộp quà ra, bước từng bước lên sân khấu, tôi có thể nhìn thấy vẻ cáo già trong ánh mắt đầy tự hào của Thấm Đoàn Tinh, cho rằng tất cả những chuyện này đều nằm trong tầm kiểm soát của ông ta.

Mở hộp quà ra, tôi lấy con búp bê ra và nhẹ nhàng nói với Diệp Điền Tĩnh.

“Điền Tĩnh, đây là món quà anh chuẩn bị cho em.”

Diệp Điền Tĩnh đang chuẩn bị nhận lầy, lúc này Thẩm Đoàn Tỉnh đột nhiên gầm lên: “Dùng tay! Hay lắm cái tên xảo trá Trần Hoàng Kim.”

Nói xong, ông ta ba chân bốn cẳng chạy tới, đi nhanh lên sân khấu, ngăn trước mặt Diệp Điền Tĩnh, thở phì phò nhìn tôi.

Tôi giả bộ không hiểu nhìn Thẩm Đoàn Tinh, Diệp Điền Tĩnh cũng có chút tức giận: “Ông Thẩm, ông làm gì vậy?”

Thẩm Đoàn Tinh nói: “Tên nhóc này không có ý tốt! Hay cho đạo sĩ Thanh Giai, lại ra tay đi một nước cờ lớn thế!”

Diệp Huy Tùng nhíu mày, nhịn không được đứng dậy nói: “Thầy Thẩm, có vấn dề gì sao?”

Thẩm Đoàn Tỉnh nói: “Các người không hiểu phong thủy, nghe tôi nói đây. Thứ trong tay Trần Hoàng Kim này không thể nhận, có âm mưu! Đây là đá linh mẫu, nuôi quỷ nhỏ làm vật dẫn, lại bị hạ tử mẫu chú! Cái tên Trần Hoàng Kim này trời sinh người yếu nhiều bệnh, vốn chưa chắc sống trên thế gian, là đạo sĩ Thanh Giai ra tay nghịch thiên cảỉ mệnh, tìm người cho cháu trai ông ta kết hôn chính là muốn kéo dài sinh mạng cho cháu trai ông ta!”

Khách khứa đều kinh hãi, chỉ có những thầy phong thủy kia thì có vẻ hăng hái nhìn xem.

Thẩm Đoàn Tỉnh tiếp tục nói: “Chắc hẳn Trần Huỳnh Ngôn không chỉ định một mối hôn sự cho Trần Hoàng Kim, mà còn có một hôn sự khác. Đoán không nhầm thì Trần Hoàng Kim khắc chết một người vợ khác của cậu ta. Bây giờ người ta tới trả thù, cậu ta muốn đưa con búp bê này cho nhà họ Diệp, ý đồ mượn lực nhà họ Diệp, giúp cậu ta phá giải nợ duyên âm.”

Tất cả mọi người há hốc mồm, hoài nghi

nhìn tôi, dù sao ở trong mắt bọn họ, người đứng cao vọng trọng như Thẩm Đoàn Tinh sẽ không nói dối.

“Trần Hoàng Kỉm, rốt cuộc là sao? ông nội cậu thật sự đang tính kế nhà họ Diệp chúng tôi?” Diệp Huy Tùng tức giận nhìn tôi.

Tôi cười, nói với Thẩm Đoàn Tinh: “ông cụ Thẩm không hổ là bậc thầy phong thủy số một ở Liễu Canh, nhãn lực kỉnh người, không gì qua mắt được ông, cách xa như vậy, còn có đá linh mẫu trấn hồn, lại có thể nhìn ra con búp bê trong tay tôi hạ tử mẫu chú. Phần đạo hạnh này, sợ là không ai bằng!”

Thẩm Đoàn Tỉnh sửng sốt một chút, không biết trong hồ lô của tôỉ có bán thuốc gì, thật ra tôi nói những lời này là cho mấy vị đại sư phong thủy kia nghe, ngay cả bọn họ cũng không nhìn ra đây là một con búp bê nuôi quỷ, Thẩm Đoàn Tinh ông ta dựa vào cái gì mà nhìn ra?

Sơ sót của ông ta đã lộ ra rồi.

Nhưng ông ta lại còn tưởng là tôi đang khen ông ta, cười rất đắc ý, tự phụ nói: “Đương nhiên tôi có thể nhìn ra, tôi còn biết, trên cái bệ của con búp bê quỷ này, không có gì bất ngờ xảy ra thì trên đó khắc tên cậu và vợ trước của cậu.”

Nói xong, ông ta đoạt lại con búp bê, muốn cho mọi người xem các bệ.

Thật ra tối qua tôi đã đổi tên bên dưới thành: :Trần Hoàng Kim, Diệp Điền Tĩnh, cái này không còn là búp bê nuôi quỷ nữa, mà là nhà của Thanh Long nhỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK