Thế nhưng mặc kệ là loại nào, hôm nay Voldemort đưa đến một miếng bánh gato quốc vương như vậy đã biểu đạt ý tứ rất rõ ràng. Cái mảnh trang sức nho nhỏ trong tay y hiện tại cũng có cùng tác dụng như ‘Huyền thiết lệnh’ trong Hiệp khách hành[1] —— vừa đưa ra liền tượng trưng cho một nguyện vọng.
Dựa theo địa vị và thực lực của vị kia, cái vương miện bằng vàng nho nhỏ này trên thực tế có thể xem như máy ước nguyện luôn rồi. Cho dù có khả năng phản phệ, thế nhưng chỉ cần một tầng ý nghĩa như vậy đã đủ khiến cho cả giới phù thủy đều trở nên điên cuồng.
“Được rồi, ngôi sao ước nguyện của giới phù thủy, mày chỉ đáng giá 5 galleon. ” Peter không có chút cảm giác lo sợ bất an nào, y cũng không phải tín đồ của Hắc Ma Vương, những thứ mà y thật sự mong muốn Voldemort là không cho được.
Về phần cái vương miệng nho nhỏ này, chỉ cần y không dùng đến, giá trị của nó còn không đến một knut.
Sau đó Peter lại lấy lá thư gởi theo cùng với quà tặng ra xem, vẫn là ngữ điệu thường thấy giữa bọn họ, bất quá… y đọc đi đọc lại tấm thiếp chúc mừng Giáng sinh không có bao nhiêu câu từ này vài lần… Rõ ràng là nội dung rất bình thường, y thế nào lại nghe được một tia vị đạo ai oán thế này?
Nhìn chiếc đồng hồ bên cạnh đã điểm đúng mười hai giờ, Peter tự nói với mình một câu ‘Merry christmas’ rồi ngã xuống giường ngủ mất. Mấy cảm xúc u oán và gì gì đó… tuyệt đối là do gần đây y bề bộn nhiều việc không nghỉ ngơi đầy đủ nên sinh ra ảo giác.
–
Buổi phát sóng đầu tiên của chương trình ‘Vui vẻ cùng gặp mặt’ đúng lúc được ấn định vào ngày 26, cũng chính là thứ bảy.
Về phần tuyên truyền, Peter là áp dụng thủ đoạn tiết lộ nhỏ giọt, từ lúc tiết mục vừa quay hình xong đến lúc chuẩn bị cắt nối biên tập, trước hết đem những khoảnh khắc thú vị lấy ra, phối hợp với không ít những lời chú thích chọc cười cho phát sóng từng đoạn nhỏ trên TV, thật sự vô cùng khiến người tò mò.
Thuận tiện nói một câu, sau khi y làm nhiều công tác tư tưởng như vậy mama Lisa rốt cục cũng cho phép cái thứ đồ chơi dùng điện này xuất hiện ở nhà bọn họ. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là papa Robert phải dùng lời thề bất khả bội phát thệ, tuyệt đối không vì hiếu kỳ mà đi nghịch dây điện.
Tuy rằng Peter cảm thấy papa nhà mình cũng không phải cái loại người vì hứng thú mà điên cuồng chơi đùa như Arthur Weasley, bất quá bởi vì sai lầm lần trước của papa, y cũng rất thích ý đứng về phía mama nhìn bộ dạng ỉu xìu của papa khi bị vợ yêu trách mắng.
Đã có điện, tự nhiên thiết bị quan trọng như TV cũng sẽ có mặt rồi.
Một nhà ba người hiển nhiên là sẽ đón xem chương trình của Peter, bất quá khi vào rạp chiếu phim xung quanh đều tối đen, nào giống như bây giờ, lò sưởi ấm áp, quả cầu ma thuật sáng rỡ, trong phòng khách ấm cúng một nhà ba người rúc vào nhau tận hưởng hạnh phúc.
Vừa nhìn con trai cầm Micro dẫn chương trình chạy qua chạy lại trong TV lại nhìn người thật ngoan ngoãn đáng yêu ở bên cạnh đúng là rất có cảm giác. Nhất là mỗi khi có một chương trình quảng cáo chen ngang lại vừa vặn do Peter làm nhân vật chính thì cảm giác lại càng thêm mới lạ.
