Một họng súng tối đen như mực liền nhắm vào Trần Phi. "Mày dám bắn a!" Nhưng điều mà Mino không bao giờ ngờ tới là Lục Nghiên đã tiến lên một bước và chắn trước mặt Trần Phi. Hai chân của Lục Nghiên không ngừng run rẩy, nhưng cô vẫn dũng cảm nhìn thẳng vào Mino. Trong lòng cô biết rất rõ rằng đối phương sẽ không dám giết cô. Cho nên, bản thân mình chính là một cái áo giáp bất khả chiến bại. Vì vậy, cho dù vô cùng sợ hãi, nhưng vẫn muốn đứng ra bảo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.