• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai người đều đã là ‘vợ chồng già’ rồi, tự nhiên không có cái gì ngượng ngùng xấu hổ.

Trên thực tế, tình cảm này hai người đã quen đến mức không thể nào quen hơn được nữa.

Đồng thời, cũng có một phần chờ mong thấp thỏm.

Ai cũng có sự tin tưởng riêng, nhưng rồi ai lại không có đủ lòng tin. Cho dù là Voldemort cũng không chắc được tiếp theo sẽ xảy ra tình huống gì.

Cho đến khi hai người cởi sạch quần áo ngã xuống giường, Peter hơi thấp thỏm hôn lên… trạng thái này thực sự có chút giống khi cầm bài thi của giáo viên phát xuống len lén xem điểm.

“Làm sao?”

“Thành công.” Tuy rằng là câu trần thuật, thế nhưng trong đáp án cũng không khỏi mang theo chút nghi vấn, ngay cả bản thân cũng có chút không dám xác định.

Giống như một người đã mua vé số sốt 18 năm vẫn không trúng, đột nhiên được báo cho mình trúng độc đắc. Chuyện này luôn có chút… không đáng tin nha.

Mà Peter cũng có một chút tâm tình đồng dạng, vì vậy lần này đôi môi đã không còn là tiếp xúc nhẹ nhàng mà đổi thành một nụ hôn thâm tình nồng nhiệt.

Đợi đến khi phản ứng kịp, hai người trên giường đều đã chìm vào trạng thái. Đương nhiên, tứ chi đều đặt ở những vị trí điển hình để phản công hoặc chống phản công.

Voldemort hiện tại đã là xưa đâu bằng nay, trong lúc chìm vào nụ hôn đến quên hết tất cả hắn đều không quên đưa cơ thể của mình vào tư thế chính xác chuẩn bị tấn công và kềm chế người đối diện.

“Nguyên lý là cái gì?” Peter cũng rất hiếu kỳ, hắn rốt cục làm sao làm được? Hơn nữa lúc Voldemort đè lên người hắn còn thi triển một thần chú không đũa phép nho nhỏ, hiển nhiên là điểm mấu chốt.

“Em không phát giác sao? Khi em chạm vào môi mình sẽ không bị bạo động.”

Lúc Peter chạm tay vào môi hoặc khi bất giác mím môi, đây kỳ thực đều phù hợp với định luật môi tiếp xúc với da thịt. Thế nhưng bản thân Peter sẽ không phải chịu tình trạng ma lực bạo động.

Dù sao kỹ năng đặc biệt cũng không thể làm hại chính bản thân mình nha. Nếu như Peter phát hiện điểm then chốt này y nhất định sẽ nghĩ đến, cái kỹ năng này còn biết nhận thức DNA nha.

Thế nhưng Voldemort là phù thủy, tuy rằng lúc nhỏ được sinh ra ở giới Muggle cho đến tận 11 tuổi mới bắt đầu học hỏi những pháp thuật chính thống của phù thủy. Chỉ là trong suy nghĩ của hắn tuyệt đối không thể có những thứ như DNA gì đó được.

Hắn vẫn cho rằng cái năng lực đặc biệt này của Peter là một kiểu biến dị khi thức tỉnh huyết thống sinh vật ma pháp, cũng có thể là nguyền rủa hoặc các loại cấm chú nào đó. Thế nên, Peter sẽ không khiến cho ma lực của bản thân bị bạo động.

Vấn đề nhất định xuất hiện trên dao động ma lực.

Định luật này cũng giống như mỗi phù thủy đều có đũa phép khác nhau, ma lực của bọn họ cũng là có một không hai. Nếu dựa theo khoa học giải thích, đây là một kiểu vân tay đặc trưng của giới phù thủy.

Đương nhiên, vân tay thì chỉ cần ấn lên một tờ giấy là có thể nhận diện, dao động của ma lực lại giống như gợn sóng khi ném một viên đá xuống mặt nước, không hề dễ dàng để có thể nắm rõ. Vì vậy giới pháp thuật cũng không có mấy người có thể làm giả dấu vết pháp thuật của một người khác.