“Peter, con nói xem, đội đỏ sẽ thắng sao?” Hai đội nghệ sỹ cùng nhau chơi trò đối kháng, mama Lisa nhìn đến có chút say mê, chỉ là khi vừa hỏi xong cũng có chút khó xử. Biết trước được kết quả thì xem sẽ không vui nha.
Bất quá nhìn thấy papa cũng là một bộ tò mò hiếu kỳ, Peter cũng chỉ có thể bật mí một chút.
“Cuối cùng là đội xanh thắng.”
“Đội xanh sẽ lội ngược dòng sao? Thật đáng chờ đợi!” Nhìn thấy cha mẹ mình chờ mong hào hứng, Peter lại yên lặng cúi đầu ăn gì đó, y cũng không muốn nói cho bọn họ biết kết quả đều đã được định trước rồi.
Về phần tại sao lại chọn đội xanh? Bởi vì đội xanh có nhiều người đẹp, khán giả sẽ thích xem đội người đẹp chiến thắng nha.
“Đã hết thời gian quảng cáo, hiện tại chính là phần thi hỏi đáp. Câu hỏi thứ nhất, một người da đen và một người đa trắng kết hôn sinh con, hỏi răng của đứa trẻ màu gì?”
“Trắng.”
“Sai rồi, trẻ sơ sinh không có răng.” Peter mang theo vẻ thương hại nhìn về phía người chơi nhanh tay kia, sắc mặt của đối phương nhất thời cũng trắng bệch lập tức nằm xuống bắt đầu hít đất.
Được rồi, hít đất không đáng sợ, trong lúc hít đất có một người ngồi trên lưng cũng không đáng sợ. Đáng sợ chính là… đây đã là lượt thứ tư của hắn rồi.
“Nino, tôi van cậu, đội của chúng ta đã thua quá nhiều rồi, cậu đừng trả lời nữa.” Những bạn cùng đội của hắn không ngừng oán than trách cứ, chỉ là nhìn thái độ kia rõ ràng là đang quấy rối, cái loại biểu tình chơi xấu này lại càng khiến cho khán giả buồn cười đến không chịu được.
“Câu tiếp theo, người Ấn Độ vì sao lại dùng tay bốc cơm ăn?”
Mọi người trong nháy mắt đều trầm mặc, đã chơi lâu như vậy ai cũng hiểu trong những câu hỏi này là có bẫy rập, nếu như dựa theo logic bình thường trả lời nhất định là sai.
Mà Nino phía bên kia lại lần nữa muốn ấn chuông, chỉ là hắn lại bị đồng bọn sống chết ôm lấy, thợ quay phim còn đặc biệt cho bọn họ mấy pha cận cảnh.
“Tôi nghĩ ra rồi.” Thiếu nữ xinh đẹp sở hữu mái tóc nâu gợn sóng ấn vào chuông reo lên. “Bởi vì không thể dùng chân ăn.”
“… Chính xác.” Peter cân nhắc một chút liền tuyên bố chính xác. Người đẹp vốn luôn có hình tượng cao quý nhã nhặn kia lập tức hưng phấn nhảy lên, nhiệt tình ôm đồng đội của mình còn nhìn về phía máy quay làm ra một biểu tình trêu cợt.
Giờ khắc này cô thật sự là bộc phát cảm xúc bản thân chứ không phải dựa theo sự an bày sẵn có, chương trình này chính là yêu cầu hiệu quả như vậy, có thể để cho khán giả càng thêm lý giải thần tượng của mình.
“Đáp án chính xác là, tay so với chân thì sạch hơn. Bất quá câu trả lời của Oseli cũng đã rất tiếp cận rồi.” Vì muốn khiến người xem có cảm giác chân thực, y cũng không có yêu cầu cắt bỏ đoạn này.
Bất quá, lúc này Peter lại nhận được một ánh mắt lên án rất nhất trí của cha mẹ (Loại đáp án có thể khiến người ghê tởm này tốt nhất vẫn là không nên công bố.)
Trong chương trình các ngôi sao vốn luôn xinh đẹp tỏa sáng lại không ngừng bị bắt chẹt lúng túng, tạo ra các loại trò cười cùng với biểu diễn những tài lẻ được tổ tiết mục cố ý an bày cho bọn họ phát huy. Tỷ như Ruth Fink biểu diễn kéo violon, chàng trai này vốn theo đuổi loại hình tràn ngập sức sống như ánh mặt trời, thế nhưng khi anh ta yên lặng kéo violon, khí chất thâm trầm tao nhã kia nhất thời khiến mọi người trước mắt sáng ngời.
