Sở Mộng Vũ không ngờ rằng thái độ của Trần Phi lại cứng rắn như vậy, lại dám khóa mình ở trên ghế, Sở Mộng Vũ cố gắng vùng vẫy thoát ra khỏi lòng bàn tay Trần Phi, nhưng kết quả chi là một loại cảm giác bất lực, cũng chỉ có thể cay đắng trừng mắt nhìn Trần Phi. "Ba ba!" "Ách a a a!!" Ngay lúc này, thanh âm mấy bình rượu bị đập vỡ vang lên, Ôn Hồng Đức không ngừng kêu la thảm thiết, trên tay máu me đầm đìa, không còn hình dạng, hiển nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.