Thứ duy nhất có thể khiến người ta biến đổi chính là thuốc đa dịch, loại ma dược thần kỳ này có thể khiến cho người ta biến đổi hoàn toàn thành một người khác trong vòng 2 giờ đồng hồ.

Thế nhưng nếu như Voldemort dùng gương mặt của Peter đè ngược Peter trên giường, không cần nghĩ cũng biết đối phương sẽ trưng ra biểu tình sét đánh như thế nào. Y tuyệt đối sẽ uyển chuyển biểu đạt rằng đêm nay bề bộn nhiều việc, chúng ta chia giường ngủ…

“Chỉ cần đeo chiếc nhẫn này, dao động ma lực của ta sẽ tương đồng với ngươi.” Theo lý lẽ đó, cái kỹ năng kia sẽ ngầm chấp nhận rằng Voldemort cũng là ‘bản thân’, vì vậy không tạo ra ảnh hưởng gì.

Bất quá cái này cũng chỉ là trên tính toán, rất có thể Voldemort hao hết công sức làm ra được nhẫn, thế nhưng đến khi sử dụng lại không có kết quả.

“Hiện tại rốt cuộc cũng tìm được cách giải quyết.” Người nào đó yên tâm lấn tới. “Em thực sự là nỗi dằn vặt mà Merlin ban cho ta.”

Voldemort có cảm giác vô cùng thành tựu mà chuẩn bị hưởng dụng bữa tiệc lớn chưa bây giờ bắt được. Thuận tiện cũng học theo những kẻ phản diện chuẩn bị kết liễu anh hùng, nói nhiều thêm vài câu.

Hắn thân thiết biểu thị, chiếc nhẫn này là phụ thuộc, một khi đeo lên chỉ có thể do người nắm giữ nhẫn chính (cũng là Voldemort) tháo xuống, cho dù Peter có cố gắng thế nào cũng là vô dụng.

Vừa định nói đến phí tổn và công sức cần thiết để chế tạo chiếc nhẫn này so với lúc hắn muốn cắt miếng chính mình còn hao phí hơn, Voldemort lại ngoài ý muốn phát hiện biểu tình của Peter cũng không có tiếc nuối và bất an như trong tưởng tượng của mình, ngược lại còn tương đối bình tĩnh nghe hắn lải nhải, thậm chí còn có thể bớt thời gian nghiên cứu đống chất bôi trơn đủ mùi bên cạnh. Rõ ràng y đang suy nghĩ nên dùng loại nào.

“Ngay thời điểm này em còn không chuyên tâm!” Đây là bữa tiệc lớn hắn chờ mong đã lâu, ngay trong thời khắc cuối cùng vồ lấy con mồi lại không thể hưởng thụ vẻ mặt sợ hãi bất an, nôn nóng ảo não của đối phương tuyệt đối là một thiếu sót lớn.

“Vậy dùng loại mùi hoa hồng đi, em thích loại đó nhất.” Peter còn đang cân nhắc về thuốc bôi trơn, lúc quay đầu lại mới phát hiện vị kia nhà mình tựa hồ sắp biến đen.

“V…”

“Ừ.” Cái tiếng ừ này trên thực tế có thể nghe thành ‘Hừ’.

“Tuy rằng nói ra anh có thể tức giận, thế nhưng… em từ sớm đã không còn tuổi trẻ ngông cuồng như năm đó.” Cộng thêm cả đời trước y cũng sắp 60 rồi có được không. “Trên phương diện này em cũng không còn cố chấp như vậy, nhìn anh thế này… em thật không nhẫn tâm nói. Trên thực tế chỉ cần anh mở miệng… ôi chao, đã nhiều năm như vậy rồi, hôn lễ cũng đã cử hành 2 lần, trong chuyện này còn có chuyện mấu chốt gì mà qua không được nữa chứ.”

Peter cũng bắt đầu nói nhiều lên, trọng điểm chính là Voldemort không cần phải cố sống cố chết nghiên cứu thứ đồ chơi này như vậy, nếu chỉ là vấn đề vị trí trên giường, thực tế chỉ cần hắn mở miệng y liền đồng ý.

“V?” Peter nhìn người yêu đã hóa đá, có chút xấu xa dò hỏi. “Thất vọng rồi?”