Một sân khấu có thể hỗ trợ nghệ sỹ bày ra tài hoa lại có thể chọc cười khán giả, phối hợp với hàng loạt trò chơi mới mẻ và không ít những hạng mục dùng hình thức giao lưu tạo liên kết với khán giả. Với những nguyên nhân đó, tỷ lệ xem chương trình chỉ trong thoáng chốc đã đột phá kỷ lục của đài BBC.
Peter hài lòng cong cong khóe miệng, phảng phất như cái mục tiêu to lớn trở thành cá sấu trong giới giải trí đã xuất hiện trước mặt y ngoắc tay kêu gọi vậy.
“Sweetie, số tiếp theo khi nào thì quay? Mama có thể đi làm khán giả không?”
“Số sau đã sớm được quay rồi, nếu mama muốn có thể đi xem kỳ sau sau nữa. Bất quá không biết lịch quay có xung đột với thời gian công tác của mama không?”
“Không sao cả, cùng lắm thì sử dụng cái xoay thời gian thôi.”
“Lisa…” papa Robert ho khan một tiếng, nhắc nhở vợ yêu đừng dạy hư con trai. “Peter, bài tập về nhà của con đã làm xong hết chưa?”
‘Không phải cái loại chuyển chủ đề cứng nhắc này lại càng dạy hư trẻ con sao?’ Peter lau mồ hôi một chút, sau đó biểu thị mình quả thật chưa hoàn thành bài tập nghỉ đông, sau đó liền lập tức quay về phòng làm bài.
Dù sao hôm nay cũng khó được một ngày nghỉ ngơi, bắt đầu từ ngày mai cho đến khi quay về trường, lịch trình của y đều đã được lấp kín hết rồi.
Peter múa bút thoải mái làm bài tập, dù sao dùng tư tưởng của người trưởng thành đến làm bài tập của năm nhất chính là cực kỳ đơn giản, huống chi y còn có kỹ năng gian lận nha. Bất quá quỹ thời gian của y thật sự quá ít, tất cả bài tập đều phải giải quyết xong hết trong tối nay.
“Phải nghĩ biện pháp thôi, cứ tiếp tục như vậy thì không được.” Bài tập của y sau này sẽ càng lúc càng nhiều, kiến thức cũng sẽ trở nên cao thâm hơn, mà phía sự nghiệp cũng tuyệt đối chỉ bận rộn hơn chứ không kém.
Kỳ nghỉ đông quá ngắn nên y không nhận kịch bản phim, chỉ bận rộn đi quay quảng cáo hoặc làm người đại diện sản phẩm, xuất hiện trong chương trình TV, còn đến làm khách mời cho đoàn phim ‘Old friend’ của công ty, giúp các đồng nghiệp lôi kéo ánh mắt truyền thông. Sau khi tin tức này lan truyền ra, có không ít đoàn phim cũng bắt chước mời y đến diễn vai khách mời, thậm chí còn có một đoàn phim tận lực kéo dài thời gian quay chụp thêm mấy ngày để có thể quay được vài cảnh cùng y.
Thế nhưng đợi đến kỳ nghỉ hè liền khác rồi. Tròn hai tháng nghỉ dài không gián đoạn, hơn nữa trong đó còn không có những dịp lễ lớn cần tổ chức hoạt động đặc biệt như Giáng sinh, Fowler nhất định sẽ an bày cho y đi quay một bộ điện ảnh.
Nếu dùng Peter làm nhân vật chính, trước hết đem toàn bộ những thước phim có sự xuất hiện của y ra gấp rút quay trước, thời gian hai tháng vẫn là đầy đủ. Thế nhưng nếu như vậy y lại không có thời gian làm bài tập ở trường.
Hiện tại mới năm nhất đã là như vậy, sau này phải làm sao bây giờ? Năm thứ ba sau khi có thể chọn môn thì chương trình học của bọn họ còn nặng hơn ít nhất gấp đôi. Còn năm năm lại có kỳ thi OWLs cần phải vượt qua, sợ rằng chương trình học lại càng nặng hơn nữa.