“… …”

“Thật sự không muốn tiếp tục sao?”

“… …”

“Ừ, như vậy cũng tốt nghiêng qua bên trái một chút.”

“… …”

“Em còn tưởng đã nhiều năm như vậy, kỹ thuật của anh đã mai một.”

“… …”

“Cảm giác như vậy cũng không tệ. Này… có muốn thêm một lần không?”

“… …”

——————

“Voldy, sắc mặt của cậu rất tệ.” Abraxas tiếp tục xuất hiện cực kỳ hào nhoáng trước mặt Voldemort. Đã nhiều năm như vậy rồi, ngay cả Draco cũng sắp tốt nghiệp, vấn đề nhỏ giữa Peter và Voldemort hiển nhiên đã không còn là bí mật trong mắt y.

Chí ít, y đã biết từ sớm.

“Lại thất bại?” Abraxas Malfoy rất muốn cười to ba tiếng.

Người bạn tốt này của y đã có thể chân chính coi như người thắng cuộc trong đời sống rồi. Có quyền thế, có địa vị, gương mặt đẹp đến không tưởng, thuộc hạ đông đúc, còn có bạn đời xinh đẹp ưu tú.

Cuộc sống không có một chút trắc trở nào như vậy thật sự có chút không nhìn được. Lúc Abra biết được chuyện này hoàn toàn cho rằng Merlin rốt cục cũng an bày lấy lại cân bằng cho mọi người. Bằng không Voldemort tốt như vậy, cần gì phải cố sống cố chết thích một người có kiểu khả năng đó…

“Không, đã thành công.”

“Ồ, thật may mắn. Bất quá nếu như vậy cậu phải nên vui vẻ mới đúng, thế nào lại ủ ê đến mức này? Chẳng lẽ phương pháp kia khiến cậu cũng chỉ kiên trì được phân nửa?”

Abraxas tà ác tưởng tượng hình ảnh bạn tốt nhà mình vừa vui vẻ được phân nửa, sau đó bị cưỡng ép dừng lại. Ha hả hả a đây thật là… trời xanh có mắt mà!!!

“À, tôi quên nói cho cậu biết.” Voldemort nhìn nhìn bạn tốt đang rất hả hê, bình tĩnh phản kích “Kịch bản phần tiếp theo sẽ rất thần kỳ. Lucius bị đưa vào Azkaban, Draco bị ép buộc giết người, nghe nói đến tập cuối cùng còn có cảnh bị cạo trọc.”

Peter đang phiền não xem phải thuyết phục Draco như thế nào, vì vậy Voldemort mới có thể biết nhiều đến thế.

“Tóc của Dra? Làm sao có thể!!” Quả nhiên, đối với một Malfoy mà nói, hắn có thể không ngại bản thân chết vì bệnh giang mai rồng, thế nhưng tuyệt đối không chấp nhận được hình tượng của người nhà mình xuất hiện vấn đề.

“Voldy, cậu nhất định là đang trả thù, có phải cậu yêu cầu Peter làm như vậy không?!”

“Yên tâm, cũng không phải cả mái tóc, chỉ là một đoạn trên đỉnh mà thôi.”

“Như vậy còn bết bát hơn.”

————————

“Albus, đứa trẻ này còn rất nhân hậu.”

“Anh vẫn cảm thấy kết cục này rất tốt?” Kỳ dị nhìn Gellert.

“Nếu như năm đó chúng ta không bước ra một bước kia… có thể cả đời này chúng ta thực sự sẽ không gặp lại nhau nữa. Như vậy, cuối cùng nếu ta có thể vì thủ hộ phần một của em mà chết cũng là một chuyện tốt.”

Hai người lớn tuổi này tự nhiên sẽ có chút đặc quyền, tỷ như có thể biết trước kết cục gì đó.

“Yêu cầu của anh thật thấp.”

“Được rồi, không nói đùa nữa, đây chỉ là một bộ phim. Không phải Peter cũng đã nói sao? Ai không hài lòng với vai diễn của mình có thể tham khảo Voldemort.”