Mà Peter Pettigrew đời trước cũng không cố gắng học tập. Chương trình học năm năm của nguyên chủ đều là dựa theo Sirius và James Potter đời trước mà trộn lẫn, còn những môn không thể nương nhờ bạn bè được liền chọn những khoa có thể dễ dàng lấy điểm như bói toán hoặc sinh vật thần kỳ.
Chỉ là đời này Peter không dự định đi theo con đường của nguyên chủ. Tri thức chính là lực lượng, ở thế giới Muggle, nếu như y thiếu khuyết kiến thức gì còn có thể dùng tiền trở lại trường học bổ sung. Thế nhưng sau khi tốt nghiệp Hogwarts rồi, y sẽ không có cơ hội lần thứ hai trở về học tập.
Sự xung đột giữa sự nghiệp và việc học sớm muộn gì cũng sẽ phát sinh, đồng thời sẽ càng lúc càng trở nên gay gắt…
“Xem ra phải khống chế một chút, đầu tiên không thể mở ra ngoại lệ xin nghỉ học, như vậy trong năm học là không thể quay phim. Nhưng dù sao cũng chỉ có bảy năm mà thôi, cứ nhịn một chút chẳng lẽ còn không được. Nếu như chuyện này có thể thông qua, như vậy bài tập trong kỳ nghỉ… nếu không thì tìm các giáo sư thương lượng một chút?”
Đời trước y cũng đã từng xuất phát từ cương vị ngôi sao nhí, thế nhưng y không chỉ không để việc học tụt dốc mà còn cố gắng giành giật từng giây, đem sách vở theo đến phim trường để học. Thậm chí y còn từng bị đem ra làm điển hình phấn đấu của giới giải trí nha.
Thế nhưng bài tập pháp thuật… y làm sao có thể mang theo một đống sách giáo khoa pháp thuật có thể cử động, bút lông chim và giấy da dê vào đoàn làm phim chứ???
Về bài tập trong kỳ nghỉ, y có thể xin các giáo sư giảm tải hoặc là xin được biết sớm nội dung bài tập, cố gắng hoàn thành trước kỳ nghỉ. Loại phương pháp linh hoạt này ở Trung Quốc rất dễ áp dụng, dù sao các giáo sư cũng biết y là ngôi sao, chỉ cần phụ huynh đồng ý, thành tích thi cử không kém đi hoặc không làm ra khác biệt quá lớn… Hầu hết thời gian trường học vẫn chính là nhắm một mắt mở một mắt.
Thế nhưng giáo sư của Anh quốc không hẳn sẽ như vậy, hơn nữa còn là giáo sư của trường pháp thuật nha.
“Ta có thể xác định, nếu như là Severus trong tương lai nghe được loại yêu cầu này của học sinh, khẳng định y sẽ cười nhạt rồi lập tức tỏa ra khí thế khiến cho con vật nhỏ kia run rẩy không ngừng, tiếp theo chính là dùng nọc độc châm chọc đối phương từ đầu đến chân một vòng. Cuối cùng là nhân lúc đối phương chưa hôn mê thì tuyên bố bài tập sẽ được nhân lên gấp đôi.”
May mà y không phải học sinh thế hệ đó, may là các giáo sư hiện tại đều tương đối biết thông cảm dễ nói chuyện, may mà….
Peter một bên làm bài tập một bên vì sự may mắn của mình mà cảm thấy, bất chợt thân thể của y lại cứng đờ. Giáo sư của thời hiện tại rất bình thường, giáo sư của thời hiện tại rất dễ nói chuyện, thế nhưng trong dàn giáo sư của thời hiện tại còn phải xuất hiện một tên Hắc Ma Vương nha.
“Hắn… hẳn là cũng không khó đi. Một bên vừa gọi ta là tình yêu ngọt ngào, nếu xoay lưng ngay cả một chút chuyện như vậy cũng không chịu giúp hẳn là cũng không tiện đi.” Tuy rằng ngoài miệng Peter nói như vậy, thế nhưng y lại lập tức lấy ra một tấm da dê mới phun nước hoa sực nức, sau đó bắt đầu viết thư tình cho vị giáo sư duy nhất có thể làm khó bản thân trong tương lai. Lời lẽ nịnh nọt trắng trợn, quả là trần trụi muốn lấy lòng đối phương.
–
Ngày bắt đầu kỳ nghỉ Giáng sinh mọi người là cùng nhau về nhà, thế nhưng khi phải quay về trường thì không có quy định cụ thể, có người muốn về sớm một chút, có người thì phải đợi đến ngày cuối cùng mới trở về.
Bất quá, đoàn tàu tốc hành Hogwarts sẽ chạy một chuyến trước ngày nhập học hai ngày, phần lớn học sinh vẫn là nhân cơ hội này quay về trường học.
Peter ngược lại cũng muốn có thể về sớm một chút, bất quá Fowler hiển nhiên đã nắm chặt thời gian sắp xếp lịch trình cho y chuẩn xác đến từng phút đồng hồ. Y chỉ có thể viết thư cho giáo sư Sprout, hy vọng có thể mượn dùng lò sưởi trong phòng làm việc của đối phương.
Hiển nhiên một chút chuyện nhỏ như vậy không thành vấn đề, bất quá giáo sư Sprout cũng tốt bụng hồi âm nhắc nhở y, buổi tiệc tối hôm đó y nhất định phải tham gia. Nếu như là năm trước thật ra cũng không quan trọng như vậy, cho dù y có nán lại đến tận hôm sau cũng không thành vấn đề, giáo sư Sprout là cam tâm tình nguyện mở cửa sau cho học trò cưng của mình. Bất quá năm nay giữa đường lại xuất hiện một giáo sư khác, xuất phát từ lòng tôn kính, buổi tiệc tối ngày hôm đó tất cả học sinh đều phải có mặt.
Bất quá thời gian như vậy thật sự quá gấp rút, cuối cùng Peter vẫn mặc trên người một bộ phục trang diễn xuất, được phu nhân Eileen đưa vào WC dùng độn thổ hộ tống đến hẻm xéo, sau đó lại sử dụng lò sưởi công cộng về thẳng Hogwarts.
“Giáo sư Sprout, là con.” Dùng bột Floo di chuyển quả thực quá khảo nghiệm năng lực thăng bằng của người ta mà, quá chóng mặt rồi, nhất là trước đó y còn vừa hoàn thành một lần độn thổ.
“Peter?” Giáo sư Sprout có chút không dám tin mở to mắt. Đứa trẻ vừa xuất hiện rõ ràng là một bé gái đang mặc một bộ váy xòe xếp tầng tung xòe, mái tóc buộc cao thắt thành hai bím nhỏ, trên đỉnh đầu còn mang theo một cái mũ ren đỏ rực xinh xắn. Đây thật sự là Peter Pettigrew?
“Xin lỗi, con đã tới chậm.” Peter liếc nhìn thời gian, hiện tại cách lúc bắt đầu tiệc tối chỉ còn mười phút, đã không còn thời gian quay về ký túc xá nữa, vì vậy y liền trực tiếp kéo tóc giả và mũ trên đầu xuống.
Tiếp theo bắt đầu cởi váy.
Giầy, tất chân, váy… loẹt xoẹt một cái cùng nhau cởi ra, trên miệng còn không ngừng nói xin lỗi cùng giáo sư Sprout, bàn tay thuận lợi lấy áo chùng và quần dài từ trong cái túi xách vừa nãy y mang theo mặc lên trên người, cấp tốc thắt caravat. Trong nháy mắt, học sinh ngôi sao của Hufflepuff, phong độ ngời ngời lại không mất vẻ đáng yêu ngoan ngoãn lập tức ra lò.
Sau đó Peter nhanh chóng cúi người đem toàn bộ những thứ đã cởi ra vừa nãy gom vào trong túi xách cất lại.
Toàn bộ quá trình thay hình đổi dạng kia không vượt quá ba phút.
Giáo sư Sprout quả thực là xem đến đủ rồi.
“Giáo sư, xấu hổ rồi, chỉ là thời gian gấp gáp quá.” Hiện tại tuổi tác của giáo sư Sprout cũng đã cao, Peter cũng không cởi sạch, đối phương cũng biểu thời gian bây giờ rất eo hẹp hiển nhiên sẽ không trách cứ y. Bà cũng biết Peter không thể dùng bộ dạng khi vừa đến đây để ra ngoài được, dù sao đứa trẻ này cũng là nhân vật công chúng, phải để ý hình tượng.