“Anh thực sự không nghĩ gì sao?” Dumbledore bất đắc dĩ nhìn Gellert, nỗ lực gợi lại khứu giác chính trị nhạy cảm của tiền Hắc Ma Vương.

“Chi tiết nào?” Gellert dù sao cũng ở Đức, lúc hắn bị giam cầm thì Tom Riddle vẫn chỉ là một học sinh gương mẫu có dã tâm khá lớn.

“Toàn bộ… những điểm mấu chốt. Tôi đã hỏi qua Slughorn, thầy ấy thực sự đã đề cập chuyện về Trường sinh linh giá với Tom, còn có Severus nữa. Tôi đã hỏi thầy ấy, thầy ấy thực sự đã gặp qua Lily trước khi nhập học, bất quá Lily không biết thầy ấy. Nếu như năm đó thầy ấy không bất ngờ bị kéo đến làm việc trong trường quay rất có thể sẽ chạy đến làm quen với Lily, cùng nhau lớn lên, cùng nhau tiến vào Hogwarts…”

“Albus, em là đang thảo luận với tôi các khả năng lựa chọn trên phương diện phát triển tình cảm của bọn trẻ sao?”

“Gellert! Anh hiểu ý tôi mà.”

“Được rồi, được rồi, tôi hiểu ý của em. Voldemort yêu Peter, vì vậy không đem linh hồn của mình cắt lát. Severus gia nhập công ty của Peter nên mới không làm quen với Lily. Em cũng bởi vì phim điện ảnh của cậu bé ấy mà lấy đủ dũng khí chạy đến Đức kéo tôi ra ngoài. Hiện tại cả giới phù thủy cũng vì sự ảnh hưởng của Peter mà có nhập nhằng với giới giải trí của Muggle, thậm chí Hogwarts còn chính thức mở ra một môn học tương quan, giúp những học sinh có thể dễ dàng hơn khi đến làm việc tại ‘Tòa thành điện ảnh Hogwarts’. Kịch bản này của Peter viết rất khổng lồ, nghiêm cẩn, liên quan đến rất nhiều người… những thứ này có việc mà ngay cả Voldemort cũng không biết được, mà trước khi Peter viết đã chạy đến chỗ chúng ta nói vài lời khách sáo, tuyệt đối có mục đích…”

“Đúng, vì vậy Peter rất có thể là người lữ hành không gian. Quỹ tích lịch sẽ rất có thể đã từng giống như kịch bản của trò ấy.”

“Nếu trò ấy đã từng là một kẻ nhát như chuột chỉ biết ruồng bỏ bạn bè, sợ hãi rụt rè, tham sống sợ chết, chỉ biết quỳ rạp trên mặt đất, như vậy đời này làm sao có thể trở nên tự tin nhã nhặn, có lòng phấn đấu trong sự nghiệp, có can đảm can thiệp vào sự phát triển của toàn bộ giới pháp thuật. Hơn nữa, còn đem Hắc Ma Vương đoạt đến trong lòng? Hơn nữa em xem, trong kịch bản, y chỉ là một con chuột trốn tránh suốt 10 năm trong nhà Weasley, không thể biết nhiều được như vậy. Chí ít, chuyện của hai chúng ta y sẽ không biết được.”

Gellert vừa dứt lời đã ôm đối phương vào lòng, cùng nhau trò chuyện như vậy thật sự rất cảm giác mà.

Chỉ một khắc sau Dumbledore lại nhảy dựng lên, đi tới đi lui, trong miệng không ngừng lẩm bẩm các loại lý luận ma pháp, thời gian, không gian, trận pháp, linh hồn… gì đó. Phảng phất như đã rơi vào trạng thái tiểu vũ trụ thiêu đốt đẩy mạnh tinh thần học thuật của mình.

“Albus…”

“Nếu như vậy có thể không chỉ là tác dụng của thời gian, còn có thể là…”

“Cái kia…”

“… …” Đi qua đi lại tìm kiếm tư liệu, ngươi muốn nói gì ta không nghe được.

“Được rồi, tôi đầu hàng, em muốn làm gì ta sẽ giúp.”

“Được, anh bắt đầu từ bên kia đi.” Lúc này nghe thấy được, đồng thời còn bắt đầu phân chia nhiệm vụ.

——————————

Toàn bộ nội dung của ‘Harry Potter’ từ lúc ban đầu tươi sáng vui vẻ đến cuộc chiến sau cùng tuy rằng thắng lợi lại khiến người đau thương day dứt. Có thể nói là kịch tính hấp dẫn, phù hợp khẩu vị của mọi người.

Bộ phim này đã quay liên tục rất nhiều năm, trong thời gian đó, thậm chí vì để phù hợp với nội dung kịch bản, một lần thi đấu Tam pháp thuật và một trận Quidditch thế giới cũng bị thao túng trong vài chi tiết. Dĩ nhiên, nội dung bộ phim này cũng đã hủy hoại hai người.

Một là Rita Skeeter, một là Umbridge. Rita thật ra cũng là một người thông minh, ngay sau khi nhận được kịch bản đã chạy đến Bộ pháp thuật đăng ký Animagus, tiếp tục sự nghiệp đặt điều bừa bãi của mình, một chút cũng không ảnh hưởng đến sự nghiệp.

Umbridge lại thảm hại rồi, ngược lại không phải do mọi người quá nhập tâm vào hình ảnh của mụ trong phim mà là do mụ diễn xong còn không biết mình là vai phản diện, vẫn cho rằng mình là một nhân vật trung thành với Bộ pháp thuật, tại thời điểm bóng tối bao trùm đã anh dũng thâm nhập vào hang sói Hogwarts bảo vệ các giáo sư khác. Đồng thời, mụ hoàn toàn không cho rằng các hành vi mà mình đã thể hiện trong phim là sai lầm.

Càng thú vị hơn nữa chính là, sau đó Rita đã đặc biệt đến phỏng vấn Umbridge, đem quan điểm kỳ lạ của mụ tuyên truyền qua báo chí một cách trắng trợn —— “Mọi người thật sự nên tôn trọng quyết định cùng quyết nghị của Bộ pháp thuật chứ không phải nên nghe theo lời của những phù thủy hơi có danh vọng, chỉ dựa vào một chút huy hoàng trong quá khứ.”

Lần phỏng vấn này thành công chứng minh cho mọi người biết, trên thế giới vẫn còn có người ngốc như vậy, không những đồng thời đắc tội với người đứng đầu hai phe phái là Voldemort và Dumbledore, còn khiến các phụ huynh phổ thông ác cảm với những hành động nghiêm phạt học sinh độc địa của mụ trong phim ảnh.

————-

“Này Peter!”

“George, Fred? Chuyện gì?”

“Là muốn cảm tạ chú ” Cặp sinh đôi làm ra một loạt động tác chỉnh tề. “Nếu như chú không an bày có một người trong bọn cháu hy sinh ở kết cục, mama cũng sẽ không bị hù đến như vậy.”

“Hiện tại bà không hề phản đối việc bọn cháu ở cùng nhau.”

Peter mỉm cười nhìn cặp sinh đôi ôm chầm lấy nhau đùa giỡn, y thực sự cũng không phân rõ hai người bọn họ rốt cuộc ai là ai, dù sao cứ gọi tên một lượt là được.

Bất quá tình cảm của George và Fred được thuận lợi như thế cũng có thể xem như là phụ phẩm ngọt ngào nhất mà bộ phim này mang đến.

Nhìn những người bên cạnh mình ai ai cũng có thể mỉm cười sáng lạn, trải qua sinh hoạt hạnh phúc… Cái loại cảm giác thành tựu này quả thực không gì so nổi.

Bởi vì Voldemort chết sống không chịu thừa nhận mình đã từng cắt miếng, vì vậy Peter cho đến bây giờ cũng không biết được bản thân rốt cuộc làm thế nào khiến hắn quay đầu phát hiện vấn đề, đồng thời còn hối cải làm người mới, cuối cùng không những thay đổi triệt để mà còn lựa chọn yêu thích y.

Có thể nói, tuy rằng bản thân đã cứu vớt thế giới nhưng lại không biết cụ thể đã tiến hành bằng cách nào, y cũng coi như là kẻ xuyên việt hồ đồ nhất rồi. Bất quá sự thay đổi của Voldemort là do y, chuyện này tuyệt đối có thể khẳng định.