Nhìn bộ dạng cứ ba giây liền liếc nhìn đồng hồ một lần của đứa trẻ trước mặt, bà thật sự rất muốn để cậu ta lập tức chạy đến lễ đường. Bất quá….
“Giáo sư Voldemort, thật không tiện, cậu bé này chính là học sinh Hufflepuff tôi phải đợi, hôm nay có việc riêng nên đến trễ.”
Trong nháy mắt cơ thể Peter lập tức hóa đá, y cứng ngắc quay đầu nhìn về phía sau lưng, hướng theo ánh mắt của giáo sư Sprout. Quả nhiên nhìn thấy được một người đàn ông tóc đen đẹp trai đến mức khiến người ta phẫn nộ đang ưu nhã ngồi trên ghế sopha, đối phương rất bình tĩnh đáp lại một câu không có gì, thế nhưng ánh mắt lại mang theo hứng thú nồng hậu dò xét cơ thể y một vòng từ đầu đến gót chân.
‘Thật vô lý, vì sao loại tình huống nhân vật chính vĩnh viễn không nhìn thấy sát thủ núp trong xe hơi rộng rãi lại có thể tồn tại trên người ta!!!’
“Thời gian không còn sớm, giáo sư Sprout, chúng ta đi thôi.”
“Voldy, hiện tại anh cũng là giáo sư, cứ gọi tôi Pomona được rồi.”
“Ở trong lòng tôi, người vĩnh viễn là một trong những vị giáo sư tôi tôn kính nhất. Tôi thật sự không thể quên được phong thái của nữ giáo sư trẻ tuổi xinh đẹp nhất Hogwarts năm đó, hơn nữa, tôi làm sao có thể đổi giọng không dùng đến cái xưng hô tôn kính mình đã quen thuộc mấy thập niên đâu. Hơn nữa, hiện tại giáo sư vẫn xinh đẹp như vậy.” Voldemort không hề luyến tiếc hoocmon mà bày ra biểu hiện vô cùng chân thành hướng về phía giáo sư Sprout bày tỏ thâm tình. Không thể không nhắc đến việc hắn vừa nhận chức liền lập tức thành công thay đổi xưng hô với Dumbledore, mở miệng ngậm miệng đều là Albus vô cùng vui vẻ, quả thật hắn là đang gián tiếp biểu thị, đối phương tuyệt đối không phải là vị giáo sư đáng giá tôn kính trong lòng hắn.
Mà giáo sư Sprout nhất thời bị bề ngoài ỳ y mê hoặc cũng không chú ý đến chi tiết này, chỉ đỏ mặt liếc nhìn Voldemort, sau đó mang theo một tia hốt hoảng mà nhanh chóng rời khỏi văn phòng.
“Cậu trẻ Pettigrew, phải không?” Voldemort mỉm cười đẩy nhẹ Peter còn chìm trong trạng thái hóa đá, trực tiếp muốn mang người đi. “Trò không biết đường sao? Ta dẫn trò đi.”
“Không, em biết đường.” Nói đùa sao, khai giảng đã nửa năm rồi, nếu còn chưa biết đường căn bản chính là mù đường được không. Peter cúi đầu nhìn bàn tay đang bị nắm chặt của mình, thật sự không tiện giãy ra.
“Peter, em vì sao phải khách sáo như vậy, quan hệ của chúng ta cũng không hời hợt….” Voldemort khom lưng thì thầm vào tai Peter, hắn còn cố ý thổi vài hơi chọc ghẹo đối phương.
Nếu nói đây còn không tính là đùa giỡn, vậy thì thứ Dumbledore ăn cả đời cũng không tính là đồ ngọt!
‘Ngươi là chơi tới nghiện rồi sao, từ văn bản chơi đùa đến hiện thực.’ Peter khẽ nhíu mày, sảnh đường đã ở trước mặt rồi, tay của y vẫn còn đang bị Voldemort nắm chặt.
Peter không rõ vì sao Voldemort lại bất ngờ khác thường như vậy. Đối với cái vấn đề này, hiện tại y có ba giải pháp.
Dựa theo kịch bản của đối phương diễn ngược trở lại.
Dùng ngôn ngữ nghiêm túc làm rõ quan hệ, biểu thị tình yêu thầy trò không có tiền đồ
Ngượng ngùng giả làm chim cút (Cái lựa chọn này vừa xuất hiện đã bị trực tiếp bác bỏ.)