“Khụ khụ.” Cặp sinh đôi nghiêm túc hắng giọng.”Ngài Pettigrew tôn kính, không biết ngài có nguyện ý trở thành đối tượng thí nghiệm của bọn cháu không?”

“… …” Làm sao có thể nguyện ý.

“Chúng cháu có thể giúp đỡ chú hoàn thành một nguyện vọng có liên quan đến… sinh mệnh.” Cặp sinh đôi hấp háy mắt, biểu tình vô cùng hưng phấn.

“Ồ?” Ánh mắt của Peter cũng sáng lên ‘liên quan đến sinh mệnh’ sao.

Trên thực tế, nhìn Draco nhà Malfoy và đứa trẻ của Lupin kia, còn có tình cảnh các cặp nam nam bên cạnh đều đã có con cái, y làm sao không muốn mình cũng có một đứa con chứ. Chỉ là nếu muốn Voldemort sinh, vị kia tuyệt đối không vui, vì phòng ngừa Peter táy máy tay chân, công tác phòng ngừa của Voldemort có thể nói là dày đặt không một kẽ hở.

Tiếp theo là đến phiên Peter xoắn xuýt. Y so với Voldemort chỉ sợ càng nhiều hơn một tầng chướng ngại tâm lý, dù sao đời trước của y vẫn luôn giữ vững thường thức ‘đàn ông không thể sinh con’, thế nên hai người vẫn cứ kéo dìa đến bây giờ. Phỏng chừng sau vài năm Peter còn có thể cân nhắc một chút, thế nhưng đó lại là chuyện của vài năm sau.

Bất quá bây giờ…

“Dĩ nhiên, yên tâm, quan hệ của chúng ta ai với ai chứ. Tâm tư của chú chúng cháu đương nhiên hiểu.” Cặp sinh đôi cực kỳ tinh quái đưa ra một cái vòng tay. “Chúng cháu đã ngụy trang rất tốt, chỉ cần đối phương mang lên tay sau đó có hành vi thân mật, dù cho….”

Lại một đợt liếc mắt ẩn ý.

“Vị trí thế nào, người mang thai vẫn là đối phương.”

“… … Tin cậy không?” Kỹ thuật của cặp sinh đôi dưới sự ảnh hưởng và chỉ đạo khổng lồ của nhóm kỹ thuật, từ sớm đã không thể mang ra so sánh với nguyên tác, thế nhưng y vẫn muốn hỏi nhiều thêm một câu.

“Đương nhiên tin cậy. Tất cả sản phẩm của chúng cháu đều đã qua thí nghiệm thực tế.” Hai người đồng thời lộ ra vòng trang sức trên tay mình, biểu tình cực kỳ đắc ý. “Chúng ta đều đã thử rồi, George mang thai sớm hơn cháu một tháng.”

“… Cám ơn.” Tinh thần thực nghiệm này vĩ đại đến thế nào chứ. “Đợi đến khi phu nhân Weasley biết chuyện, ta nhất định giúp hai đứa một tay.” Hỗ trợ nói vài câu hữu ích.

“Thật là cám ơn chú quá “

——————-

“Tặng quà cho anh.”

“Em nhiệt tình như thế khiến ta cảm thấy có mùi vị âm mưu.”

“Vậy anh có tiếp tục hay không?”

“Đương nhiên tiếp tục.”

Hai tháng sau…

“Điều này sao có thể!”

“Ma thuật vẫn luôn tiến bộ. V, anh phải phát triển cùng thời đại.”

“Điều này sao có thể!”

“Cẩn thận, coi chừng động thai.”

“Điều này sao có thể!”

“Anh thích con trai hay con gái?”

“… …” Hiện tại đều đã mang thai rồi, còn có thể nói thế nào nữa. “Con gái.”

“Em cũng vậy, bất quá đáng tiếc là em đã nhờ phu nhân Weasley xem rồi, với kinh nghiệm phong phú của bà ấy, bà ấy cho rằng cái thai này là con trai. Sau này chúng ta lại sinh một đứa là được.”

“Peter Pettigrew!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK